"Kỳ Kỳ, trên đời này em là duy nhất của tôi, nên kiếp này em chỉ có thể thuộc về một mình tôi”. Chàng trai thì thầm bên tai cô gái.   “Buông tôi ra.” Giọng người con gái mang theo sự khó chịu và chật vật.   “Không thích tôi?” Đôi mắt xinh đẹp của người con trai gắt gao nhìn chằm chằm cô gái trước mặt. Đó là ánh mắt nhìn cực kì tập trung, trong đôi mắt, trong con ngươi hiện lên tất cả đều là khuôn mặt của cô gái, dường như trong mắt hắn chỉ tồn tại hình ảnh của cô.   “Vậy em thích ai?” Lông mày hắn hơi nhướng lên khiến khuôn mặt hắn càng trở nên tà mị nhưng xen chút mơ hồ. Trái tim người con gái chợt run lên, không nói được lời nào. Ngay sau đó, hắn nắm lấy tay phải của cô, há mồm ngậm lấy ngón tay của cô, vừa l**m vừa m*t, không ngừng lặp đi lặp lại động tác ấy, giống như ngón tay của cô bây giờ là món đồ chơi mà hắn yêu thích nhất. Cô thở dài một hơi rồi nói:   “Không có, tôi không thích ai cả” Nói xong, cô vặn cổ tay, cố gắng giải thoát các ngón tay của mình khỏi sự áp chế của hắn.…

