~~~~Chương 1~~~~ Edit: Blanche Bạch phú mỹ thụ, bị tâm cơ sâu đâm tra công hãm hại, gia tài tan hết, thanh xuân cho chó ăn. Một phút thất thế, lưu lạc đầu đường. Vì không phải chết đói, không thể làm gì khác hơn là đi quán cơm làm công. Ngẫu nhiên gặp được bạn thân công tử bột. Bạn thân kinh hãi: "Tại sao cậu lại ở chỗ này?" Bạch phú mỹ kinh hãi: "Vấn đề này tôi phải hỏi cậu." Bạn thân: "Đây là tài sản sự nghiệp của tớ đó! Tớ tình cờ tới xem một chút — làm sao cậu đối với tớ lại ít quan tâm như thế, ngay cả tớ có bao nhiêu cái cửa hàng cũng không biết?" Bách phú mỹ thụ không biết thật. Mà dưới tình huống này đắc tội lão bản sẽ không tốt. Không thể làm gì khác ngoài nói: "Cậu không phải đang ở nước ngoài sao?" Bạn thân: "Vừa mới trở về thôi — cho nên vì sao cậu lại ở đây? Cậu như thế nào mà phải đến làm công ở quán cơm?" Bách phú mỹ thụ có chút ngượng ngùng. Cậu là đến kiếm tiền. Bạn thân càng kinh sợ: "Cậu? Lái máy bay? Tiên tử hạ phàm? Thử nghiệm mới lạ? Trải nghiệm nhân gian khó…
Chương 6
Cứu Vớt Mỹ Nhân Nhặt RácTác giả: Đại Giác Tiên SinhTruyện Đam Mỹ~~~~Chương 1~~~~ Edit: Blanche Bạch phú mỹ thụ, bị tâm cơ sâu đâm tra công hãm hại, gia tài tan hết, thanh xuân cho chó ăn. Một phút thất thế, lưu lạc đầu đường. Vì không phải chết đói, không thể làm gì khác hơn là đi quán cơm làm công. Ngẫu nhiên gặp được bạn thân công tử bột. Bạn thân kinh hãi: "Tại sao cậu lại ở chỗ này?" Bạch phú mỹ kinh hãi: "Vấn đề này tôi phải hỏi cậu." Bạn thân: "Đây là tài sản sự nghiệp của tớ đó! Tớ tình cờ tới xem một chút — làm sao cậu đối với tớ lại ít quan tâm như thế, ngay cả tớ có bao nhiêu cái cửa hàng cũng không biết?" Bách phú mỹ thụ không biết thật. Mà dưới tình huống này đắc tội lão bản sẽ không tốt. Không thể làm gì khác ngoài nói: "Cậu không phải đang ở nước ngoài sao?" Bạn thân: "Vừa mới trở về thôi — cho nên vì sao cậu lại ở đây? Cậu như thế nào mà phải đến làm công ở quán cơm?" Bách phú mỹ thụ có chút ngượng ngùng. Cậu là đến kiếm tiền. Bạn thân càng kinh sợ: "Cậu? Lái máy bay? Tiên tử hạ phàm? Thử nghiệm mới lạ? Trải nghiệm nhân gian khó… ~~~~Chương 6~~~~Edit: BlancheLời này vừa nói ra, mỹ nhân xưa nay chưa từng nghĩ về bạn thân theo hướng kia, cảm thấy lòng mềm nhũn.Lập tức cảm thấy buồn cười chính mình:Rõ ràng chỉ là giao dịch, tại sao chính mình lại là người động tâm trước.Trúc mã là bạn lâu như vậy.Muốn đàm luận cái đó, bằng hữu bình thường đều không ai nói, giữa bạn thân lại càng khó nói hơn.Vì vậy nên phải cười haha: "Nhìn xem cậu nói gì kìa!"Bạn thân làm bạn bè nhiều năm như vậy với mỹ nhân, chỉ cần thấy đối phương nhấc chân cũng biết định thả rắm mùi gì (này!), chỗ nào mà không nhìn ra cậu đang suy nghĩ gì.Vừa thấy mỹ nhân có phần buông lỏng, nội tâm lập ức mừng như điên, nhưng biết đến giờ chưa đủ lửa, vì vậy nên dựa vào rượu, trước hết biểu tình không được loạn, đúng, không được loạn, hoàn toàn dựa vào rượu làm một mặt vô cùng khốc soái: "Tớ không chỉ nói, tớ có thể hành động được đây!"Quả nhiên