Tác giả:

Du Huyền Tư mắc bệnh tâm thần, một người bệnh tâm thần vô cùng điên cuồng vô cùng b**n th**. Cẩm Nam biết rõ điều đó. Nhưng ngày thường Du Huyền Tư không hề có hành động nào giống người mắc bệnh thần kinh cả, Cẩm Nam bắt đầu ngờ vực. Bề ngoài anh tuấn gợi cảm, khí chất tao nhã mê người, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều đượm vẻ ưu nhã lễ độ như một thân sĩ trong lâu đài cổ. Cẩm Nam quen biết Du Huyền Tư một đoạn thời gian vẫn chưa từng thấy dáng vẻ khi phát bệnh của hắn. Nhưng hầu như ai cũng nói với anh rằng hắn bị điên, thậm chí còn mắng hắn là một con quỷ biết cười, bảo anh nhanh chóng rời khỏi Du Huyền Tư. Khi Cẩm Nam hỏi Du Huyền Tư về điều đó, hắn đang cúi đầu ăn kem bơ sữa, ăn đến dính một vòng kem trắng quanh môi. Du Huyền Tư nghe xong ngừng tay múc kem, hơi nghiêng đầu qua một bên như không hiểu. Cẩm Nam mỉm cười bảo hắn tiếp tục ăn. Chắc là nói xấu sau lưng thôi, Cẩm Nam xát xát ngón tay lên mặt bàn, tiếp tục nhìn Du Huyền Tư chiến đấu với kem. Du Huyền Tư cúi đầu ăn kem, trong…

Chương 5

Người Yêu Tôi Là Bệnh Nhân Tâm ThầnTác giả: Vãn Thập LụcTruyện Đam MỹDu Huyền Tư mắc bệnh tâm thần, một người bệnh tâm thần vô cùng điên cuồng vô cùng b**n th**. Cẩm Nam biết rõ điều đó. Nhưng ngày thường Du Huyền Tư không hề có hành động nào giống người mắc bệnh thần kinh cả, Cẩm Nam bắt đầu ngờ vực. Bề ngoài anh tuấn gợi cảm, khí chất tao nhã mê người, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều đượm vẻ ưu nhã lễ độ như một thân sĩ trong lâu đài cổ. Cẩm Nam quen biết Du Huyền Tư một đoạn thời gian vẫn chưa từng thấy dáng vẻ khi phát bệnh của hắn. Nhưng hầu như ai cũng nói với anh rằng hắn bị điên, thậm chí còn mắng hắn là một con quỷ biết cười, bảo anh nhanh chóng rời khỏi Du Huyền Tư. Khi Cẩm Nam hỏi Du Huyền Tư về điều đó, hắn đang cúi đầu ăn kem bơ sữa, ăn đến dính một vòng kem trắng quanh môi. Du Huyền Tư nghe xong ngừng tay múc kem, hơi nghiêng đầu qua một bên như không hiểu. Cẩm Nam mỉm cười bảo hắn tiếp tục ăn. Chắc là nói xấu sau lưng thôi, Cẩm Nam xát xát ngón tay lên mặt bàn, tiếp tục nhìn Du Huyền Tư chiến đấu với kem. Du Huyền Tư cúi đầu ăn kem, trong… Cẩm Nam thật chưa thấy người nào cố chấp đến gần như điên cuồng giống Du Huyền Tư. Anh tức giận, vừa đo nhiệt độ cho hắn vừa lạnh lùng trách cứ: “Cậu gây ra phiền toái rất lớn cho cuộc sống của tôi.”Du – siêu phiền phức – Huyền Tư nghe thế thì cười cười, cả người trốn vào trong chăn chỉ lộ ra một đôi mắt sáng trong, nhìn Cẩm Nam không chớp mắt.Sau khi uống thuốc Cẩm Nam đưa, Du Huyền Tư rầu rĩ hỏi: “Tiểu Nam, em không thể ở chung một chỗ với anh thật à?”Cẩm Nam không nói gì.Một Du Huyền Tư luôn tao nhã phong độ ở trước mặt Cẩm Nam liền biến thành Du Huyền Tư nhiệt tình lấy lòng và hay làm nũng.“Tiểu Nam ơi, Tiểu Nam à, Tiểu Nam ới.” Du Huyền Tư khàn giọng gọi tên Cẩm Nam không biết chán.Cẩm Nam đen mặt: “Câm miệng.”Một lúc lâu sau đó Du Huyền Tư vẫn không nói gì thêm. Khi Cẩm Nam cảm thấy là lạ quay đầu lại nhìn thì thấy Du Huyền Tư treo trên môi nụ cười quỷ dị, con ngươi đen thẳm khiến người ta chẳng tài nào đoán nổi hắn đang nghĩ gì.Cẩm Nam bị nhìn đến run cả da đầu, nói: “Du Huyền Tư, vẻ mặt ấy của cậu là sao thế?”Du Huyền Tư nhìn Cẩm Nam không chớp mắt, nhẹ nhàng nói: “Cẩm Nam, chúng ta làm đi. Bị sốt bên trong chắc chắn rất nóng, anh sẽ thoải mái lắm.”“Cút.”Nhưng cuối cùng hai người vẫn lăn lên giường, chỉ là không phải hôm ấy.Sau tất cả thì Du Huyền Tư cũng cua đổ Cẩm Nam, nhưng mà phần lớn nguyên nhân là do Cẩm Nam bị quấn riết đến phiền. Không chỉ một ngày mò tới những ba lần mà còn có lúc nửa đêm trèo cửa sổ lẻn vào.Du Huyền Tư thật sự không biết như thế là phạm tội hả?