Chương 70: Cảm giác giống nhà

Yêu Cuồng LoạnTác giả: Miêu Thiên ThảoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Kỳ Kỳ, trên đời này em là duy nhất của tôi, nên kiếp này em chỉ có thể thuộc về một mình tôi”. Chàng trai thì thầm bên tai cô gái.   “Buông tôi ra.” Giọng người con gái mang theo sự khó chịu và chật vật.   “Không thích tôi?” Đôi mắt xinh đẹp của người con trai gắt gao nhìn chằm chằm cô gái trước mặt. Đó là ánh mắt nhìn cực kì tập trung, trong đôi mắt, trong con ngươi hiện lên tất cả đều là khuôn mặt của cô gái, dường như trong mắt hắn chỉ tồn tại hình ảnh của cô.   “Vậy em thích ai?” Lông mày hắn hơi nhướng lên khiến khuôn mặt hắn càng trở nên tà mị nhưng xen chút mơ hồ. Trái tim người con gái chợt run lên, không nói được lời nào. Ngay sau đó, hắn nắm lấy tay phải của cô, há mồm ngậm lấy ngón tay của cô, vừa l**m vừa m*t, không ngừng lặp đi lặp lại động tác ấy, giống như ngón tay của cô bây giờ là món đồ chơi mà hắn yêu thích nhất. Cô thở dài một hơi rồi nói:   “Không có, tôi không thích ai cả” Nói xong, cô vặn cổ tay, cố gắng giải thoát các ngón tay của mình khỏi sự áp chế của hắn.… Editor : Kymiie - Beta : SemiiDáng người của Quân Cẩn Ngôn không xấu, gia thế lại tốt, theo như cách nói của mọi người đó chính là vừa cao ráo đẹp trai lại còn giàu. Anh còn rất biết nghe lời Hạ Kỳ, chỉ cần cô ấy nói thì Quân Cẩn Ngôn nhất định sẽ nghe theoNói nghiêm túc thì dường như cô không có gì để bắt bẻ cả?Chỉ là anh có một loại h*m m**n chiếm hữu, khiến cho cô cảm thấy có chút lo lắng. Trước mắt ở chung thì anh vẫn chưa biểu hiện rõ ra ngoài, nhưng mà một khi có chuyện gì xảy ra thì có khả năng sẽ...Liệu cô có thể khiến anh thay đổi hay không đây?Trong đầu cô vừa xuất hiện ý nghĩ này liền lập tức bị vứt bỏ.Có thể khiến Quân Cẩn Ngôn thay đổi sao? Có thể nói, anh là người còn cố chấp hơn so với người khác.Bởi vì gần tốt nghiệp, hơn nữa tại vì cô có quan hệ với Quân Cẩn Ngôn, cho nên các đồng nghiệp làm trong hội sở hầu như đề dùng ánh mắt khác thường nhìn cô, kể cả giám đốc Vương mỗi lần nhìn thấy cô cũng mang vẻ mặt nịnh hót, còn muốn cô thường xuyên giúp ông ta nói tốt vài câu trước mặt Quân Cẩn Ngôn, thậm chí lâu lâu còn muốn tặng quà cho Hạ Kỳ, khiến cô đi làm ở đócàng ngày càng mất tự nhiên.Vì vậy, Hạ Kỳ dứt khoát xin nghỉ làm ở hội sở. Cho dù giám đốc Vương đưa ra nhiều điều kiện hấp dẫn muốn giữ cô lại, nhưng mà Hạ Kỳ vẫn không đồng ý.Cũng vì vậy, Quân Cẩn Ngôn không đến hội sở nữa mà đổi thành mỗi ngày đều đến đón Hạ Kỳ đi ăn cơm chiều.Ăn ngoài được mấy hôm Hạ Kỳ cảm thấy ra ngoài ăn quá phí tiền, cho nên đề nghị nấu ăn ở chung cư của Quân Cẩn Ngôn. Dù sao phòng bếp ở chung cư cũng rất lớn, không dùng rất lãng phí.Quân Cẩn Ngôn không có ý kiến nên liền đồng ý.Vậy nên Hạ Kỳ đi siêu thị và chợ, mua không ít nguyên liệu nấu ăn với gia vị làm cho tủ lạnh trống rỗng từ từ đầy đủ hơn.Bình thường Quân Cẩn Ngôn đều đi siêu thị với Hạ Kỳ, đẩy theo chiếc xe đẩy đi bên cạnh cô.Người như anh kể cả ăn mặc hay khí chất đều giống như nhân vật nổi tiếng đi tham gia yến tiệc, chứ không phải giúp người khác đẩy xe ở siêu thị.Bởi vậy, mỗi lần họ đi siêu thị đều hấp dẫn ánh mắt của người khác. Dù sao thì vẻ ngoài của anh còn đẹp hơn so với minh tinh.Có một vài cô gái còn đánh liều đi lên hỏi Quân Cẩn Ngôn có phải mới xuất đạo hay không, hay là minh tinh chuẩn bị xuất đạo.Mà lúc này, Quân Cẩn Ngôn đều sẽ không để ý đến những người đó, chỉ có Hạ Kỳ ở bên cạnh giải thích với mọi người anh không phải minh tinh.Ngoại trừ mua sắm vật dụng cho nhà bếp, Hà Kỳ còn muốn Quân Cẩn Ngôn mua TVLúc đó Quân Cẩn Ngôn hỏi cô: "Kỳ Kỳ muốn xem TV sao? Máy tính không phảithuận tiện hơn sao?""Máy tính thuận tiện, nhưng mà anh không cảm thấy đặt ở phòng khách một cái TV sẽ có cảm giác giống nhà hơn sao?" Hạ Kỳ ở phương diện này hơitin quan niệm của người xưa.Nếu như trong nhà không có một cái TV sẽ khiến cho cô cảm thấy là lạ.Nhìn vẻ mặt của Quân Cẩn Ngôn liền biết anh không hiểu ý nghĩa của "nhà", không phải anh không có nhà, anh có ông nội, có cha mẹ và anh em, cùng với một đám họ hàng thân thích của Quân gia. Bởi vì anh bị bệnh từ nhỏ cho đến lớn cho nên người nhà đối với anh càng thêm yêu thương cưng chiều.Chính vì vậy, nên anh vẫn không hiểu cảm giác đây là "nhà" là như thế nào?"Kỳ Kỳ sẽ trở thành người nhà của anh sao?" Anh đột nhiên hỏi.Người nhà... Ở một mức độ nào đó, thì lời nói này còn mang đại biểu cho một tầng ý nghĩa khác. Hạ Kỳ sững sờ nhìn Quân Cẩn Ngôn, lại nghe được anh tiếp tục nói: "Nếu như là em, thì nhất định anh sẽ hiểu cái cảm giác này."

