Thẩm Yến nói với tôi, ngày mai tôi phải dọn ra khỏi ngôi nhà này. Tôi vẫn không tin được, anh lại tuyệt tình với tôi như vậy. Anh vẫn chưa về, tôi ngồi trong phòng khách chờ anh. Trước đây tuy rằng anh cũng có xã giao, nhưng đều sẽ về nhà đúng giờ, sẽ mang cho tôi thật nhiều thức ăn, chúng tôi ngồi cùng một chỗ xem ti vi ăn khuya, anh kể với tôi những chuyện vui vẻ anh gặp được lúc ở công ty, có lúc anh lại như một đứa trẻ, thích dựa vào người tôi làm nũng. Gần đây tôi thường xuyên nghĩ tới anh trước đây, sau đó sẽ so sánh với anh hiện tại, để rồi nhận lấy chỉ là một tiếng thở dài cùng nỗi thất vọng. Đêm nay Thẩm Yến vẫn chưa về, gần một giờ sáng, tôi nhận được tin nhắn của anh, anh bảo tôi nhanh chóng dọn ra ngoài. Hiện tại nhìn thấy anh tuyệt tình, kỳ thực tôi đã không tức giận nữa, không giống như lúc đầu, không tin được rồi giận dữ, chất vấn rồi ầm ĩ, lại còn khóc lóc. Tôi đã không muốn khóc nữa. Tôi ngồi trong phòng khách chờ anh, chờ cả đêm, sau lưng gần như hóa đá, cánh cửa kia…
Chương 13
Hắn Không XứngTác giả: Ngụy Tùng LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcThẩm Yến nói với tôi, ngày mai tôi phải dọn ra khỏi ngôi nhà này. Tôi vẫn không tin được, anh lại tuyệt tình với tôi như vậy. Anh vẫn chưa về, tôi ngồi trong phòng khách chờ anh. Trước đây tuy rằng anh cũng có xã giao, nhưng đều sẽ về nhà đúng giờ, sẽ mang cho tôi thật nhiều thức ăn, chúng tôi ngồi cùng một chỗ xem ti vi ăn khuya, anh kể với tôi những chuyện vui vẻ anh gặp được lúc ở công ty, có lúc anh lại như một đứa trẻ, thích dựa vào người tôi làm nũng. Gần đây tôi thường xuyên nghĩ tới anh trước đây, sau đó sẽ so sánh với anh hiện tại, để rồi nhận lấy chỉ là một tiếng thở dài cùng nỗi thất vọng. Đêm nay Thẩm Yến vẫn chưa về, gần một giờ sáng, tôi nhận được tin nhắn của anh, anh bảo tôi nhanh chóng dọn ra ngoài. Hiện tại nhìn thấy anh tuyệt tình, kỳ thực tôi đã không tức giận nữa, không giống như lúc đầu, không tin được rồi giận dữ, chất vấn rồi ầm ĩ, lại còn khóc lóc. Tôi đã không muốn khóc nữa. Tôi ngồi trong phòng khách chờ anh, chờ cả đêm, sau lưng gần như hóa đá, cánh cửa kia… Tôi và Dương Hạ sau đó vẫn chia tay.Chút tình cảm này là tôi sai, tôi đánh giá cao chính mình, cũng đánh giá thấp ảnh hưởng của Thẩm Yến đối với tôi. Tôi đã nghĩ mọi thứ quá dễ dàng, tôi không nên tin tưởng lời sách vở nói, cái gì mà để quên một người cần phải tìm một người mới, thời gian có thể khiến người ta quên đi, mẹ nó, đều là bá láp cả.Thời gian không khiến tôi quên được anh, chỉ làm tôi càng lún càng sâu, càng nghĩ càng đau đớn.Tháng mười một, Bowen đột nhiên tới tìm tôi, thần sắc cậu có gì đó không đúng lắm. Tôi còn tưởng chuyện tôi uống rượu lại bị cậu phát hiện, vừa định giải thích, đã nghe cậu nói: "Ôn Gia, hợp đồng trước đây anh ký không đúng lắm, tôi có tính toán một chút, Thẩm Yến gần như đem tất cả tài sản của hắn chuyển đến danh nghĩa của anh."