là có thể hành động.Quả nhiên là quá có thể...Vừa ôn nhu, vừa mạnh mẽ.Mỹ nhân cảm thấy bạn thân ở trên người mình rót lên dòng nước suối vui sướng, không có cách nào cất tiếng, thuận theo nguồn suối này, cuồn cuộn không ngừng từ nơi sâu xa trong thân thể trào ra...Rõ ràng không có đến cuối cùng, nhưng vẫn không có cách nào khống chế, đem hết toàn bộ âm sắc ngọt ngào cũng tư thái kiều diễm bộc lộ ra.Qua đi, mỹ nhân thở hổn hển thật lâu, đôi mới mới một lần nữa bình tĩnh.Phục hồi tinh thần, trước tiên cảm thấy thật không tiện.Đầu chôn ở trong ổ chăn.Bạn thân lại gần sờ sờ: "Làm sao thế? Thẹn thùng à?"Mỹ nhân không nói lời nào.Thuận thế chôn mặt vào trong hõm cổ của bạn thân, đem mình giống như mèo cuộn tròn lại.Bạn thân kéo chân lên, ôm lấy lưng cậu: "Cùng tớ thì có gì thẹn thùng nào? Hai chúng ta là ai nào? Từ lúc cậu còn tè dâm ra quần tớ..."Lời còn chưa dứt, cảm nhận được cổ ướt nhẹp.Bạn thân ngẩn ra.Thoảng chốc tỉnh cả rượu: "Làm sao thế? Tại sao khóc? Tớ làm cậu đau?"Mỹ nhân nghẹn ngào, không nói lời nào.Chỉ buồn buồn lắc đầu.Bạn thân vội muốn chết. Cậu không vui có thể nói ram à, tớ không phải,... Nói đùa với cậu thôi, hai chúng mình là ai, coi như chúng ta chưa từng ngủ với nhau vậy... Ối!"Lời còn chưa dứt, bị mỹ nhân cắn thật mạnh trên vai một cái.Cắn rất nặng, sâu đến độ có thể thấy máu.Bạn thân đau đến nhe răng, có thể thấy được mặt mỹ nhân khóc ướt nhẹp, vừa lau nước mắt cho mỹ nhân, vừa cười khôi hài: "Cậu làm sao cũng cắn người? Còn nói tớ là cẩu? Đây là dự định thành một đôi cẩu nam nam sao?"Mỹ nhân cau mày nhìn anh: "Cậu ăn rồi liền phun, không công nhận, tớ không có mị lực à?""A? Vì sao lại nói những lời này..." Bạn thân như hoà thượng sờ mãi không thấy tóc.Thầm nghĩ đại gia ngài mà không có mị lực?Tình cảm từ nhỏ tới lớn của tớ đánh ong đuổi bướm đều là giả?Tớ không có ở đây, cậu liền bị người ta có gì lấy hết, thế mà cậu bảo cậu không có mị lực?Mỹ nhân cau mày trầm mặc một lát.Mới chậm rãi nói:"Hắn không động vào tớ, nói tớ buồn nôn."
~~~~Chương 6~~~~
Edit: Blanche
Lời này vừa nói ra, mỹ nhân xưa nay chưa từng nghĩ về bạn thân theo hướng kia, cảm thấy lòng mềm nhũn.
Lập tức cảm thấy buồn cười chính mình:
Rõ ràng chỉ là giao dịch, tại sao chính mình lại là người động tâm trước.
Trúc mã là bạn lâu như vậy.
Muốn đàm luận cái đó, bằng hữu bình thường đều không ai nói, giữa bạn thân lại càng khó nói hơn.
Vì vậy nên phải cười haha: "Nhìn xem cậu nói gì kìa!"
Bạn thân làm bạn bè nhiều năm như vậy với mỹ nhân, chỉ cần thấy đối phương nhấc chân cũng biết định thả rắm mùi gì (này!), chỗ nào mà không nhìn ra cậu đang suy nghĩ gì.
Vừa thấy mỹ nhân có phần buông lỏng, nội tâm lập ức mừng như điên, nhưng biết đến giờ chưa đủ lửa, vì vậy nên dựa vào rượu, trước hết biểu tình không được loạn, đúng, không được loạn, hoàn toàn dựa vào rượu làm một mặt vô cùng khốc soái: "Tớ không chỉ nói, tớ có thể hành động được đây!"
Quả nhiên là có thể hành động.
Quả nhiên là quá có thể...
Vừa ôn nhu, vừa mạnh mẽ.
