Trịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng…
Chương 24: Cô ấy là vợ tôi
Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… "Tiểu Sảng, anh không thích em như thế này chút nào! Như vậy sẽ rất dễ vị bắt nạt, em mà bị bắt nạt anh sẽ..đau lòng, biết không?"Nụ hôn như bão vừa qua đi, anh nghiêng người nhấn mạnh từng chữ"........""Còn nữa, em nên nhớ anh chỉ đối tốt với một mình em, còn những người khác"Khóe môi anh hờ hững kéo lên , anh mắt cũng lạnh đi vài phần.Cô biết đây chính là con người thật của anh lạnh lùng, tàn nhẫn như ác ma."Em biết"Cô cụp mắt xuống né tránh ánh mắt của anh. Nếu có thể cô cũng muốn nói cho anh biết cô cubgx không thích anh như thế này, quá xa lạ..."Umk, ăn tiếp đi"Anh yêu chìu xoa đầu cô, trở lại bàn, ngồi xuống, chu đáo giúp cô cắt thức ăn, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ cao quý của quý tộc._______________________________________2 ngày sau, tại nhà Trịnh Sảng"Tiểu Sảng, anh đói rồi!"Dương Dương nằm dài trên ghế sopha ngoài phòng khách xem TV, anh vẫn có đang nghiêng cứu là tại sao cô lại thích cái tên Tiêu Nại kia. Nhìn xem anh chỗ nào cũng vượt trội hơn. Haizzz con gái đúng là khó hiểu"Anh đi về nhà mình mà ăn, em không nấu phần của anh"Trịnh Sảng đang dọn chén đĩa nghe vậy không nóng không lạnh đáp lại"Không phải chứ! Bà xã em nỡ bỏ đói anh sao..!Anh đau lòng chết mất! Em thật không có lương tâm nha!"Lời cô vừa dứt Dương Dương lập tức bay vào nhà bếp, nét mặt ủy khuất nhìn cô, tựa như sắp khóc đến nơiThôi xong, anh lại dùng chiêu cũTrịnh Sảng thầm cảm thán, sau đó ung dung ngồi xuống bàn ăn, cầm đũa ăn ngon lànhDương Dương thấy thế cũng ngồi vào bàn, hihi nói koong nấu phần anh mà sao dọn tận 2 bộ bát đĩa chứ....
"
Tiểu Sảng, anh không thích em như thế này chút nào! Như vậy sẽ rất dễ vị bắt nạt, em mà bị bắt nạt anh sẽ..đau lòng, biết không?"
Nụ hôn như bão vừa qua đi, anh nghiêng người nhấn mạnh từng chữ
"........"
"Còn nữa, em nên nhớ anh chỉ đối tốt với một mình em, còn những người khác"
Khóe môi anh hờ hững kéo lên , anh mắt cũng lạnh đi vài phần.
Cô biết đây chính là con người thật của anh lạnh lùng, tàn nhẫn như ác ma.
"Em biết"
Cô cụp mắt xuống né tránh ánh mắt của anh. Nếu có thể cô cũng muốn nói cho anh biết cô cubgx không thích anh như thế này, quá xa lạ...
"Umk, ăn tiếp đi"
Anh yêu chìu xoa đầu cô, trở lại bàn, ngồi xuống, chu đáo giúp cô cắt thức ăn, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ cao quý của quý tộc.
_______________________________________
2 ngày sau, tại nhà Trịnh Sảng
"Tiểu Sảng, anh đói rồi!"
Dương Dương nằm dài trên ghế sopha ngoài phòng khách xem TV, anh vẫn có đang nghiêng cứu là tại sao cô lại thích cái tên Tiêu Nại kia. Nhìn xem anh chỗ nào cũng vượt trội hơn. Haizzz con gái đúng là khó hiểu
"Anh đi về nhà mình mà ăn, em không nấu phần của anh"
Trịnh Sảng đang dọn chén đĩa nghe vậy không nóng không lạnh đáp lại
"Không phải chứ! Bà xã em nỡ bỏ đói anh sao..!Anh đau lòng chết mất! Em thật không có lương tâm nha!"
Lời cô vừa dứt Dương Dương lập tức bay vào nhà bếp, nét mặt ủy khuất nhìn cô, tựa như sắp khóc đến nơi
Thôi xong, anh lại dùng chiêu cũ
Trịnh Sảng thầm cảm thán, sau đó ung dung ngồi xuống bàn ăn, cầm đũa ăn ngon lành
Dương Dương thấy thế cũng ngồi vào bàn, hihi nói koong nấu phần anh mà sao dọn tận 2 bộ bát đĩa chứ....
Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… "Tiểu Sảng, anh không thích em như thế này chút nào! Như vậy sẽ rất dễ vị bắt nạt, em mà bị bắt nạt anh sẽ..đau lòng, biết không?"Nụ hôn như bão vừa qua đi, anh nghiêng người nhấn mạnh từng chữ"........""Còn nữa, em nên nhớ anh chỉ đối tốt với một mình em, còn những người khác"Khóe môi anh hờ hững kéo lên , anh mắt cũng lạnh đi vài phần.Cô biết đây chính là con người thật của anh lạnh lùng, tàn nhẫn như ác ma."Em biết"Cô cụp mắt xuống né tránh ánh mắt của anh. Nếu có thể cô cũng muốn nói cho anh biết cô cubgx không thích anh như thế này, quá xa lạ..."Umk, ăn tiếp đi"Anh yêu chìu xoa đầu cô, trở lại bàn, ngồi xuống, chu đáo giúp cô cắt thức ăn, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ cao quý của quý tộc._______________________________________2 ngày sau, tại nhà Trịnh Sảng"Tiểu Sảng, anh đói rồi!"Dương Dương nằm dài trên ghế sopha ngoài phòng khách xem TV, anh vẫn có đang nghiêng cứu là tại sao cô lại thích cái tên Tiêu Nại kia. Nhìn xem anh chỗ nào cũng vượt trội hơn. Haizzz con gái đúng là khó hiểu"Anh đi về nhà mình mà ăn, em không nấu phần của anh"Trịnh Sảng đang dọn chén đĩa nghe vậy không nóng không lạnh đáp lại"Không phải chứ! Bà xã em nỡ bỏ đói anh sao..!Anh đau lòng chết mất! Em thật không có lương tâm nha!"Lời cô vừa dứt Dương Dương lập tức bay vào nhà bếp, nét mặt ủy khuất nhìn cô, tựa như sắp khóc đến nơiThôi xong, anh lại dùng chiêu cũTrịnh Sảng thầm cảm thán, sau đó ung dung ngồi xuống bàn ăn, cầm đũa ăn ngon lànhDương Dương thấy thế cũng ngồi vào bàn, hihi nói koong nấu phần anh mà sao dọn tận 2 bộ bát đĩa chứ....