" Bác sĩ, bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch rồi ạ..!" Tiếng y tá mừng rỡ nói. Nhưng vị bác sĩ ấy vẫn im lặng, tiếp tục hoàn thành những đường khâu cuối cùng. Buổi phẫu thuật chấm hết. Nơi sảnh chờ, có một vị phu nhân đang không ngừng lo lắng, khi ánh đèn phòng phẫu thuật tắt, lúc đó y tá bước ra, khuôn mặt tươi cười:" Phu nhân, người yên tâm. Bệnh nhân đã phẫu thuật thành công, đang trong quá trình hồi sức ạ." Vị phu nhân nghe thấy câu nói ấy thì mừng rỡ. Từ phòng phẫu thuật bước ra, vị bác sĩ lạnh lùng, không nhắc nhở, không dặn dò, chỉ lẳng lặng đi. Nhưng không ai dám lên ý kiến vì thái độ ấy bởi ở bệnh viện này ai cũng quen với cái thái độ băng sơn của vị bác sĩ này. Vị bác sĩ ấy là Tiêu Tiểu Diệp, là bác sĩ phẫu thuật giỏi, nổi tiếng. Bất kể là phẫu thuật có khó như thế nào thì cô cũng đều có thể làm được, nhưng lại là người rất lạnh lùng, ít nói. Làm việc thì luôn nghiêm túc, cẩn trọng. Có rất nhiều lời đồn về cô, nói cô là thiên kim tiểu thư, nói cô dựa vào thế lực gia đình nhưng…

Chương 77-2: Tâm sự

Tổng Tài, Phu Nhân Lại Bỏ Trốn RồiTác giả: Lê Phương Tuệ AnhTruyện Ngôn Tình" Bác sĩ, bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch rồi ạ..!" Tiếng y tá mừng rỡ nói. Nhưng vị bác sĩ ấy vẫn im lặng, tiếp tục hoàn thành những đường khâu cuối cùng. Buổi phẫu thuật chấm hết. Nơi sảnh chờ, có một vị phu nhân đang không ngừng lo lắng, khi ánh đèn phòng phẫu thuật tắt, lúc đó y tá bước ra, khuôn mặt tươi cười:" Phu nhân, người yên tâm. Bệnh nhân đã phẫu thuật thành công, đang trong quá trình hồi sức ạ." Vị phu nhân nghe thấy câu nói ấy thì mừng rỡ. Từ phòng phẫu thuật bước ra, vị bác sĩ lạnh lùng, không nhắc nhở, không dặn dò, chỉ lẳng lặng đi. Nhưng không ai dám lên ý kiến vì thái độ ấy bởi ở bệnh viện này ai cũng quen với cái thái độ băng sơn của vị bác sĩ này. Vị bác sĩ ấy là Tiêu Tiểu Diệp, là bác sĩ phẫu thuật giỏi, nổi tiếng. Bất kể là phẫu thuật có khó như thế nào thì cô cũng đều có thể làm được, nhưng lại là người rất lạnh lùng, ít nói. Làm việc thì luôn nghiêm túc, cẩn trọng. Có rất nhiều lời đồn về cô, nói cô là thiên kim tiểu thư, nói cô dựa vào thế lực gia đình nhưng… Gửi tới các bạn không biết tôn trọng tác giả. Tuệ Anh tôi thực sự rất hiền thế mà tại sao ăn ở lại xui xẻo thế. Tôi đăng chương nào lên là các bạn lại bảo " Truyện nhảm", nói thật rất bực mình. Tôi không thừa nhận tôi viết truyện hay, cũng không nói truyện tôi đặc sắc gì cả. Truyện của tôi tôi cứ thích để cho tình tiết nó chậm đấy, không thích nhanh đấy thì làm sao nào!Tôi không phải vơ đũa cả nắm, có một số bạn rất tôn trọng tác phẩm của tôi, họ thương, động viên tôi khi biết tôi vừa trị bệnh vừa viết truyện, nhưng bên cạnh đó có một số bạn thì chẳng ra làm sao cả. Khẩu vị, sở thích của mỗi người khác nhau, tôi hiểu nhưng các bạn cũng đừng quá đáng, cứ vào nhắn tin cho tôi chê truyện nhảm. Thực sự tôi rất bực bội, đặc biệt còn có người nói " Bạch Niên Vũ chẳng ra làm sao cả."Một câu xúc phạm nặng nề, nhân vật tôi vất vả xây dựng thì lại bị chê là " chẳng ra làm sao", vậy tại sao ban đầu đã ghét truyện thì còn đọc làm gì. Cứ ra chương nào là lại vào chê truyện.Tuệ Anh tôi cho dù có hiền thế nào thì cũng không thể chấp nhận được. Cho nên muốn gửi đôi lời tới các bạn mà chê truyện của tôi. Xin lỗi vì đã khiến độc giả yêu thích truyện phải đọc những dòng không hay này của tôi.Mong các bạn hãy tôn trọng tác phẩm của tôi, nếu có ghét truyện thì cứ để trong lòng kẻo lại khiến độc giả của tôi khó chịu.Cảm ơn và xin lỗi!!!Lê Phương Tuệ Anh.

