Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 2 - Chương 14: Cực Phẩm Soái Ca Trong Cực Phẩm

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Thật vất vả mới có cơ hội này, còn chưa thi triển mị lực của mình, nhưng nữ tử kia dĩ nhiên phá hư chuyện tốt của mình!“Gia. . . . . .”Vừa ô ô khóc, tay mỹ nữ vừa xấu xa điểm lửa ở trên người nam nhân, ánh mắt châm chọc nhìn nữ nhân bụng bự che mắt, thầm nói:Hừ, lần này ngươi chết chắc!Cảm giác được căm thù của cô gái, Lộ Nhi mới bất giác phát hiện, nàng bây giờ còn đang ở trên giường người ta ——Cũng đúng, vốn là hai người trên giường, đột nhiên nhiều hơn một người, ai còn có hứng thú gì nữa?“Thật xin lỗi, xin lỗi, tôi lúc này nên đi. . . . . .”Vòng qua bọn họ, Lộ Nhi lục lọi hướng ra phía ngoài bò đi.Rất kỳ quái, người nam nhân kia thế nhưng một câu nói cũng không có nói.Xuống tới đất, nàng có thể tránh người, Lộ Nhi rốt cục an tâm ——Xấu hổ a xấu hổ, từ đầu đến cuối, chưa thấy người nào quân tử như vậy, bị người quấy rầy chuyện tốt thế nhưng không nổi giận?“Đứng lại!”Đang lúc Lộ Nhi khen người đàn ông này quân tử, người kia rốt cục lạnh lùng lên tiếng.Thì ra là Lộ Nhi vui vẻ quá sớm, người đàn ông kia, cũng không phải là quân tử như vậy, rộng lượng như vậy!“Ách, tiên sinh, hai người tiếp tục, tôi thật xin lỗi, thật xin lỗi . . . . . .”Không giơ tay đánh người đang cười, Lộ Nhi rất tự giác thi hành những lời này.(rất cảm ơn nàng myumyu đã giúp ta chữa lỗi sai của câu trên :”> )Huống chi, lần này thật sự là nàng không đúng, nàng cũng không biết cái phù chú như gà bới xảy ra chuyện gì, lại đem nàng đưa tới nơi này.“Ngẩng đầu lên. . . . . .”Sửng sốt mà, người đàn ông kia đã đứng ở trước mặt Lộ Nhi, Lộ Nhi chưa kịp phản ứng, cằm liền bị người ta nắm . . . . . .Trời ạ, rất đẹp trai!Thấy người đàn ông này, Lộ Nhi cảm giác đầu tiên là đẹp trai!Cảm giác thứ hai là nhìn quen mắt!Cảm giác thứ ba là run như cầy sấy ——Hắn là. . . . . .Thế nào lại là hắn?Chính là nam tử trong mộng kia, nam nhân đã từng mạnh mẽ bức bách nàng, cũng chính là cha của Bảo Bảo trong bụng!

Thật vất vả mới có cơ hội này, còn chưa thi triển mị lực của mình, nhưng nữ tử kia dĩ nhiên phá hư chuyện tốt của mình!

“Gia. . . . . .”

Vừa ô ô khóc, tay mỹ nữ vừa xấu xa điểm lửa ở trên người nam nhân, ánh mắt châm chọc nhìn nữ nhân bụng bự che mắt, thầm nói:

Hừ, lần này ngươi chết chắc!

Cảm giác được căm thù của cô gái, Lộ Nhi mới bất giác phát hiện, nàng bây giờ còn đang ở trên giường người ta ——

Cũng đúng, vốn là hai người trên giường, đột nhiên nhiều hơn một người, ai còn có hứng thú gì nữa?

“Thật xin lỗi, xin lỗi, tôi lúc này nên đi. . . . . .”

Vòng qua bọn họ, Lộ Nhi lục lọi hướng ra phía ngoài bò đi.

Rất kỳ quái, người nam nhân kia thế nhưng một câu nói cũng không có nói.

Xuống tới đất, nàng có thể tránh người, Lộ Nhi rốt cục an tâm ——

Xấu hổ a xấu hổ, từ đầu đến cuối, chưa thấy người nào quân tử như vậy, bị người quấy rầy chuyện tốt thế nhưng không nổi giận?

“Đứng lại!”

Đang lúc Lộ Nhi khen người đàn ông này quân tử, người kia rốt cục lạnh lùng lên tiếng.