Mỹ nhân cảm thấy bạn thân ở trên người mình rót lên dòng nước suối vui sướng, không có cách nào cất tiếng, thuận theo nguồn suối này, cuồn cuộn không ngừng từ nơi sâu xa trong thân thể trào ra...
Rõ ràng không có đến cuối cùng, nhưng vẫn không có cách nào khống chế, đem hết toàn bộ âm sắc ngọt ngào cũng tư thái kiều diễm bộc lộ ra.
Qua đi, mỹ nhân thở hổn hển thật lâu, đôi mới mới một lần nữa bình tĩnh.
Phục hồi tinh thần, trước tiên cảm thấy thật không tiện.
Đầu chôn ở trong ổ chăn.
Bạn thân lại gần sờ sờ: "Làm sao thế? Thẹn thùng à?"
Mỹ nhân không nói lời nào.
Thuận thế chôn mặt vào trong hõm cổ của bạn thân, đem mình giống như mèo cuộn tròn lại.
Bạn thân kéo chân lên, ôm lấy lưng cậu: "Cùng tớ thì có gì thẹn thùng nào? Hai chúng ta là ai nào? Từ lúc cậu còn tè dâm ra quần tớ..."
Lời còn chưa dứt, cảm nhận được cổ ướt nhẹp.
Bạn thân ngẩn ra.
Thoảng chốc tỉnh cả rượu: "Làm sao thế? Tại sao khóc? Tớ làm cậu đau?"
Mỹ nhân nghẹn ngào, không nói lời nào.
Chỉ buồn buồn lắc đầu.
Bạn thân vội muốn chết. Cậu không vui có thể nói ram à, tớ không phải,... Nói đùa với cậu thôi, hai chúng mình là ai, coi như chúng ta chưa từng ngủ với nhau vậy... Ối!"
Lời còn chưa dứt, bị mỹ nhân cắn thật mạnh trên vai một cái.
Cắn rất nặng, sâu đến độ có thể thấy máu.
Bạn thân đau đến nhe răng, có thể thấy được mặt mỹ nhân khóc ướt nhẹp, vừa lau nước mắt cho mỹ nhân, vừa cười khôi hài: "Cậu làm sao cũng cắn người? Còn nói tớ là cẩu? Đây là dự định thành một đôi cẩu nam nam sao?"
Mỹ nhân cau mày nhìn anh: "Cậu ăn rồi liền phun, không công nhận, tớ không có mị lực à?"
"A? Vì sao lại nói những lời này..." Bạn thân như hoà thượng sờ mãi không thấy tóc.
Thầm nghĩ đại gia ngài mà không có mị lực?
Tình cảm từ nhỏ tới lớn của tớ đánh ong đuổi bướm đều là giả?
Tớ không có ở đây, cậu liền bị người ta có gì lấy hết, thế mà cậu bảo cậu không có mị lực?
Mỹ nhân cau mày trầm mặc một lát.
Mới chậm rãi nói:
"Hắn không động vào tớ, nói tớ buồn nôn."
Cứu Vớt Mỹ Nhân Nhặt RácTác giả: Đại Giác Tiên SinhTruyện Đam Mỹ~~~~Chương 1~~~~ Edit: Blanche Bạch phú mỹ thụ, bị tâm cơ sâu đâm tra công hãm hại, gia tài tan hết, thanh xuân cho chó ăn. Một phút thất thế, lưu lạc đầu đường. Vì không phải chết đói, không thể làm gì khác hơn là đi quán cơm làm công. Ngẫu nhiên gặp được bạn thân công tử bột. Bạn thân kinh hãi: "Tại sao cậu lại ở chỗ này?" Bạch phú mỹ kinh hãi: "Vấn đề này tôi phải hỏi cậu." Bạn thân: "Đây là tài sản sự nghiệp của tớ đó! Tớ tình cờ tới xem một chút — làm sao cậu đối với tớ lại ít quan tâm như thế, ngay cả tớ có bao nhiêu cái cửa hàng cũng không biết?" Bách phú mỹ thụ không biết thật. Mà dưới tình huống này đắc tội lão bản sẽ không tốt. Không thể làm gì khác ngoài nói: "Cậu không phải đang ở nước ngoài sao?" Bạn thân: "Vừa mới trở về thôi — cho nên vì sao cậu lại ở đây? Cậu như thế nào mà phải đến làm công ở quán cơm?" Bách phú mỹ thụ có chút ngượng ngùng. Cậu là đến kiếm tiền. Bạn thân càng kinh sợ: "Cậu? Lái máy