Phía Bắc Phong Liên Quốc Một ngày nắng đẹp Bầu trời trong xanh, gió thổi hiu hiu khiến lòng người mát rượi, ánh nắng mặt trời như soi rọi cả trần thế, chúng tung tăng nhảy múa trên bãi cỏ xanh dài dằn dặc Đôi mắt trong veo, tuyệt đẹp ấy đang ngắm nhìn vẽ đẹp hùng vĩ của đất mẹ. Vương Dạ Nguyệt năm nay vừa tròn 13 tuổi. Đặc biệt, hôm nay lại là ngày sanh thần của cô. Cô bé vô tư đung đưa người, cất tiếng hát. Ríu rít Tiếng hát líu lót như hòa cùng tiếng chim, tạo nên một bản hòa tấu đặc sắc "Nguyệt" Tiếng gọi nhẹ nhàng ấy, chính là giọng nói của mẹ cô. Người đối với cô là quan trọng nhất. Vương Dạ Nguyệt xoay người, chạy đến ôm chầm lấy mẹ. Mẹ cô đưa tay xoa đầu cô "Hôm nay là ngày đặc biệt, mẫu thân có một thứ muốn tặng con" Mẹ cô lấy ra một cây trâm đưa cho cô. Vương Dạ Nguyệt cầm lấy mà nâng niu, cô bé lần đầu được tặng một thứ quý giá như thế. "Mẫu mẫu, nó trông rất đẹp...thế nhưng giá của nó chắc là cao lắm..." Vương Dạ Nguyệt trong lòng nửa vui nửa không, cha cô chỉ là một thợ…
Chương 84: Ngươi nhìn Nhã Tịnh cô nương hơi lâu rồi a ~
Tà Vương Song Hành! Nương Tử Đừng Hòng Trốn!Tác giả: Mộng Tĩnh ChiTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngPhía Bắc Phong Liên Quốc Một ngày nắng đẹp Bầu trời trong xanh, gió thổi hiu hiu khiến lòng người mát rượi, ánh nắng mặt trời như soi rọi cả trần thế, chúng tung tăng nhảy múa trên bãi cỏ xanh dài dằn dặc Đôi mắt trong veo, tuyệt đẹp ấy đang ngắm nhìn vẽ đẹp hùng vĩ của đất mẹ. Vương Dạ Nguyệt năm nay vừa tròn 13 tuổi. Đặc biệt, hôm nay lại là ngày sanh thần của cô. Cô bé vô tư đung đưa người, cất tiếng hát. Ríu rít Tiếng hát líu lót như hòa cùng tiếng chim, tạo nên một bản hòa tấu đặc sắc "Nguyệt" Tiếng gọi nhẹ nhàng ấy, chính là giọng nói của mẹ cô. Người đối với cô là quan trọng nhất. Vương Dạ Nguyệt xoay người, chạy đến ôm chầm lấy mẹ. Mẹ cô đưa tay xoa đầu cô "Hôm nay là ngày đặc biệt, mẫu thân có một thứ muốn tặng con" Mẹ cô lấy ra một cây trâm đưa cho cô. Vương Dạ Nguyệt cầm lấy mà nâng niu, cô bé lần đầu được tặng một thứ quý giá như thế. "Mẫu mẫu, nó trông rất đẹp...thế nhưng giá của nó chắc là cao lắm..." Vương Dạ Nguyệt trong lòng nửa vui nửa không, cha cô chỉ là một thợ… " Bạch Cố Vương"- Nàng ta nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt hắn làm hai bên má hắn thoáng ửng.Nha đầu này trông nghiêm túc cũng thật xinh đẹp." Cảm ơn ngươi."HừThứ ta cần không phải lời cảm ơn đơn thuần như vậy. Nhưng vì ngươi có thành ý, nên ta tạm chấp nhận.Chúng ta...