Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 3 - Chương 38: Đừng Nghĩ Câu Dẫn Ai

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hừ, đã không phải là lần đầu tiên, lần trước hắn thiếu chút nữa b*p ch*t mình, lần này lại không nói lời gì liền đem ngân phiếu của mình xé đi, người này cũng quá. . . . . .“Hừ, Khánh Vương? Lộ Nhi, nàng cứ như vậy không thể chờ đợi được muốn câu dẫn nam nhân khác sao?”Không trách được ngày đó nhìn hai người không ngừng liếc mắt đưa tình, thì ra là ngay cả bạc cũng đã nhận!Lộ Nhi, nàng thật sự là một nữ nhân như vậy sao? Ta cho là nàng sẽ không giống như những nữ nhân khác!Nhớ ngày đó, bên bờ Huyễn hồ, nàng nhảy múa theo gió, thần thái lạnh nhạt kia, khuôn mặt nhỏ nhắn thuần khiết kia giống như tinh linh rơi lầm phàm trần, thế nào trong nháy mắt liền. . . . . .Không, đây không phải là nàng, nàng không phải là tiên tử đó, nàng không phải là. . . . . .Hắn sai lầm rồi sao? Có phải ngay từ lúc bắt đầu hắn liền sai lầm rồi?Cõi đời này làm gì có tiên tử, mỗi một người đều chỉ là phàm phu tục tử thôi.Mà đêm đó, vốn chỉ là một giấc mộng, một giấc mộng rất đẹp rất đẹp!Nhưng hắn không quên được, vĩnh viễn cũng không quên được một đêm kia, cho tới bây giờ cũng không có quên, cảm giác bay theo chiều gió**!(**bản gốc là: phiêu phiêu dục tiên – 飘飘欲仙 )Hơn nữa càng không quên được khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của nàng, ánh mắt mê say, còn có tiếng ngâm nga từ trong đôi môi anh đào đỏ thắm. . . . .Hắn cho là mộng, nhưng vì cái gì khi tỉnh mộng trên đất lại có lạc hồng?Giống như hàn mai xinh đẹp, thê lương và mỹ lệ?Lộ Nhi, tại sao nàng lại thay đổi nhiều như vậy? Tại sao muốn phá hủy mộng đẹp của ta?Quên đi, bất kể nàng có phải là nàng lúc đó không, ta cũng sẽ không buông nàng ra!Cho dù là đem nàng nhốt ở bên cạnh ta, ta cũng sẽ không buông tha.Hạ quyết tâm, trên mặt hắn mang một vẻ cố chấp.“Nàng là nữ nhân của ta, không được nghĩ tới đi câu dẫn nam nhân khác!”Gì chứ? Hắn không phải là đầu nở hoa sao? Lộ Nhi kinh ngạc nhìn hắn, cảm giác nam nhân này thật đúng là không giải thích được.“Ta câu dẫn nam nhân khác? Ngươi cảm giác có thể sao?”Haiz, cũng mang thai năm sáu tháng, nếu như tình huống như vậy mà cũng có thể câu dẫn nam nhân, vậy nam nhân kia chẳng phải là cũng quá.

Hừ, đã không phải là lần đầu tiên, lần trước hắn thiếu chút nữa b*p ch*t mình, lần này lại không nói lời gì liền đem ngân phiếu của mình xé đi, người này cũng quá. . . . . .

“Hừ, Khánh Vương? Lộ Nhi, nàng cứ như vậy không thể chờ đợi được muốn câu dẫn nam nhân khác sao?”

Không trách được ngày đó nhìn hai người không ngừng liếc mắt đưa tình, thì ra là ngay cả bạc cũng đã nhận!

Lộ Nhi, nàng thật sự là một nữ nhân như vậy sao? Ta cho là nàng sẽ không giống như những nữ nhân khác!

Nhớ ngày đó, bên bờ Huyễn hồ, nàng nhảy múa theo gió, thần thái lạnh nhạt kia, khuôn mặt nhỏ nhắn thuần khiết kia giống như tinh linh rơi lầm phàm trần, thế nào trong nháy mắt liền. . . . . .

Không, đây không phải là nàng, nàng không phải là tiên tử đó, nàng không phải là. . . . . .

Hắn sai lầm rồi sao? Có phải ngay từ lúc bắt đầu hắn liền sai lầm rồi?

Cõi đời này làm gì có tiên tử, mỗi một người đều chỉ là phàm phu tục tử thôi.

Mà đêm đó, vốn chỉ là một giấc mộng, một giấc mộng rất đẹp rất đẹp!

Nhưng hắn không quên được, vĩnh viễn cũng không quên được một đêm kia, cho tới bây giờ cũng không có quên, cảm giác bay theo chiều gió**!