Editor : Kymiie - Beta : Semii

Dáng người của Quân Cẩn Ngôn không xấu, gia thế lại tốt, theo như cách nói của mọi người đó chính là vừa cao ráo đẹp trai lại còn giàu. Anh còn rất biết nghe lời Hạ Kỳ, chỉ cần cô ấy nói thì Quân Cẩn Ngôn nhất định sẽ nghe theo

Nói nghiêm túc thì dường như cô không có gì để bắt bẻ cả?

Chỉ là anh có một loại h*m m**n chiếm hữu, khiến cho cô cảm thấy có chút lo lắng. Trước mắt ở chung thì anh vẫn chưa biểu hiện rõ ra ngoài, nhưng mà một khi có chuyện gì xảy ra thì có khả năng sẽ...Liệu cô có thể khiến anh thay đổi hay không đây?

Trong đầu cô vừa xuất hiện ý nghĩ này liền lập tức bị vứt bỏ.

Có thể khiến Quân Cẩn Ngôn thay đổi sao? Có thể nói, anh là người còn cố chấp hơn so với người khác.

Bởi vì gần tốt nghiệp, hơn nữa tại vì cô có quan hệ với Quân Cẩn Ngôn, cho nên các đồng nghiệp làm trong hội sở hầu như đề dùng ánh mắt khác thường nhìn cô, kể cả giám đốc Vương mỗi lần nhìn thấy cô cũng mang vẻ mặt nịnh hót, còn muốn cô thường xuyên giúp ông ta nói tốt vài câu trước mặt Quân Cẩn Ngôn, thậm chí lâu lâu còn muốn tặng quà cho Hạ Kỳ, khiến cô đi làm ở đócàng ngày càng mất tự nhiên.

Vì vậy, Hạ Kỳ dứt khoát xin nghỉ làm ở hội sở. Cho dù giám đốc Vương đưa ra nhiều điều kiện hấp dẫn muốn giữ cô lại, nhưng mà Hạ Kỳ vẫn không đồng ý.

Cũng vì vậy, Quân Cẩn Ngôn không đến hội sở nữa mà đổi thành mỗi ngày đều đến đón Hạ Kỳ đi ăn cơm chiều.

Ăn ngoài được mấy hôm Hạ Kỳ cảm thấy ra ngoài ăn quá phí tiền, cho nên đề nghị nấu ăn ở chung cư của Quân Cẩn Ngôn. Dù sao phòng bếp ở chung cư cũng rất lớn, không dùng rất lãng phí.

Quân Cẩn Ngôn không có ý kiến nên liền đồng ý.

Vậy nên Hạ Kỳ đi siêu thị và chợ, mua không ít nguyên liệu nấu ăn với gia vị làm cho tủ lạnh trống rỗng từ từ đầy đủ hơn.

Bình thường Quân Cẩn Ngôn đều đi siêu thị với Hạ Kỳ, đẩy theo chiếc xe đẩy đi bên cạnh cô.

Người như anh kể cả ăn mặc hay khí chất đều giống như nhân vật nổi tiếng đi tham gia yến tiệc, chứ không phải giúp người khác đẩy xe ở siêu thị.

Bởi vậy, mỗi lần họ đi siêu thị đều hấp dẫn ánh mắt của người khác. Dù sao thì vẻ ngoài của anh còn đẹp hơn so với minh tinh.

Có một vài cô gái còn đánh liều đi lên hỏi Quân Cẩn Ngôn có phải mới xuất đạo hay không, hay là minh tinh chuẩn bị xuất đạo.

Mà lúc này, Quân Cẩn Ngôn đều sẽ không để ý đến những người đó, chỉ có Hạ Kỳ ở bên cạnh giải thích với mọi người anh không phải minh tinh.

Ngoại trừ mua sắm vật dụng cho nhà bếp, Hà Kỳ còn muốn Quân Cẩn Ngôn mua TV

Lúc đó Quân Cẩn Ngôn hỏi cô: "Kỳ Kỳ muốn xem TV sao? Máy tính không phảithuận tiện hơn sao?"