Tôi và Dương Hạ sau đó vẫn chia tay.
Chút tình cảm này là tôi sai, tôi đánh giá cao chính mình, cũng đánh giá thấp ảnh hưởng của Thẩm Yến đối với tôi. Tôi đã nghĩ mọi thứ quá dễ dàng, tôi không nên tin tưởng lời sách vở nói, cái gì mà để quên một người cần phải tìm một người mới, thời gian có thể khiến người ta quên đi, mẹ nó, đều là bá láp cả.
Thời gian không khiến tôi quên được anh, chỉ làm tôi càng lún càng sâu, càng nghĩ càng đau đớn.
Tháng mười một, Bowen đột nhiên tới tìm tôi, thần sắc cậu có gì đó không đúng lắm. Tôi còn tưởng chuyện tôi uống rượu lại bị cậu phát hiện, vừa định giải thích, đã nghe cậu nói: "Ôn Gia, hợp đồng trước đây anh ký không đúng lắm, tôi có tính toán một chút, Thẩm Yến gần như đem tất cả tài sản của hắn chuyển đến danh nghĩa của anh."
Hắn Không XứngTác giả: Ngụy Tùng LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcThẩm Yến nói với tôi, ngày mai tôi phải dọn ra khỏi ngôi nhà này. Tôi vẫn không tin được, anh lại tuyệt tình với tôi như vậy. Anh vẫn chưa về, tôi ngồi trong phòng khách chờ anh. Trước đây tuy rằng anh cũng có xã giao, nhưng đều sẽ về nhà đúng giờ, sẽ mang cho tôi thật nhiều thức ăn, chúng tôi ngồi cùng một chỗ xem ti vi ăn khuya, anh kể với tôi những chuyện vui vẻ anh gặp được lúc ở công ty, có lúc anh lại như một đứa trẻ, thích dựa vào người tôi làm nũng. Gần đây tôi thường xuyên nghĩ tới anh trước đây, sau đó sẽ so sánh với anh hiện tại, để rồi nhận lấy chỉ là một tiếng thở dài cùng nỗi thất vọng. Đêm nay Thẩm Yến vẫn chưa về, gần một giờ sáng, tôi nhận được tin nhắn của anh, anh bảo tôi nhanh chóng dọn ra ngoài. Hiện tại nhìn thấy anh tuyệt tình, kỳ thực tôi đã không tức giận nữa, không giống như lúc đầu, không tin được rồi giận dữ, chất vấn rồi ầm ĩ, lại còn khóc lóc. Tôi đã không muốn khóc nữa. Tôi ngồi trong phòng khách chờ anh, chờ cả đêm, sau lưng gần như hóa đá, cánh cửa kia… Tôi và Dương Hạ sau đó vẫn chia tay.Chút tình cảm này là tôi sai, tôi đánh giá cao chính mình, cũng đánh giá thấp ảnh hưởng của Thẩm Yến đối với tôi. Tôi đã nghĩ mọi thứ quá dễ dàng, tôi không nên tin tưởng lời sách vở nói, cái gì mà để quên một người cần phải tìm một người mới, thời gian có thể khiến người ta quên đi, mẹ nó, đều là bá láp cả.Thời gian không khiến tôi quên được anh, chỉ làm tôi càng lún càng sâu, càng nghĩ càng đau đớn.Tháng mười một, Bowen đột nhiên tới tìm tôi, thần sắc cậu có gì đó không đúng lắm. Tôi còn tưởng chuyện tôi uống rượu lại bị cậu phát hiện, vừa định giải thích, đã nghe cậu nói: "Ôn Gia, hợp đồng trước đây anh ký không đúng lắm, tôi có tính toán một chút, Thẩm Yến gần như đem tất cả tài sản của hắn chuyển đến danh nghĩa của anh."