(**bản gốc là: phiêu phiêu dục tiên – 飘飘欲仙 )

Hơn nữa càng không quên được khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của nàng, ánh mắt mê say, còn có tiếng ngâm nga từ trong đôi môi anh đào đỏ thắm. . . . .

Hắn cho là mộng, nhưng vì cái gì khi tỉnh mộng trên đất lại có lạc hồng?

Giống như hàn mai xinh đẹp, thê lương và mỹ lệ?

Lộ Nhi, tại sao nàng lại thay đổi nhiều như vậy? Tại sao muốn phá hủy mộng đẹp của ta?

Quên đi, bất kể nàng có phải là nàng lúc đó không, ta cũng sẽ không buông nàng ra!

Cho dù là đem nàng nhốt ở bên cạnh ta, ta cũng sẽ không buông tha.

Hạ quyết tâm, trên mặt hắn mang một vẻ cố chấp.

“Nàng là nữ nhân của ta, không được nghĩ tới đi câu dẫn nam nhân khác!”

Gì chứ? Hắn không phải là đầu nở hoa sao? Lộ Nhi kinh ngạc nhìn hắn, cảm giác nam nhân này thật đúng là không giải thích được.

“Ta câu dẫn nam nhân khác? Ngươi cảm giác có thể sao?”

Haiz, cũng mang thai năm sáu tháng, nếu như tình huống như vậy mà cũng có thể câu dẫn nam nhân, vậy nam nhân kia chẳng phải là cũng quá.

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hừ, đã không phải là lần đầu tiên, lần trước hắn thiếu chút nữa b*p ch*t mình, lần này lại không nói lời gì liền đem ngân phiếu của mình xé đi, người này cũng quá. . . . . .“Hừ, Khánh Vương? Lộ Nhi, nàng cứ như vậy không thể chờ đợi được muốn câu dẫn nam nhân khác sao?”Không trách được ngày đó nhìn hai người không ngừng liếc mắt đưa tình, thì ra là ngay cả bạc cũng đã nhận!Lộ Nhi, nàng thật sự là một nữ nhân như vậy sao? Ta cho là nàng sẽ không giống như những nữ nhân khác!Nhớ ngày đó, bên bờ Huyễn hồ, nàng nhảy múa theo gió, thần thái lạnh nhạt kia, khuôn mặt nhỏ nhắn thuần khiết kia giống như tinh linh rơi lầm phàm trần, thế nào trong nháy mắt liền. . . . . .Không, đây không phải là nàng, nàng không phải là tiên tử đó, nàng không phải là. . . . . .Hắn sai lầm rồi sao? Có phải ngay từ lúc bắt đầu hắn liền sai lầm rồi?Cõi đời này làm gì có tiên tử, mỗi một người đều chỉ là phàm phu tục tử thôi.Mà đêm đó, vốn chỉ là một giấc mộng, một giấc mộng rất đẹp rất đẹp!Nhưng hắn không quên được, vĩnh viễn cũng không quên được một đêm kia, cho tới bây giờ cũng không có quên, cảm giác bay theo chiều gió**!(**bản gốc là: phiêu phiêu dục tiên – 飘飘欲仙 )Hơn nữa càng không quên được khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của nàng, ánh mắt mê say, còn có tiếng ngâm nga từ trong đôi môi anh đào đỏ thắm. . . . .Hắn cho là mộng, nhưng vì cái gì khi tỉnh mộng trên đất lại có lạc hồng?Giống như hàn mai xinh đẹp, thê lương và mỹ lệ?Lộ Nhi, tại sao nàng lại thay đổi nhiều như vậy? Tại sao muốn phá hủy mộng đẹp của ta?Quên đi, bất kể nàng có phải là nàng lúc đó không, ta cũng sẽ không buông nàng ra!Cho dù là đem nàng nhốt ở bên cạnh ta, ta cũng sẽ không buông tha.Hạ quyết tâm, trên mặt hắn mang một vẻ cố chấp.“Nàng là nữ nhân của ta, không được nghĩ tới đi câu dẫn nam nhân khác!”Gì chứ? Hắn không phải là đầu nở hoa sao? Lộ Nhi kinh ngạc nhìn hắn, cảm giác nam nhân này thật đúng là không giải thích được.“Ta câu dẫn nam nhân khác? Ngươi cảm giác có thể sao?”Haiz, cũng mang thai năm sáu tháng, nếu như tình huống như vậy mà cũng có thể câu dẫn nam nhân, vậy nam nhân kia chẳng phải là cũng quá.

Quyển 3 - Chương 38: Đừng Nghĩ Câu Dẫn Ai