"Máy tính thuận tiện, nhưng mà anh không cảm thấy đặt ở phòng khách một cái TV sẽ có cảm giác giống nhà hơn sao?" Hạ Kỳ ở phương diện này hơitin quan niệm của người xưa.

Nếu như trong nhà không có một cái TV sẽ khiến cho cô cảm thấy là lạ.

Nhìn vẻ mặt của Quân Cẩn Ngôn liền biết anh không hiểu ý nghĩa của "nhà", không phải anh không có nhà, anh có ông nội, có cha mẹ và anh em, cùng với một đám họ hàng thân thích của Quân gia. Bởi vì anh bị bệnh từ nhỏ cho đến lớn cho nên người nhà đối với anh càng thêm yêu thương cưng chiều.

Chính vì vậy, nên anh vẫn không hiểu cảm giác đây là "nhà" là như thế nào?

"Kỳ Kỳ sẽ trở thành người nhà của anh sao?" Anh đột nhiên hỏi.

Người nhà... Ở một mức độ nào đó, thì lời nói này còn mang đại biểu cho một tầng ý nghĩa khác. Hạ Kỳ sững sờ nhìn Quân Cẩn Ngôn, lại nghe được anh tiếp tục nói: "Nếu như là em, thì nhất định anh sẽ hiểu cái cảm giác này."