bay? Tiên tử hạ phàm? Thử nghiệm mới lạ? Trải nghiệm nhân gian khó… ~~~~Chương 6~~~~Edit: BlancheLời này vừa nói ra, mỹ nhân xưa nay chưa từng nghĩ về bạn thân theo hướng kia, cảm thấy lòng mềm nhũn.Lập tức cảm thấy buồn cười chính mình:Rõ ràng chỉ là giao dịch, tại sao chính mình lại là người động tâm trước.Trúc mã là bạn lâu như vậy.Muốn đàm luận cái đó, bằng hữu bình thường đều không ai nói, giữa bạn thân lại càng khó nói hơn.Vì vậy nên phải cười haha: "Nhìn xem cậu nói gì kìa!"Bạn thân làm bạn bè nhiều năm như vậy với mỹ nhân, chỉ cần thấy đối phương nhấc chân cũng biết định thả rắm mùi gì (này!), chỗ nào mà không nhìn ra cậu đang suy nghĩ gì.Vừa thấy mỹ nhân có phần buông lỏng, nội tâm lập ức mừng như điên, nhưng biết đến giờ chưa đủ lửa, vì vậy nên dựa vào rượu, trước hết biểu tình không được loạn, đúng, không được loạn, hoàn toàn dựa vào rượu làm một mặt vô cùng khốc soái: "Tớ không chỉ nói, tớ có thể hành động được đây!"Quả nhiên là có thể hành động.Quả nhiên là quá có thể...Vừa ôn nhu, vừa mạnh mẽ.Mỹ nhân cảm thấy bạn thân ở trên người mình rót lên dòng nước suối vui sướng, không có cách nào cất tiếng, thuận theo nguồn suối này, cuồn cuộn không ngừng từ nơi sâu xa trong thân thể trào ra...Rõ ràng không có đến cuối cùng, nhưng vẫn không có cách nào khống chế, đem hết toàn bộ âm sắc ngọt ngào cũng tư thái kiều diễm bộc lộ ra.Qua đi, mỹ nhân thở hổn hển thật lâu, đôi mới mới một lần nữa bình tĩnh.Phục hồi tinh thần, trước tiên cảm thấy thật không tiện.Đầu chôn ở trong ổ chăn.Bạn thân lại gần sờ sờ: "Làm sao thế? Thẹn thùng à?"Mỹ nhân không nói lời nào.Thuận thế chôn mặt vào trong hõm cổ của bạn thân, đem mình giống như mèo cuộn tròn lại.Bạn thân kéo chân lên, ôm lấy lưng cậu: "Cùng tớ thì có gì thẹn thùng nào? Hai chúng ta là ai nào? Từ lúc cậu còn tè dâm ra quần tớ..."Lời còn chưa dứt, cảm nhận được cổ ướt nhẹp.Bạn thân ngẩn ra.Thoảng chốc tỉnh cả rượu: "Làm sao thế? Tại sao khóc? Tớ làm cậu đau?"Mỹ nhân nghẹn ngào, không nói lời nào.Chỉ buồn buồn lắc đầu.Bạn thân vội muốn chết. Cậu không vui có thể nói ram à, tớ không phải,... Nói đùa với cậu thôi, hai chúng mình là ai, coi như chúng ta chưa từng ngủ với nhau vậy... Ối!"Lời còn chưa dứt, bị mỹ nhân cắn thật mạnh trên vai một cái.Cắn rất nặng, sâu đến độ có thể thấy máu.Bạn thân đau đến nhe răng, có thể thấy được mặt mỹ nhân khóc ướt nhẹp, vừa lau nước mắt cho mỹ nhân, vừa cười khôi hài: "Cậu làm sao cũng cắn người? Còn nói tớ là cẩu? Đây là dự định thành một đôi cẩu nam nam sao?"Mỹ nhân cau mày nhìn anh: "Cậu ăn rồi liền phun, không công nhận, tớ không có mị lực à?""A? Vì sao lại nói những lời này..." Bạn thân như hoà thượng sờ mãi không thấy tóc.Thầm nghĩ đại gia ngài mà không có mị lực?Tình cảm từ nhỏ tới lớn của tớ đánh ong đuổi bướm đều là giả?Tớ không có ở đây, cậu liền bị người ta có gì lấy hết, thế mà cậu bảo cậu không có mị lực?Mỹ nhân cau mày trầm mặc một lát.Mới chậm rãi nói:"Hắn không động vào tớ, nói tớ buồn nôn."