Cẩm Nam thật chưa thấy người nào cố chấp đến gần như điên cuồng giống Du Huyền Tư. Anh tức giận, vừa đo nhiệt độ cho hắn vừa lạnh lùng trách cứ: “Cậu gây ra phiền toái rất lớn cho cuộc sống của tôi.”

Du – siêu phiền phức – Huyền Tư nghe thế thì cười cười, cả người trốn vào trong chăn chỉ lộ ra một đôi mắt sáng trong, nhìn Cẩm Nam không chớp mắt.

Sau khi uống thuốc Cẩm Nam đưa, Du Huyền Tư rầu rĩ hỏi: “Tiểu Nam, em không thể ở chung một chỗ với anh thật à?”

Cẩm Nam không nói gì.

Một Du Huyền Tư luôn tao nhã phong độ ở trước mặt Cẩm Nam liền biến thành Du Huyền Tư nhiệt tình lấy lòng và hay làm nũng.

“Tiểu Nam ơi, Tiểu Nam à, Tiểu Nam ới.” Du Huyền Tư khàn giọng gọi tên Cẩm Nam không biết chán.

Cẩm Nam đen mặt: “Câm miệng.”

Một lúc lâu sau đó Du Huyền Tư vẫn không nói gì thêm. Khi Cẩm Nam cảm thấy là lạ quay đầu lại nhìn thì thấy Du Huyền Tư treo trên môi nụ cười quỷ dị, con ngươi đen thẳm khiến người ta chẳng tài nào đoán nổi hắn đang nghĩ gì.

Cẩm Nam bị nhìn đến run cả da đầu, nói: “Du Huyền Tư, vẻ mặt ấy của cậu là sao thế?”

Du Huyền Tư nhìn Cẩm Nam không chớp mắt, nhẹ nhàng nói: “Cẩm Nam, chúng ta làm đi. Bị sốt bên trong chắc chắn rất nóng, anh sẽ thoải mái lắm.”

“Cút.”

Nhưng cuối cùng hai người vẫn lăn lên giường, chỉ là không phải hôm ấy.

Sau tất cả thì Du Huyền Tư cũng cua đổ Cẩm Nam, nhưng mà phần lớn nguyên nhân là do Cẩm Nam bị quấn riết đến phiền. Không chỉ một ngày mò tới những ba lần mà còn có lúc nửa đêm trèo cửa sổ lẻn vào.

Du Huyền Tư thật sự không biết như thế là phạm tội hả?

