Trịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng…
Chương 42: Ra mặt
Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… "Hàn, anh xem cô ta...""Đừng náo nữa, về nhà thôi! Coi chừng động thai"Trường Hàn hờ hững, phớt lờ mấy lời của Cổ Lực Na Trát, nói"Anh như thế nào lại bênh vực con hồ ly tinh này, nên nhớ em mới là người vợ được anh danh chính ngôn thuận cưới về, còn nó, hừ, chỉ là một đứa vô dụng, không biết xấu hổ, suốt ngày cứ nghĩ mọi cách quyến rủ chồng người khác thôi! Đê tiện, phi"Cổ Lực Na Trát thấy vậy liền giận dữ tuông một tràng dài* chatÂm thanh sắc nhọn vang lên, Cổ Lực (sau này mình sẽ rút ngắn tên của chị Na Trát lại cho dễ viết nha mọi người) lãnh trọn một cái tát từ mẹ Dương"Cô mới đủ là không biết xấu hổ, Tiểu Sảng nhà chúng tôi không phải ai cũng có thể tuỳ tiện mắng. Còn nữa, cô nên nhìn cho kỉ một chút Dương Nhi của tôi mặt nào cũng hơn hẳn cậu trai trẻ này, Tiểu sảng nó còn thèm cái thứ "hàng"rẻ mạt này sao?"Mẹ Dương không kìm được giận dữ nói"Rẻ tiền? Bà già kia bà có biết tôi là ai không?"Cổ Lực một tay ôm chặt lấy má rát buốt, phẫn hận nhìn bà"Mặc kệ cô là ai, nếu không muốn hại người hại mình, khiến gia đình cô chịu vạ lây thì tốt nhất cút càng xa càng tốt"Ba Dương nói, giọng nói ông thâm trầm, lại mang ý tứ uy h**p rõ ràngCổ Lực nghe thế liền chột dạ, cảm giá bất an ùa đến, cô ta sững người trong giây lát"Ăn nói đừng mạnh miệng quá, hai gia tộc Cổ Lực và Trương thị không dễ dàng bị lung lay đâu""Vậy được, Dương Nhi, ta muốn cổ phiếu hai công ty nhà Cổ Lực và cả Trương Thị ngày mai rớt đến không đáng một xu"Bà Dương ra mặt"Vâng"
"Hàn, anh xem cô ta..."
"Đừng náo nữa, về nhà thôi! Coi chừng động thai"
Trường Hàn hờ hững, phớt lờ mấy lời của Cổ Lực Na Trát, nói
"Anh như thế nào lại bênh vực con hồ ly tinh này, nên nhớ em mới là người vợ được anh danh chính ngôn thuận cưới về, còn nó, hừ, chỉ là một đứa vô dụng, không biết xấu hổ, suốt ngày cứ nghĩ mọi cách quyến rủ chồng người khác thôi! Đê tiện, phi"
Cổ Lực Na Trát thấy vậy liền giận dữ tuông một tràng dài
* chat
Âm thanh sắc nhọn vang lên, Cổ Lực (sau này mình sẽ rút ngắn tên của chị Na Trát lại cho dễ viết nha mọi người) lãnh trọn một cái tát từ mẹ Dương
"Cô mới đủ là không biết xấu hổ, Tiểu Sảng nhà chúng tôi không phải ai cũng có thể tuỳ tiện mắng. Còn nữa, cô nên nhìn cho kỉ một chút Dương Nhi của tôi mặt nào cũng hơn hẳn cậu trai trẻ này, Tiểu sảng nó còn thèm cái thứ "hàng"rẻ mạt này sao?"
Mẹ Dương không kìm được giận dữ nói
"Rẻ tiền? Bà già kia bà có biết tôi là ai không?"
Cổ Lực một tay ôm chặt lấy má rát buốt, phẫn hận nhìn bà
"Mặc kệ cô là ai, nếu không muốn hại người hại mình, khiến gia đình cô chịu vạ lây thì tốt nhất cút càng xa càng tốt"
Ba Dương nói, giọng nói ông thâm trầm, lại mang ý tứ uy h**p rõ ràng
Cổ Lực nghe thế liền chột dạ, cảm giá bất an ùa đến, cô ta sững người trong giây lát
"Ăn nói đừng mạnh miệng quá, hai gia tộc Cổ Lực và Trương thị không dễ dàng bị lung lay đâu"
"Vậy được, Dương Nhi, ta muốn cổ phiếu hai công ty nhà Cổ Lực và cả Trương Thị ngày mai rớt đến không đáng một xu"
Bà Dương ra mặt
"Vâng"
Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… "Hàn, anh xem cô ta...""Đừng náo nữa, về nhà thôi! Coi chừng động thai"Trường Hàn hờ hững, phớt lờ mấy lời của Cổ Lực Na Trát, nói"Anh như thế nào lại bênh vực con hồ ly tinh này, nên nhớ em mới là người vợ được anh danh chính ngôn thuận cưới về, còn nó, hừ, chỉ là một đứa vô dụng, không biết xấu hổ, suốt ngày cứ nghĩ mọi cách quyến rủ chồng người khác thôi! Đê tiện, phi"Cổ Lực Na Trát thấy vậy liền giận dữ tuông một tràng dài* chatÂm thanh sắc nhọn vang lên, Cổ Lực (sau này mình sẽ rút ngắn tên của chị Na Trát lại cho dễ viết nha mọi người) lãnh trọn một cái tát từ mẹ Dương"Cô mới đủ là không biết xấu hổ, Tiểu Sảng nhà chúng tôi không phải ai cũng có thể tuỳ tiện mắng. Còn nữa, cô nên nhìn cho kỉ một chút Dương Nhi của tôi mặt nào cũng hơn hẳn cậu trai trẻ này, Tiểu sảng nó còn thèm cái thứ "hàng"rẻ mạt này sao?"Mẹ Dương không kìm được giận dữ nói"Rẻ tiền? Bà già kia bà có biết tôi là ai không?"Cổ Lực một tay ôm chặt lấy má rát buốt, phẫn hận nhìn bà"Mặc kệ cô là ai, nếu không muốn hại người hại mình, khiến gia đình cô chịu vạ lây thì tốt nhất cút càng xa càng tốt"Ba Dương nói, giọng nói ông thâm trầm, lại mang ý tứ uy h**p rõ ràngCổ Lực nghe thế liền chột dạ, cảm giá bất an ùa đến, cô ta sững người trong giây lát"Ăn nói đừng mạnh miệng quá, hai gia tộc Cổ Lực và Trương thị không dễ dàng bị lung lay đâu""Vậy được, Dương Nhi, ta muốn cổ phiếu hai công ty nhà Cổ Lực và cả Trương Thị ngày mai rớt đến không đáng một xu"Bà Dương ra mặt"Vâng"