Tác giả:

Phía Bắc Phong Liên Quốc Một ngày nắng đẹp Bầu trời trong xanh, gió thổi hiu hiu khiến lòng người mát rượi, ánh nắng mặt trời như soi rọi cả trần thế, chúng tung tăng nhảy múa trên bãi cỏ xanh dài dằn dặc Đôi mắt trong veo, tuyệt đẹp ấy đang ngắm nhìn vẽ đẹp hùng vĩ của đất mẹ. Vương Dạ Nguyệt năm nay vừa tròn 13 tuổi. Đặc biệt, hôm nay lại là ngày sanh thần của cô. Cô bé vô tư  đung đưa người, cất tiếng hát. Ríu rít Tiếng hát líu lót như hòa cùng tiếng chim, tạo nên một bản hòa tấu đặc sắc "Nguyệt" Tiếng gọi nhẹ nhàng ấy, chính là giọng nói của mẹ cô. Người đối với cô là quan trọng nhất. Vương Dạ Nguyệt xoay người, chạy đến ôm chầm lấy mẹ. Mẹ cô đưa tay xoa đầu cô "Hôm nay là ngày đặc biệt, mẫu thân có một thứ muốn tặng con" Mẹ cô lấy ra một cây trâm đưa cho cô. Vương Dạ Nguyệt cầm lấy mà nâng niu, cô bé lần đầu được tặng một thứ quý giá như thế. "Mẫu mẫu, nó trông rất đẹp...thế nhưng giá  của nó chắc là cao lắm..." Vương Dạ Nguyệt trong lòng nửa vui nửa không, cha cô chỉ là một thợ…