Yêu Cuồng LoạnTác giả: Miêu Thiên ThảoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Kỳ Kỳ, trên đời này em là duy nhất của tôi, nên kiếp này em chỉ có thể thuộc về một mình tôi”. Chàng trai thì thầm bên tai cô gái.   “Buông tôi ra.” Giọng người con gái mang theo sự khó chịu và chật vật.   “Không thích tôi?” Đôi mắt xinh đẹp của người con trai gắt gao nhìn chằm chằm cô gái trước mặt. Đó là ánh mắt nhìn cực kì tập trung, trong đôi mắt, trong con ngươi hiện lên tất cả đều là khuôn mặt của cô gái, dường như trong mắt hắn chỉ tồn tại hình ảnh của cô.   “Vậy em thích ai?” Lông mày hắn hơi nhướng lên khiến khuôn mặt hắn càng trở nên tà mị nhưng xen chút mơ hồ. Trái tim người con gái chợt run lên, không nói được lời nào. Ngay sau đó, hắn nắm lấy tay phải của cô, há mồm ngậm lấy ngón tay của cô, vừa l**m vừa m*t, không ngừng lặp đi lặp lại động tác ấy, giống như ngón tay của cô bây giờ là món đồ chơi mà hắn yêu thích nhất. Cô thở dài một hơi rồi nói:   “Không có, tôi không thích ai cả” Nói xong, cô vặn cổ tay, cố gắng giải thoát các ngón tay của mình khỏi sự áp chế của hắn.… Editor : Kymiie - Beta : SemiiDáng người của Quân Cẩn Ngôn không xấu, gia thế lại tốt, theo như cách nói của mọi người đó chính là vừa cao ráo đẹp trai lại còn giàu. Anh còn rất biết nghe lời Hạ Kỳ, chỉ cần cô ấy nói thì Quân Cẩn Ngôn nhất định sẽ nghe theoNói nghiêm túc thì dường như cô không có gì để bắt bẻ cả?Chỉ là anh có một loại h*m m**n chiếm hữu, khiến cho cô cảm thấy có chút lo lắng. Trước mắt ở chung thì anh vẫn chưa biểu hiện rõ ra ngoài, nhưng mà một khi có chuyện gì xảy ra thì có khả năng sẽ...Liệu cô có thể khiến anh thay đổi hay không đây?Trong đầu cô vừa xuất hiện ý nghĩ này liền lập tức bị vứt bỏ.Có thể khiến Quân Cẩn Ngôn thay đổi sao? Có thể nói, anh là người còn cố chấp hơn so với người khác.Bởi vì gần tốt nghiệp, hơn nữa tại vì cô có quan hệ với Quân Cẩn Ngôn, cho nên các đồng nghiệp làm trong hội sở hầu như đề dùng ánh mắt khác thường nhìn cô, kể cả giám đốc Vương mỗi lần nhìn thấy cô cũng mang vẻ mặt nịnh hót, còn muốn cô thường xuyên giúp ông ta nói tốt vài câu trước mặt Quân Cẩn Ngôn, thậm chí lâu lâu còn muốn tặng quà cho Hạ Kỳ, khiến cô đi làm ở đócàng ngày càng mất tự nhiên.Vì vậy, Hạ Kỳ dứt khoát xin nghỉ làm ở hội sở. Cho dù giám đốc Vương đưa ra nhiều điều kiện hấp dẫn muốn giữ cô lại, nhưng mà Hạ Kỳ vẫn không đồng ý.Cũng vì vậy, Quân Cẩn Ngôn không đến hội sở nữa mà đổi thành mỗi ngày đều đến đón Hạ Kỳ đi ăn cơm chiều.Ăn ngoài được mấy hôm Hạ Kỳ cảm thấy ra ngoài ăn quá phí tiền, cho nên đề nghị nấu ăn ở chung cư của Quân Cẩn Ngôn. Dù sao phòng bếp ở chung cư cũng rất lớn, không dùng rất lãng phí.Quân Cẩn Ngôn không có ý kiến nên liền đồng ý.Vậy nên Hạ Kỳ đi siêu thị và chợ, mua không ít nguyên liệu nấu ăn với gia vị làm cho tủ lạnh trống rỗng từ từ đầy đủ hơn.Bình thường Quân Cẩn Ngôn đều đi siêu thị với Hạ Kỳ, đẩy theo chiếc xe đẩy đi bên cạnh cô.Người như anh kể cả ăn mặc hay khí chất đều giống như nhân vật nổi tiếng đi tham gia yến tiệc, chứ không phải giúp người khác đẩy xe ở siêu thị.Bởi vậy, mỗi lần họ đi siêu thị đều hấp dẫn ánh mắt của người khác. Dù sao thì vẻ ngoài của anh còn đẹp hơn so với minh tinh.Có một vài cô gái còn đánh liều đi lên hỏi Quân Cẩn Ngôn có phải mới xuất đạo hay không, hay là minh tinh chuẩn bị xuất đạo.Mà lúc này, Quân Cẩn Ngôn đều sẽ không để ý đến những người đó, chỉ có Hạ Kỳ ở bên cạnh giải thích với mọi người anh không phải minh tinh.Ngoại trừ mua sắm vật dụng cho nhà bếp, Hà Kỳ còn muốn Quân Cẩn Ngôn mua TVLúc đó Quân Cẩn Ngôn hỏi cô: "Kỳ Kỳ muốn xem TV sao? Máy tính không phảithuận tiện hơn sao?""Máy tính thuận tiện, nhưng mà anh không cảm thấy đặt ở phòng khách một cái TV sẽ có cảm giác giống nhà hơn sao?" Hạ Kỳ ở phương diện này hơitin quan niệm của người xưa.Nếu như trong nhà không có một cái TV sẽ khiến cho cô cảm thấy là lạ.Nhìn vẻ mặt của Quân Cẩn Ngôn liền biết anh không hiểu ý nghĩa của "nhà", không phải anh không có nhà, anh có ông nội, có cha mẹ và anh em, cùng với một đám họ hàng thân thích của Quân gia. Bởi vì anh bị bệnh từ nhỏ cho đến lớn cho nên người nhà đối với anh càng thêm yêu thương cưng chiều.Chính vì vậy, nên anh vẫn không hiểu cảm giác đây là "nhà" là như thế nào?"Kỳ Kỳ sẽ trở thành người nhà của anh sao?" Anh đột nhiên hỏi.Người nhà... Ở một mức độ nào đó, thì lời nói này còn mang đại biểu cho một tầng ý nghĩa khác. Hạ Kỳ sững sờ nhìn Quân Cẩn Ngôn, lại nghe được anh tiếp tục nói: "Nếu như là em, thì nhất định anh sẽ hiểu cái cảm giác này."

Chương 70: Cảm giác giống nhà