Thì ra là Lộ Nhi vui vẻ quá sớm, người đàn ông kia, cũng không phải là quân tử như vậy, rộng lượng như vậy!

“Ách, tiên sinh, hai người tiếp tục, tôi thật xin lỗi, thật xin lỗi . . . . . .”

Không giơ tay đánh người đang cười, Lộ Nhi rất tự giác thi hành những lời này.

(rất cảm ơn nàng myumyu đã giúp ta chữa lỗi sai của câu trên :”> )

Huống chi, lần này thật sự là nàng không đúng, nàng cũng không biết cái phù chú như gà bới xảy ra chuyện gì, lại đem nàng đưa tới nơi này.

“Ngẩng đầu lên. . . . . .”

Sửng sốt mà, người đàn ông kia đã đứng ở trước mặt Lộ Nhi, Lộ Nhi chưa kịp phản ứng, cằm liền bị người ta nắm . . . . . .

Trời ạ, rất đẹp trai!

Thấy người đàn ông này, Lộ Nhi cảm giác đầu tiên là đẹp trai!

Cảm giác thứ hai là nhìn quen mắt!

Cảm giác thứ ba là run như cầy sấy ——

Hắn là. . . . . .

Thế nào lại là hắn?

Chính là nam tử trong mộng kia, nam nhân đã từng mạnh mẽ bức bách nàng, cũng chính là cha của Bảo Bảo trong bụng!

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Thật vất vả mới có cơ hội này, còn chưa thi triển mị lực của mình, nhưng nữ tử kia dĩ nhiên phá hư chuyện tốt của mình!“Gia. . . . . .”Vừa ô ô khóc, tay mỹ nữ vừa xấu xa điểm lửa ở trên người nam nhân, ánh mắt châm chọc nhìn nữ nhân bụng bự che mắt, thầm nói:Hừ, lần này ngươi chết chắc!Cảm giác được căm thù của cô gái, Lộ Nhi mới bất giác phát hiện, nàng bây giờ còn đang ở trên giường người ta ——Cũng đúng, vốn là hai người trên giường, đột nhiên nhiều hơn một người, ai còn có hứng thú gì nữa?“Thật xin lỗi, xin lỗi, tôi lúc này nên đi. . . . . .”Vòng qua bọn họ, Lộ Nhi lục lọi hướng ra phía ngoài bò đi.Rất kỳ quái, người nam nhân kia thế nhưng một câu nói cũng không có nói.Xuống tới đất, nàng có thể tránh người, Lộ Nhi rốt cục an tâm ——Xấu hổ a xấu hổ, từ đầu đến cuối, chưa thấy người nào quân tử như vậy, bị người quấy rầy chuyện tốt thế nhưng không nổi giận?“Đứng lại!”Đang lúc Lộ Nhi khen người đàn ông này quân tử, người kia rốt cục lạnh lùng lên tiếng.Thì ra là Lộ Nhi vui vẻ quá sớm, người đàn ông kia, cũng không phải là quân tử như vậy, rộng lượng như vậy!“Ách, tiên sinh, hai người tiếp tục, tôi thật xin lỗi, thật xin lỗi . . . . . .”Không giơ tay đánh người đang cười, Lộ Nhi rất tự giác thi hành những lời này.(rất cảm ơn nàng myumyu đã giúp ta chữa lỗi sai của câu trên :”> )Huống chi, lần này thật sự là nàng không đúng, nàng cũng không biết cái phù chú như gà bới xảy ra chuyện gì, lại đem nàng đưa tới nơi này.“Ngẩng đầu lên. . . . . .”Sửng sốt mà, người đàn ông kia đã đứng ở trước mặt Lộ Nhi, Lộ Nhi chưa kịp phản ứng, cằm liền bị người ta nắm . . . . . .Trời ạ, rất đẹp trai!Thấy người đàn ông này, Lộ Nhi cảm giác đầu tiên là đẹp trai!Cảm giác thứ hai là nhìn quen mắt!Cảm giác thứ ba là run như cầy sấy ——Hắn là. . . . . .Thế nào lại là hắn?Chính là nam tử trong mộng kia, nam nhân đã từng mạnh mẽ bức bách nàng, cũng chính là cha của Bảo Bảo trong bụng!

Quyển 2 - Chương 14: Cực Phẩm Soái Ca Trong Cực Phẩm