Chương 134: Bí mật được tiết lộ

Tà Vương Song Hành! Nương Tử Đừng Hòng Trốn!Tác giả: Mộng Tĩnh ChiTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngPhía Bắc Phong Liên Quốc Một ngày nắng đẹp Bầu trời trong xanh, gió thổi hiu hiu khiến lòng người mát rượi, ánh nắng mặt trời như soi rọi cả trần thế, chúng tung tăng nhảy múa trên bãi cỏ xanh dài dằn dặc Đôi mắt trong veo, tuyệt đẹp ấy đang ngắm nhìn vẽ đẹp hùng vĩ của đất mẹ. Vương Dạ Nguyệt năm nay vừa tròn 13 tuổi. Đặc biệt, hôm nay lại là ngày sanh thần của cô. Cô bé vô tư  đung đưa người, cất tiếng hát. Ríu rít Tiếng hát líu lót như hòa cùng tiếng chim, tạo nên một bản hòa tấu đặc sắc "Nguyệt" Tiếng gọi nhẹ nhàng ấy, chính là giọng nói của mẹ cô. Người đối với cô là quan trọng nhất. Vương Dạ Nguyệt xoay người, chạy đến ôm chầm lấy mẹ. Mẹ cô đưa tay xoa đầu cô "Hôm nay là ngày đặc biệt, mẫu thân có một thứ muốn tặng con" Mẹ cô lấy ra một cây trâm đưa cho cô. Vương Dạ Nguyệt cầm lấy mà nâng niu, cô bé lần đầu được tặng một thứ quý giá như thế. "Mẫu mẫu, nó trông rất đẹp...thế nhưng giá  của nó chắc là cao lắm..." Vương Dạ Nguyệt trong lòng nửa vui nửa không, cha cô chỉ là một thợ… Thanh niên gật đầu đa tạ, hắn chỉ nàng ta một chàng trai đang ngồi trong góc khác:" Kẻ đó nắm rõ tin tức của toàn Nghiên Dương Quốc, các hạ cứ đến nói chuyện với hắn."Dạ Nguyệt gật đầu không đáp, kéo vành nón xuống mà đi đến.Người này râu ria rậm rạp, gương mặt khá trãi đời. Hơn nàng cỡ hai mươi tuổi. Vương Dạ Nguyệt ngồi xuống đối diện hắn:" Ngươi là kẻ buôn tin?"Hắn nghe vậy cười khanh khách:" Nhưng ngươi phải có tiền!"HừNhững chuyện liên quan đến tiền bạc vốn dễ xử lí a...Nàng cẩn trọng dúi vào tay hắn một lạng bạc. Mắt hắn liền sáng rỡ, gật đầu đồng ý cung cấp mọi thông tin mà hắn biết." Ta muốn biết thông tin về Hắc Sát, Phi Điểu Tam Hội và hoàng hậu đã mất Lam Diệp Băng."Hắn nghe vậy có chút ngạc nhiên.Chỉ có những kẻ ngoại đạo mới muốn biết về Hắc Sát, thậm chí cái chết của hoàng hậu trước, Lam Diệp Băng, cũng không mấy ai muốn nhắc đến..." Hắc Sát là một bộ tộc nằm phía Bắc Nghiên Dương Quốc. Lực lượng bọn chúng khá mạnh, lại ham chiến. Vua Lãnh Kì Minh cũng chỉ mắt nhấm mắt mở mà mặc kệ bọn chúng. Trong đó có nhiều thành viên cấp cao là ma thuật sư. Một kẻ thuộc tộc Hắc Sát có hôn ước với hoàng tộc. Hắn đã kết hôn với Ái Linh quận chúa, con gái của Huệ Di hoàng hậu. Cuộc hôn nhân này chỉ vì hòa bình giữa hai bên. Bọn chúng nhiều lần muốn chiến tranh với Phong Liên Quốc và người của Phi Điểu Tam Hội nhưng bất thành. Lúc trước Hắc Sát từng thê thảm trong cuộc chiến với Phi Điểu Tam Hội. Nghe nói một kẻ tên Bạch Cố Vương, là đội trưởng cũ của Phi Điểu Tam Hội đã rời đi, mới nảy sinh ra cuộc chiến này.."Gì chứ...Bạch Cố Vương...Thân thế của hắn ta sớm biết không bình thường!Nhưng điều này thật khó tin a..." Lúc trước Phi Điểu Tam Hội thuộc nước chư hầu, nhưng bây giờ thực lực lại càng lớn mạnh sánh ngang với nước đế quốc là Phong Liên Quốc. Tuy nhiên đến giờ bọn chúng chưa có động tĩnh gì. Bọn chúng không có triều chính rõ ràng, giàu có về tài chính, lực lượng. Có những nước láng giềng từng dẫn quân đến xâm lược nhưng đều biến mất không rõ ràng..."Sức mạnh bọn chúng thật kinh khủng...E tên khốn gài bẫy ta cũng là một trong số chúng." Nhắc đến nơi đó thì phải nói đến Động Kha Nguyệt, nơi đó vốn linh thiêng, chỉ dành cho những kẻ thực lực dũng mãnh, muốn cải thiện năng lực của mình mà vào đó luyện tập. Thật ra, trước cuộc chiến, các thành viên cấp cao của Phi Điểu Tam Hội đều được cử vào đó luyện tập. Kết quả là không có tên Hắc Sát nào sống sót trở về sau cuộc chiến."Dạ Nguyệt chau mày...Sau khi điều tra xong về cái chết của Lam Diệp Băng, ta nhất định phải đến thử Động Kha Nguyệt." Vậy các thành viên của Phi Điểu Tam Hội có những ai?"Tên đó ngồi trầm ngâm:" Theo ta nhớ thì đội trưởng là Vũ Diệp Ưng. Sức mạnh hắn uy phong lẫm liệt, một thân cân cả trăm tên ma thuật sư của Hắc Sát. Hắn ta máu lạnh vô tình, tốt nhất không nên đụng vào hắn..."" Còn những thành viên cấp cao khác là Nhất Song Luân, Điệp Trị Mộc. Còn hai kẻ nữa ta không rõ tung tích. Ta chỉ biết tên Nhất Song Luân là kẻ lòng dạ rắn rết, thâm độc, thông minh, mưu trí hơn người, hắn sở hữu mái tóc xanh nhạt đồng thời ra tay chủ yếu nhắm vào tâm lí của kẻ khác..."Ra tên khốn gài bẫy bọn ta là Nhất Song Luân!Ngươi chờ đi, ta sẽ cho ngươi nợ máu trã bằng máu!

