Trịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng…
Chương 53: Diễn biến tại nhà họ Dương
Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… Chap này ta đã viết dài hơn rồi đây nhé! Đừng càu nhàu nữa, phiền chết ta rồi huhuhuh😭😭Do hôm qua nghe được tin kia, nên Trịnh Sảng liền ngã bệnh, hốc mắt do khóc cả đêm nên liền sưng đỏ, bộ dáng mười phần tiều tuỵ."Dương, chuyện này là thế nào? Hôm qua chẳng phải còn rất tốt sao? Con rốt cục làn gì con bé hả?"Mẹ Dương nhìn con dâi như thế liền đau lòng gần chết, hướng Dương Dương trừng mắt, thậm chí nếu có thể chắc bà đã nuốt sống anh luôn rồi!!! Ây đáng sợ"Mẹ, con...." Anh ngập ngừng, nếu nói chuyện này ra e rằng sẽ khiến mọi người chịu thêm đã kích, làm sao đây?"Con nói mau, Tiểu Sảng bị làm sao? Có phải con, cái thằng trời đánh này bắt nạt cháu ngoan của bà!!"Bà Dương nhìn bộ dạng ngập ngừng, muốn nói lại thôi của anh, lại nhìn Trịnh Sảng nằm trên giường, khoé mắt ẩm ướt, uỷ khuất không thôi kia, lại càng thêm tức giận"Dương Dương, con mau nói cho rõ ràng, không cần giấu giếm"Ba Dương ngồi kế bên trầm mặt nóiHừ hừ, thật giống ép cung con người ta mà, không biết anh được lụm về từ cái xó xĩnh nào mà lại bị đối xử thế này? Sao họ không lo anh uỷ khuất chứ? Con cũng là của anh? Vợ cũng là của anh? Anh còn không đau lòng sao? Còn không xót xa sao?"Mấynăm trước, tiểu Sảng từng mang thai!"Cuối cùng anh vẫn chọn cách thành khẩn khai báo, hơn nữa với thế lực của nhà họ Dương, mọi người thế nào cũng sẽ biết thôi!!!Sau khi nghe tin "dữ" từ miệng Dương Dương nhà họ Dương đều một phen sửng sốt, mắt chử 0, miệng chữ A, không nói được lời nào"Nhưng bị Cổ Lực hại sảy mất rồi! Hôm qua chúng con cũng vừa biết chuyện! Tiểu Sảng cô ấy chịu không nổi nên mới thế này!!"Vừa dứt lời thì*rầm một tiếngBa Dương tức giận gõ mạnh xuống bàn, bàn tay to siết chặt lại, ánh mắt vằn lên tia máuAnh mắt của bà và mẹ Dương cũng ươn ướt, mang theo sự phẩn nộ chưa từng có.Đưa cháu này nhà họ Dương ngày đêm mong chờ! Lại bị hại sảy mất, chuyện này....."Là lỗi của tôi, là tôi hại cháu mình, nếu khi đó tôi không...như vậy tiểu Sảng cũng sẽ không hỏ nhà..đi...cháu sẽ không bị mất. Bảo bảo ông nội hại con rồi!!"Ba Dương ân hận cuối đầu, từng câu từng chữ run rẩy nói ra"Ba, chuyện này không liên quan đến ba, là Cổ Lực Na Trát kia cho thuốc vào ống truyền nước của Tiểu Sảng, có trách cũng trách cô ta quá độc ác!!"Dương Dương nói"Phải rồi, ông cũng đừng tự trách mình, điều quan trong nhất bây giờ là phải giúp cho Tiểu Sảng khỏi bệnh kìa"
Chap này ta đã viết dài hơn rồi đây nhé! Đừng càu nhàu nữa, phiền chết ta rồi huhuhuh
😭😭
Do hôm qua nghe được tin kia, nên Trịnh Sảng liền ngã bệnh, hốc mắt do khóc cả đêm nên liền sưng đỏ, bộ dáng mười phần tiều tuỵ.
"Dương, chuyện này là thế nào? Hôm qua chẳng phải còn rất tốt sao? Con rốt cục làn gì con bé hả?"
Mẹ Dương nhìn con dâi như thế liền đau lòng gần chết, hướng Dương Dương trừng mắt, thậm chí nếu có thể chắc bà đã nuốt sống anh luôn rồi!!! Ây đáng sợ
"Mẹ, con...." Anh ngập ngừng, nếu nói chuyện này ra e rằng sẽ khiến mọi người chịu thêm đã kích, làm sao đây?
"Con nói mau, Tiểu Sảng bị làm sao? Có phải con, cái thằng trời đánh này bắt nạt cháu ngoan của bà!!"
Bà Dương nhìn bộ dạng ngập ngừng, muốn nói lại thôi của anh, lại nhìn Trịnh Sảng nằm trên giường, khoé mắt ẩm ướt, uỷ khuất không thôi kia, lại càng thêm tức giận
"Dương Dương, con mau nói cho rõ ràng, không cần giấu giếm"
Ba Dương ngồi kế bên trầm mặt nói
Hừ hừ, thật giống ép cung con người ta mà, không biết anh được lụm về từ cái xó xĩnh nào mà lại bị đối xử thế này? Sao họ không lo anh uỷ khuất chứ? Con cũng là của anh? Vợ cũng là của anh? Anh còn không đau lòng sao? Còn không xót xa sao?