Gửi tới các bạn không biết tôn trọng tác giả. Tuệ Anh tôi thực sự rất hiền thế mà tại sao ăn ở lại xui xẻo thế. Tôi đăng chương nào lên là các bạn lại bảo " Truyện nhảm", nói thật rất bực mình. Tôi không thừa nhận tôi viết truyện hay, cũng không nói truyện tôi đặc sắc gì cả. Truyện của tôi tôi cứ thích để cho tình tiết nó chậm đấy, không thích nhanh đấy thì làm sao nào!

Tôi không phải vơ đũa cả nắm, có một số bạn rất tôn trọng tác phẩm của tôi, họ thương, động viên tôi khi biết tôi vừa trị bệnh vừa viết truyện, nhưng bên cạnh đó có một số bạn thì chẳng ra làm sao cả. Khẩu vị, sở thích của mỗi người khác nhau, tôi hiểu nhưng các bạn cũng đừng quá đáng, cứ vào nhắn tin cho tôi chê truyện nhảm. Thực sự tôi rất bực bội, đặc biệt còn có người nói " Bạch Niên Vũ chẳng ra làm sao cả."

Một câu xúc phạm nặng nề, nhân vật tôi vất vả xây dựng thì lại bị chê là " chẳng ra làm sao", vậy tại sao ban đầu đã ghét truyện thì còn đọc làm gì. Cứ ra chương nào là lại vào chê truyện.

Tuệ Anh tôi cho dù có hiền thế nào thì cũng không thể chấp nhận được. Cho nên muốn gửi đôi lời tới các bạn mà chê truyện của tôi. Xin lỗi vì đã khiến độc giả yêu thích truyện phải đọc những dòng không hay này của tôi.

Mong các bạn hãy tôn trọng tác phẩm của tôi, nếu có ghét truyện thì cứ để trong lòng kẻo lại khiến độc giả của tôi khó chịu.

Cảm ơn và xin lỗi!!!

Lê Phương Tuệ Anh.

Tổng Tài, Phu Nhân Lại Bỏ Trốn RồiTác giả: Lê Phương Tuệ AnhTruyện Ngôn Tình" Bác sĩ, bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch rồi ạ..!" Tiếng y tá mừng rỡ nói. Nhưng vị bác sĩ ấy vẫn im lặng, tiếp tục hoàn thành những đường khâu cuối cùng. Buổi phẫu thuật chấm hết. Nơi sảnh chờ, có một vị phu nhân đang không ngừng lo lắng, khi ánh đèn phòng phẫu thuật tắt, lúc đó y tá bước ra, khuôn mặt tươi cười:" Phu nhân, người yên tâm. Bệnh nhân đã phẫu thuật thành công, đang trong quá trình hồi sức ạ." Vị phu nhân nghe thấy câu nói ấy thì mừng rỡ. Từ phòng phẫu thuật bước ra, vị bác sĩ lạnh lùng, không nhắc nhở, không dặn dò, chỉ lẳng lặng đi. Nhưng không ai dám lên ý kiến vì thái độ ấy bởi ở bệnh viện này ai cũng quen với cái thái độ băng sơn của vị bác sĩ này. Vị bác sĩ ấy là Tiêu Tiểu Diệp, là bác sĩ phẫu thuật giỏi, nổi tiếng. Bất kể là phẫu thuật có khó như thế nào thì cô cũng đều có thể làm được, nhưng lại là người rất lạnh lùng, ít nói. Làm việc thì luôn nghiêm túc, cẩn trọng. Có rất nhiều lời đồn về cô, nói cô là thiên kim tiểu thư, nói cô dựa vào thế lực gia đình nhưng… Gửi tới các bạn không biết tôn trọng tác giả. Tuệ Anh tôi thực sự rất hiền thế mà tại sao ăn ở lại xui xẻo thế. Tôi đăng chương nào lên là các bạn lại bảo " Truyện nhảm", nói thật rất bực mình. Tôi không thừa nhận tôi viết truyện hay, cũng không nói truyện tôi đặc sắc gì cả. Truyện của tôi tôi cứ thích để cho tình tiết nó chậm đấy, không thích nhanh đấy thì làm sao nào!Tôi không phải vơ đũa cả nắm, có một số bạn rất tôn trọng tác phẩm của tôi, họ thương, động viên tôi khi biết tôi vừa trị bệnh vừa viết truyện, nhưng bên cạnh đó có một số bạn thì chẳng ra làm sao cả. Khẩu vị, sở thích của mỗi người khác nhau, tôi hiểu nhưng các bạn cũng đừng quá đáng, cứ vào nhắn tin cho tôi chê truyện nhảm. Thực sự tôi rất bực bội, đặc biệt còn có người nói " Bạch Niên Vũ chẳng ra làm sao cả."Một câu xúc phạm nặng nề, nhân vật tôi vất vả xây dựng thì lại bị chê là " chẳng ra làm sao", vậy tại sao ban đầu đã ghét truyện thì còn đọc làm gì. Cứ ra chương nào là lại vào chê truyện.Tuệ Anh tôi cho dù có hiền thế nào thì cũng không thể chấp nhận được. Cho nên muốn gửi đôi lời tới các bạn mà chê truyện của tôi. Xin lỗi vì đã khiến độc giả yêu thích truyện phải đọc những dòng không hay này của tôi.Mong các bạn hãy tôn trọng tác phẩm của tôi, nếu có ghét truyện thì cứ để trong lòng kẻo lại khiến độc giả của tôi khó chịu.Cảm ơn và xin lỗi!!!Lê Phương Tuệ Anh.

Chương 77-2: Tâm sự