Trịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng…
Chương 59: Đã vượt qua chướng ngại tâm lí
Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… Trịnh Sảng nhìn thấy người đàn ông của đời mình sa sút như thế, tim không khỏi đau nhói. Một người lãnh tình, bất phàm như thế lại vì cô mà mỉm cười, vì cô mà rơi lệ, một sự cảm động không lời dâng lên trong trái tim bé nhỏ."Dương, em khát rồi!"Cô cất giọng yếu ớt, bàn tay chóng xuống giường bệnh, muốn ngồi dậy"Được, anh đi lấy nước cho em. Đừng động, anh kêu bác sĩ!"Dương Dương vội đỡ lấy cô nằm xuống giường, động tác của anh nhẹ nhàng đến mức cô tưởng rằng anh đang nâng niu một báu vật vô giá nào đó, nhẹ tay thì sợ vuột mất, mạnh tay lại sợ làm vỡ đi, có chút luống cuống.Trịnh Sảng không nhịn được bật cười"Em không phải làm bằng thuỷ tinh đâu! Không yếu đuối như vậy!""Em ak? Không phải mới vừa ngã bệnh sao? Còn không nhận mình yếu?"Dương Dương vừa rót nước vừa nói, nhanh chóng mang lại cho cô, cẩn thận uy cô uống. Lại nhanh tay, nhấn một cái lên nút thông báo, gọi bác sĩ đến.Chẳng mấy chốc, một vị bác sĩ trẻ tuổi người Anh vào tới. Anh ta giúp cô kiểm tra toàn diện lại một lần nữa, sau đó mỉm cười nhìn Dương Dương"Yang, honny của cậu không sao nữa. Như tôi đã nói, cô ấy chỉ là chấn động tâm lí thôi! Một khi thoát khỏi các chướng ngại, mở miệng nói chuyện là xem như bình thường rồi. Hai ngày sau...cậu có thể cho cô ấy xuất viện""Thanks you, hai ngày sau cậu có thể trở lại Anh!"Dương Dương cũng không giấu được sự vui mừng, hưng phấn bắt tay với vị bác sĩ nọ"What? Không phải bây giờ sao? Nhiệm vụ của tôi, xong rồi?"Anh ta nhìn Dương Dương đầy thắc mắcNgười này tên là Hinsky, là một trong những tiến sĩ nổi tiếng nhất thế giới thuộc chuyên ngành tâm lí học. Mấy hôm trước anh ta đang chuẩn đoán cho ngài Homna, thủ tướng nước F, thì bị Dương Dương dùng máy bay quân dụng cưỡng chế về đây.Đối với lời chấn vấn của Hinsky Dương Dương chỉ cười cươi, vỗ vai anh ta"Không phải cậu nói hai ngày nữa mới có thể xuất viện sao? Vậy cậu cứ nán lại đây thêm vài ngày đã, đến khi cô ấy xuất viện, cậu có thể rời đi!""No. Yang, tôi và cậu là bạn, nhưng bệnh nhân của tôi vẫn còn đợi tôi. Còn Honny của cậu tôi có thể cho cô ấy xuất viện ngay hôm nay!"Thật ra bệnh tình của Trịnh sảng không hề nặng như mọi người tưởng, loại chướng ngại tâm lí này chỉ cần có thể vượt qua là có thể xem là hoàn toàn khôi phục rồi!
Trịnh Sảng nhìn thấy người đàn ông của đời mình sa sút như thế, tim không khỏi đau nhói. Một người lãnh tình, bất phàm như thế lại vì cô mà mỉm cười, vì cô mà rơi lệ, một sự cảm động không lời dâng lên trong trái tim bé nhỏ.
"Dương, em khát rồi!"
Cô cất giọng yếu ớt, bàn tay chóng xuống giường bệnh, muốn ngồi dậy
"Được, anh đi lấy nước cho em. Đừng động, anh kêu bác sĩ!"
Dương Dương vội đỡ lấy cô nằm xuống giường, động tác của anh nhẹ nhàng đến mức cô tưởng rằng anh đang nâng niu một báu vật vô giá nào đó, nhẹ tay thì sợ vuột mất, mạnh tay lại sợ làm vỡ đi, có chút luống cuống.
Trịnh Sảng không nhịn được bật cười
"Em không phải làm bằng thuỷ tinh đâu! Không yếu đuối như vậy!"
"Em ak? Không phải mới vừa ngã bệnh sao? Còn không nhận mình yếu?"
Dương Dương vừa rót nước vừa nói, nhanh chóng mang lại cho cô, cẩn thận uy cô uống. Lại nhanh tay, nhấn một cái lên nút thông báo, gọi bác sĩ đến.