Đến lúc trở về rồi!"Khi trận chiến ấy kết thúcCũng là lúc mặt trời dần ló dạngTrận chiến này đã khiến hai bên thương tổn không ít..." Kình Phong tướng quân, chút nữa truyền lệnh ta, giải quyết những tên quan còn lại trong triều, đồng thời đưa ra thông báo với người quân. Sau đó cử một đám người "dọn sạch" hỗn chiến."" Rõ!"Cạch cạchTiếng thúc ngựa vẫn vang lên, bọn họ dù mệt lã người vẫn phấn chấn niềm vui chiến thắng trong lòng. Lần này về Tần Chi Viên nhất định phải mở tiệc ăn mừng." Chu La Kì, ngươi có thể để gia đình mình ở lại trong phủ bọn ta, sẵn tiện làm việc cho người bọn ta, ngươi nghĩ thế nào?"Trương Dương đại nhân thẳng thừng hỏi. Trước giờ ông ta vẫn như vậy, luôn thích lôi kéo đồng minh mạnh.Ta ngưỡng mộ sự quan minh, lỗi lạc của gia tộc Hồ Nhất Thiên từ lâu. Nay lại được đích thân trưởng gia tộc chiêu mộ, dễ gì không đồng ý." Tại hạ đồng ý"" Hahaha, Trương Dương tiên sinh lại chiêu mộ thêm được nhân tài rồi!"" Hahaha, Kình Phong tướng quân quá lời rồi!"Hai lão tuy cứ khịa nhau như thế, nhưng mối quan hệ lại khá tốt. Giống như Huyền Chi Tử và Mặc Ảnh vậy.Không được ngồi cùng ngựa với Dạ Nguyệt cô nương, ngươi tức à?Ngươi cũng được sao? Nguyệt Nhi của ta không để ngươi chạm tay vào!Chật! Cưng con gái rượu vậy sao?Ngươi câm mồm!Hai người bọn họ lại đưa mắt đi đi lại lại nữa rồi...Nô tì vừa ôm Di Giai công chúa trong lòng, tay còn lại ôm chắc Vương Dạ Nguyệt." Ta là Vương Dạ Nguyệt. Cô nương tên là gì?"" Nô tì tên Nhã Tịnh. Cảm tạ Dạ Nguyệt cô nương đã quan tâm đến công chúa ạ."Nhã Tịnh nhìn Vương Dạ Nguyệt không chớp mắt. Bóng dáng thật kiêu hãnh, oai hùng, đã vậy còn tuyệt thế phong lưu, nhan sắc tuyệt đỉnh. Người vừa đẹp vừa tài thế này thật hiếm thấy a..." Ta sẽ tìm cách xóa kí ức của công chúa. Nhã Tịnh cô nương cứ giữ bí mật ở cạnh chăm sóc nàng ta là được."Ngầu quá đi...!Tuy giới tính của ta thẳng, nhưng nghe Dạ Nguyệt cô nương nói, trong lòng không khỏi xao xuyến a..." Trương Liêu Vũ, ngươi nhìn Nhã Tịnh cô nươnghơi lâu rồi đấy!"
" Bạch Cố Vương"- Nàng ta nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt hắn làm hai bên má hắn thoáng ửng.
Nha đầu này trông nghiêm túc cũng thật xinh đẹp.
" Cảm ơn ngươi."
Hừ
Thứ ta cần không phải lời cảm ơn đơn thuần như vậy. Nhưng vì ngươi có thành ý, nên ta tạm chấp nhận.
Chúng ta...
Đến lúc trở về rồi!
"
Khi trận chiến ấy kết thúc
Cũng là lúc mặt trời dần ló dạng
Trận chiến này đã khiến hai bên thương tổn không ít...
" Kình Phong tướng quân, chút nữa truyền lệnh ta, giải quyết những tên quan còn lại trong triều, đồng thời đưa ra thông báo với người quân. Sau đó cử một đám người "dọn sạch" hỗn chiến."
" Rõ!"