Người Yêu Tôi Là Bệnh Nhân Tâm ThầnTác giả: Vãn Thập LụcTruyện Đam MỹDu Huyền Tư mắc bệnh tâm thần, một người bệnh tâm thần vô cùng điên cuồng vô cùng b**n th**. Cẩm Nam biết rõ điều đó. Nhưng ngày thường Du Huyền Tư không hề có hành động nào giống người mắc bệnh thần kinh cả, Cẩm Nam bắt đầu ngờ vực. Bề ngoài anh tuấn gợi cảm, khí chất tao nhã mê người, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều đượm vẻ ưu nhã lễ độ như một thân sĩ trong lâu đài cổ. Cẩm Nam quen biết Du Huyền Tư một đoạn thời gian vẫn chưa từng thấy dáng vẻ khi phát bệnh của hắn. Nhưng hầu như ai cũng nói với anh rằng hắn bị điên, thậm chí còn mắng hắn là một con quỷ biết cười, bảo anh nhanh chóng rời khỏi Du Huyền Tư. Khi Cẩm Nam hỏi Du Huyền Tư về điều đó, hắn đang cúi đầu ăn kem bơ sữa, ăn đến dính một vòng kem trắng quanh môi. Du Huyền Tư nghe xong ngừng tay múc kem, hơi nghiêng đầu qua một bên như không hiểu. Cẩm Nam mỉm cười bảo hắn tiếp tục ăn. Chắc là nói xấu sau lưng thôi, Cẩm Nam xát xát ngón tay lên mặt bàn, tiếp tục nhìn Du Huyền Tư chiến đấu với kem. Du Huyền Tư cúi đầu ăn kem, trong… Cẩm Nam thật chưa thấy người nào cố chấp đến gần như điên cuồng giống Du Huyền Tư. Anh tức giận, vừa đo nhiệt độ cho hắn vừa lạnh lùng trách cứ: “Cậu gây ra phiền toái rất lớn cho cuộc sống của tôi.”Du – siêu phiền phức – Huyền Tư nghe thế thì cười cười, cả người trốn vào trong chăn chỉ lộ ra một đôi mắt sáng trong, nhìn Cẩm Nam không chớp mắt.Sau khi uống thuốc Cẩm Nam đưa, Du Huyền Tư rầu rĩ hỏi: “Tiểu Nam, em không thể ở chung một chỗ với anh thật à?”Cẩm Nam không nói gì.Một Du Huyền Tư luôn tao nhã phong độ ở trước mặt Cẩm Nam liền biến thành Du Huyền Tư nhiệt tình lấy lòng và hay làm nũng.“Tiểu Nam ơi, Tiểu Nam à, Tiểu Nam ới.” Du Huyền Tư khàn giọng gọi tên Cẩm Nam không biết chán.Cẩm Nam đen mặt: “Câm miệng.”Một lúc lâu sau đó Du Huyền Tư vẫn không nói gì thêm. Khi Cẩm Nam cảm thấy là lạ quay đầu lại nhìn thì thấy Du Huyền Tư treo trên môi nụ cười quỷ dị, con ngươi đen thẳm khiến người ta chẳng tài nào đoán nổi hắn đang nghĩ gì.Cẩm Nam bị nhìn đến run cả da đầu, nói: “Du Huyền Tư, vẻ mặt ấy của cậu là sao thế?”Du Huyền Tư nhìn Cẩm Nam không chớp mắt, nhẹ nhàng nói: “Cẩm Nam, chúng ta làm đi. Bị sốt bên trong chắc chắn rất nóng, anh sẽ thoải mái lắm.”“Cút.”Nhưng cuối cùng hai người vẫn lăn lên giường, chỉ là không phải hôm ấy.Sau tất cả thì Du Huyền Tư cũng cua đổ Cẩm Nam, nhưng mà phần lớn nguyên nhân là do Cẩm Nam bị quấn riết đến phiền. Không chỉ một ngày mò tới những ba lần mà còn có lúc nửa đêm trèo cửa sổ lẻn vào.Du Huyền Tư thật sự không biết như thế là phạm tội hả?

Chương 5