Chẳng mấy chốc, một vị bác sĩ trẻ tuổi người Anh vào tới. Anh ta giúp cô kiểm tra toàn diện lại một lần nữa, sau đó mỉm cười nhìn Dương Dương
"Yang, honny của cậu không sao nữa. Như tôi đã nói, cô ấy chỉ là chấn động tâm lí thôi! Một khi thoát khỏi các chướng ngại, mở miệng nói chuyện là xem như bình thường rồi. Hai ngày sau...cậu có thể cho cô ấy xuất viện"
"Thanks you, hai ngày sau cậu có thể trở lại Anh!"
Dương Dương cũng không giấu được sự vui mừng, hưng phấn bắt tay với vị bác sĩ nọ
"What? Không phải bây giờ sao? Nhiệm vụ của tôi, xong rồi?"
Anh ta nhìn Dương Dương đầy thắc mắc
Người này tên là Hinsky, là một trong những tiến sĩ nổi tiếng nhất thế giới thuộc chuyên ngành tâm lí học. Mấy hôm trước anh ta đang chuẩn đoán cho ngài Homna, thủ tướng nước F, thì bị Dương Dương dùng máy bay quân dụng cưỡng chế về đây.
Đối với lời chấn vấn của Hinsky Dương Dương chỉ cười cươi, vỗ vai anh ta
"Không phải cậu nói hai ngày nữa mới có thể xuất viện sao? Vậy cậu cứ nán lại đây thêm vài ngày đã, đến khi cô ấy xuất viện, cậu có thể rời đi!"
"No. Yang, tôi và cậu là bạn, nhưng bệnh nhân của tôi vẫn còn đợi tôi. Còn Honny của cậu tôi có thể cho cô ấy xuất viện ngay hôm nay!"
Thật ra bệnh tình của Trịnh sảng không hề nặng như mọi người tưởng, loại chướng ngại tâm lí này chỉ cần có thể vượt qua là có thể xem là hoàn toàn khôi phục rồi!
Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… Trịnh Sảng nhìn thấy người đàn ông của đời mình sa sút như thế, tim không khỏi đau nhói. Một người lãnh tình, bất phàm như thế lại vì cô mà mỉm cười, vì cô mà rơi lệ, một sự cảm động không lời dâng lên trong trái tim bé nhỏ."Dương, em khát rồi!"Cô cất giọng yếu ớt, bàn tay chóng xuống giường bệnh, muốn ngồi dậy"Được, anh đi lấy nước cho em. Đừng động, anh kêu bác sĩ!"Dương Dương vội đỡ lấy cô nằm xuống giường, động tác của anh nhẹ nhàng đến mức cô tưởng rằng anh đang nâng niu một báu vật vô giá nào đó, nhẹ tay thì sợ vuột mất, mạnh tay lại sợ làm vỡ đi, có chút luống cuống.Trịnh Sảng không nhịn được bật cười"Em không phải làm bằng thuỷ tinh đâu! Không yếu đuối như vậy!""Em ak? Không phải mới vừa ngã bệnh sao? Còn không nhận mình yếu?"Dương Dương vừa rót nước vừa nói, nhanh chóng mang lại cho cô, cẩn thận uy cô uống. Lại nhanh tay, nhấn một cái lên nút thông báo, gọi bác sĩ đến.Chẳng mấy chốc, một vị bác sĩ trẻ tuổi người Anh vào tới. Anh ta giúp cô kiểm tra toàn diện lại một lần nữa, sau đó mỉm cười nhìn Dương Dương"Yang, honny của cậu không sao nữa. Như tôi đã nói, cô ấy chỉ là chấn động tâm lí thôi! Một khi thoát khỏi các chướng ngại, mở miệng nói chuyện là xem như bình thường rồi. Hai ngày sau...cậu có thể cho cô ấy xuất viện""Thanks you, hai ngày sau cậu có thể trở lại Anh!"Dương Dương cũng không giấu được sự vui mừng, hưng phấn bắt tay với vị bác sĩ nọ"What? Không phải bây giờ sao? Nhiệm vụ của tôi, xong rồi?"Anh ta nhìn Dương Dương đầy thắc mắcNgười này tên là Hinsky, là một trong những tiến sĩ nổi tiếng nhất thế giới thuộc chuyên ngành tâm lí học. Mấy hôm trước anh ta đang chuẩn đoán cho ngài Homna, thủ tướng nước F, thì bị Dương Dương dùng máy bay quân dụng cưỡng chế về đây.Đối với lời chấn vấn của Hinsky Dương Dương chỉ cười cươi, vỗ vai anh ta"Không phải cậu nói hai ngày nữa mới có thể xuất viện sao? Vậy cậu cứ nán lại đây thêm vài ngày đã, đến khi cô ấy xuất viện, cậu có thể rời đi!""No. Yang, tôi và cậu là bạn, nhưng bệnh nhân của tôi vẫn còn đợi tôi. Còn Honny của cậu tôi có thể cho cô ấy xuất viện ngay hôm nay!"Thật ra bệnh tình của Trịnh sảng không hề nặng như mọi người tưởng, loại chướng ngại tâm lí này chỉ cần có thể vượt qua là có thể xem là hoàn toàn khôi phục rồi!