Cạch cạch
Tiếng thúc ngựa vẫn vang lên, bọn họ dù mệt lã người vẫn phấn chấn niềm vui chiến thắng trong lòng. Lần này về Tần Chi Viên nhất định phải mở tiệc ăn mừng.
" Chu La Kì, ngươi có thể để gia đình mình ở lại trong phủ bọn ta, sẵn tiện làm việc cho người bọn ta, ngươi nghĩ thế nào?"
Trương Dương đại nhân thẳng thừng hỏi. Trước giờ ông ta vẫn như vậy, luôn thích lôi kéo đồng minh mạnh.
Ta ngưỡng mộ sự quan minh, lỗi lạc của gia tộc Hồ Nhất Thiên từ lâu. Nay lại được đích thân trưởng gia tộc chiêu mộ, dễ gì không đồng ý.
" Tại hạ đồng ý"
" Hahaha, Trương Dương tiên sinh lại chiêu mộ thêm được nhân tài rồi!"
" Hahaha, Kình Phong tướng quân quá lời rồi!"
Hai lão tuy cứ khịa nhau như thế, nhưng mối quan hệ lại khá tốt. Giống như Huyền Chi Tử và Mặc Ảnh vậy.
Không được ngồi cùng ngựa với Dạ Nguyệt cô nương, ngươi tức à?
Ngươi cũng được sao? Nguyệt Nhi của ta không để ngươi chạm tay vào!
Chật! Cưng con gái rượu vậy sao?
Ngươi câm mồm!
Hai người bọn họ lại đưa mắt đi đi lại lại nữa rồi...
Nô tì vừa ôm Di Giai công chúa trong lòng, tay còn lại ôm chắc Vương Dạ Nguyệt.
" Ta là Vương Dạ Nguyệt. Cô nương tên là gì?"
" Nô tì tên Nhã Tịnh. Cảm tạ Dạ Nguyệt cô nương đã quan tâm đến công chúa ạ."
Nhã Tịnh nhìn Vương Dạ Nguyệt không chớp mắt. Bóng dáng thật kiêu hãnh, oai hùng, đã vậy còn tuyệt thế phong lưu, nhan sắc tuyệt đỉnh. Người vừa đẹp vừa tài thế này thật hiếm thấy a...
" Ta sẽ tìm cách xóa kí ức của công chúa. Nhã Tịnh cô nương cứ giữ bí mật ở cạnh chăm sóc nàng ta là được."
Ngầu quá đi...!
Tuy giới tính của ta thẳng, nhưng nghe Dạ Nguyệt cô nương nói, trong lòng không khỏi xao xuyến a...
" Trương Liêu Vũ, ngươi nhìn Nhã Tịnh cô nươnghơi lâu rồi đấy!"
Tà Vương Song Hành! Nương Tử Đừng Hòng Trốn!Tác giả: Mộng Tĩnh ChiTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngPhía Bắc Phong Liên Quốc Một ngày nắng đẹp Bầu trời trong xanh, gió thổi hiu hiu khiến lòng người mát rượi, ánh nắng mặt trời như soi rọi cả trần thế, chúng tung tăng nhảy múa trên bãi cỏ xanh dài dằn dặc Đôi mắt trong veo, tuyệt đẹp ấy đang ngắm nhìn vẽ đẹp hùng vĩ của đất mẹ. Vương Dạ Nguyệt năm nay vừa tròn 13 tuổi. Đặc biệt, hôm nay lại là ngày sanh thần của cô. Cô bé vô tư đung đưa người, cất tiếng hát. Ríu rít Tiếng hát líu lót như hòa cùng tiếng chim, tạo nên một bản hòa tấu đặc sắc "Nguyệt" Tiếng gọi nhẹ nhàng ấy, chính là giọng nói của mẹ cô. Người đối với cô là quan trọng nhất. Vương Dạ Nguyệt xoay người, chạy đến ôm chầm lấy mẹ. Mẹ cô đưa tay xoa đầu cô "Hôm nay là ngày đặc biệt, mẫu thân có một thứ muốn tặng con" Mẹ cô lấy ra một cây trâm đưa cho cô. Vương Dạ Nguyệt cầm lấy mà nâng niu, cô bé lần đầu được tặng một thứ quý giá như thế. "Mẫu mẫu, nó trông rất đẹp...thế nhưng giá của nó chắc là cao lắm..." Vương Dạ Nguyệt trong lòng nửa vui nửa không, cha cô chỉ là một thợ… " Bạch Cố Vương"- Nàng ta nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt hắn làm hai bên má hắn thoáng ửng.Nha đầu này trông nghiêm túc cũng thật xinh đẹp." Cảm ơn ngươi."HừThứ ta cần không phải lời cảm ơn đơn thuần như vậy. Nhưng vì ngươi có thành ý, nên ta tạm chấp nhận.Chúng ta...Đến lúc trở về rồi!"Khi trận chiến ấy kết thúcCũng là lúc mặt trời dần ló dạngTrận chiến này đã khiến hai bên thương tổn không ít..." Kình Phong tướng quân, chút nữa truyền lệnh ta, giải quyết những tên quan còn lại trong triều, đồng thời đưa ra thông báo với người quân. Sau đó cử một đám người "dọn sạch" hỗn chiến."" Rõ!"Cạch cạchTiếng thúc ngựa vẫn vang lên, bọn họ dù mệt lã người vẫn phấn chấn niềm vui chiến thắng trong lòng. Lần này về Tần Chi Viên nhất định phải mở tiệc ăn mừng." Chu La Kì, ngươi có thể để gia đình mình ở lại trong phủ bọn ta, sẵn tiện làm việc cho người bọn ta, ngươi nghĩ thế nào?"Trương Dương đại nhân thẳng thừng hỏi. Trước giờ ông ta vẫn như vậy, luôn thích lôi kéo đồng minh mạnh.Ta ngưỡng mộ sự quan minh, lỗi lạc của gia tộc Hồ Nhất Thiên từ lâu. Nay lại được đích thân trưởng gia tộc chiêu mộ, dễ gì không đồng ý." Tại hạ đồng ý"" Hahaha, Trương Dương tiên sinh lại chiêu mộ thêm được nhân tài rồi!"" Hahaha, Kình Phong tướng quân quá lời rồi!"Hai lão tuy cứ khịa nhau như thế, nhưng mối quan hệ lại khá tốt. Giống như Huyền Chi Tử và Mặc Ảnh vậy.Không được ngồi cùng ngựa với Dạ Nguyệt cô nương, ngươi tức à?Ngươi cũng được sao? Nguyệt Nhi của ta không để ngươi chạm tay vào!Chật! Cưng con gái rượu vậy sao?Ngươi câm mồm!Hai người bọn họ lại đưa mắt đi đi lại lại nữa rồi...Nô tì vừa ôm Di Giai công chúa trong lòng, tay còn lại ôm chắc Vương Dạ Nguyệt." Ta là Vương Dạ Nguyệt. Cô nương tên là gì?"" Nô tì tên Nhã Tịnh. Cảm tạ Dạ Nguyệt cô nương đã quan tâm đến công chúa ạ."Nhã Tịnh nhìn Vương Dạ Nguyệt không chớp mắt. Bóng dáng thật kiêu hãnh, oai hùng, đã vậy còn tuyệt thế phong lưu, nhan sắc tuyệt đỉnh. Người vừa đẹp vừa tài thế này thật hiếm thấy a..." Ta sẽ tìm cách xóa kí ức của công chúa. Nhã Tịnh cô nương cứ giữ bí mật ở cạnh chăm sóc nàng ta là được."Ngầu quá đi...!Tuy giới tính của ta thẳng, nhưng nghe Dạ Nguyệt cô nương nói, trong lòng không khỏi xao xuyến a..." Trương Liêu Vũ, ngươi nhìn Nhã Tịnh cô nươnghơi lâu rồi đấy!"