"Mấy
năm trước, tiểu Sảng từng mang thai!"
Cuối cùng anh vẫn chọn cách thành khẩn khai báo, hơn nữa với thế lực của nhà họ Dương, mọi người thế nào cũng sẽ biết thôi!!!
Sau khi nghe tin "dữ" từ miệng Dương Dương nhà họ Dương đều một phen sửng sốt, mắt chử 0, miệng chữ A, không nói được lời nào
"Nhưng bị Cổ Lực hại sảy mất rồi! Hôm qua chúng con cũng vừa biết chuyện! Tiểu Sảng cô ấy chịu không nổi nên mới thế này!!"
Vừa dứt lời thì*rầm một tiếng
Ba Dương tức giận gõ mạnh xuống bàn, bàn tay to siết chặt lại, ánh mắt vằn lên tia máu
Anh mắt của bà và mẹ Dương cũng ươn ướt, mang theo sự phẩn nộ chưa từng có.
Đưa cháu này nhà họ Dương ngày đêm mong chờ! Lại bị hại sảy mất, chuyện này.....
"Là lỗi của tôi, là tôi hại cháu mình, nếu khi đó tôi không...như vậy tiểu Sảng cũng sẽ không hỏ nhà..đi...cháu sẽ không bị mất. Bảo bảo ông nội hại con rồi!!"
Ba Dương ân hận cuối đầu, từng câu từng chữ run rẩy nói ra
"Ba, chuyện này không liên quan đến ba, là Cổ Lực Na Trát kia cho thuốc vào ống truyền nước của Tiểu Sảng, có trách cũng trách cô ta quá độc ác!!"
Dương Dương nói
"Phải rồi, ông cũng đừng tự trách mình, điều quan trong nhất bây giờ là phải giúp cho Tiểu Sảng khỏi bệnh kìa"
Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… Chap này ta đã viết dài hơn rồi đây nhé! Đừng càu nhàu nữa, phiền chết ta rồi huhuhuh😭😭Do hôm qua nghe được tin kia, nên Trịnh Sảng liền ngã bệnh, hốc mắt do khóc cả đêm nên liền sưng đỏ, bộ dáng mười phần tiều tuỵ."Dương, chuyện này là thế nào? Hôm qua chẳng phải còn rất tốt sao? Con rốt cục làn gì con bé hả?"Mẹ Dương nhìn con dâi như thế liền đau lòng gần chết, hướng Dương Dương trừng mắt, thậm chí nếu có thể chắc bà đã nuốt sống anh luôn rồi!!! Ây đáng sợ"Mẹ, con...." Anh ngập ngừng, nếu nói chuyện này ra e rằng sẽ khiến mọi người chịu thêm đã kích, làm sao đây?"Con nói mau, Tiểu Sảng bị làm sao? Có phải con, cái thằng trời đánh này bắt nạt cháu ngoan của bà!!"Bà Dương nhìn bộ dạng ngập ngừng, muốn nói lại thôi của anh, lại nhìn Trịnh Sảng nằm trên giường, khoé mắt ẩm ướt, uỷ khuất không thôi kia, lại càng thêm tức giận"Dương Dương, con mau nói cho rõ ràng, không cần giấu giếm"Ba Dương ngồi kế bên trầm mặt nóiHừ hừ, thật giống ép cung con người ta mà, không biết anh được lụm về từ cái xó xĩnh nào mà lại bị đối xử thế này? Sao họ không lo anh uỷ khuất chứ? Con cũng là của anh? Vợ cũng là của anh? Anh còn không đau lòng sao? Còn không xót xa sao?"Mấynăm trước, tiểu Sảng từng mang thai!"Cuối cùng anh vẫn chọn cách thành khẩn khai báo, hơn nữa với thế lực của nhà họ Dương, mọi người thế nào cũng sẽ biết thôi!!!Sau khi nghe tin "dữ" từ miệng Dương Dương nhà họ Dương đều một phen sửng sốt, mắt chử 0, miệng chữ A, không nói được lời nào"Nhưng bị Cổ Lực hại sảy mất rồi! Hôm qua chúng con cũng vừa biết chuyện! Tiểu Sảng cô ấy chịu không nổi nên mới thế này!!"Vừa dứt lời thì*rầm một tiếngBa Dương tức giận gõ mạnh xuống bàn, bàn tay to siết chặt lại, ánh mắt vằn lên tia máuAnh mắt của bà và mẹ Dương cũng ươn ướt, mang theo sự phẩn nộ chưa từng có.Đưa cháu này nhà họ Dương ngày đêm mong chờ! Lại bị hại sảy mất, chuyện này....."Là lỗi của tôi, là tôi hại cháu mình, nếu khi đó tôi không...như vậy tiểu Sảng cũng sẽ không hỏ nhà..đi...cháu sẽ không bị mất. Bảo bảo ông nội hại con rồi!!"Ba Dương ân hận cuối đầu, từng câu từng chữ run rẩy nói ra"Ba, chuyện này không liên quan đến ba, là Cổ Lực Na Trát kia cho thuốc vào ống truyền nước của Tiểu Sảng, có trách cũng trách cô ta quá độc ác!!"Dương Dương nói"Phải rồi, ông cũng đừng tự trách mình, điều quan trong nhất bây giờ là phải giúp cho Tiểu Sảng khỏi bệnh kìa"