Thanh niên gật đầu đa tạ, hắn chỉ nàng ta một chàng trai đang ngồi trong góc khác:" Kẻ đó nắm rõ tin tức của toàn Nghiên Dương Quốc, các hạ cứ đến nói chuyện với hắn."

Dạ Nguyệt gật đầu không đáp, kéo vành nón xuống mà đi đến.

Người này râu ria rậm rạp, gương mặt khá trãi đời. Hơn nàng cỡ hai mươi tuổi. Vương Dạ Nguyệt ngồi xuống đối diện hắn:" Ngươi là kẻ buôn tin?"

Hắn nghe vậy cười khanh khách:" Nhưng ngươi phải có tiền!"

Hừ

Những chuyện liên quan đến tiền bạc vốn dễ xử lí a...

Nàng cẩn trọng dúi vào tay hắn một lạng bạc. Mắt hắn liền sáng rỡ, gật đầu đồng ý cung cấp mọi thông tin mà hắn biết.

" Ta muốn biết thông tin về Hắc Sát, Phi Điểu Tam Hội và hoàng hậu đã mất Lam Diệp Băng."

Hắn nghe vậy có chút ngạc nhiên.

Chỉ có những kẻ ngoại đạo mới muốn biết về Hắc Sát, thậm chí cái chết của hoàng hậu trước, Lam Diệp Băng, cũng không mấy ai muốn nhắc đến...

" Hắc Sát là một bộ tộc nằm phía Bắc Nghiên Dương Quốc. Lực lượng bọn chúng khá mạnh, lại ham chiến. Vua Lãnh Kì Minh cũng chỉ mắt nhấm mắt mở mà mặc kệ bọn chúng. Trong đó có nhiều thành viên cấp cao là ma thuật sư. Một kẻ thuộc tộc Hắc Sát có hôn ước với hoàng tộc. Hắn đã kết hôn với Ái Linh quận chúa, con gái của Huệ Di hoàng hậu. Cuộc hôn nhân này chỉ vì hòa bình giữa hai bên. Bọn chúng nhiều lần muốn chiến tranh với Phong Liên Quốc và người của Phi Điểu Tam Hội nhưng bất thành. Lúc trước Hắc Sát từng thê thảm trong cuộc chiến với Phi Điểu Tam Hội. Nghe nói một kẻ tên Bạch Cố Vương, là đội trưởng cũ của Phi Điểu Tam Hội đã rời đi, mới nảy sinh ra cuộc chiến này.."

Gì chứ...

Bạch Cố Vương...

Thân thế của hắn ta sớm biết không bình thường!

Nhưng điều này thật khó tin a...

" Lúc trước Phi Điểu Tam Hội thuộc nước chư hầu, nhưng bây giờ thực lực lại càng lớn mạnh sánh ngang với nước đế quốc là Phong Liên Quốc. Tuy nhiên đến giờ bọn chúng chưa có động tĩnh gì. Bọn chúng không có triều chính rõ ràng, giàu có về tài chính, lực lượng. Có những nước láng giềng từng dẫn quân đến xâm lược nhưng đều biến mất không rõ ràng..."

Sức mạnh bọn chúng thật kinh khủng...

E tên khốn gài bẫy ta cũng là một trong số chúng.

" Nhắc đến nơi đó thì phải nói đến Động Kha Nguyệt, nơi đó vốn linh thiêng, chỉ dành cho những kẻ thực lực dũng mãnh, muốn cải thiện năng lực của mình mà vào đó luyện tập. Thật ra, trước cuộc chiến, các thành viên cấp cao của Phi Điểu Tam Hội đều được cử vào đó luyện tập. Kết quả là không có tên Hắc Sát nào sống sót trở về sau cuộc chiến."

Dạ Nguyệt chau mày...

Sau khi điều tra xong về cái chết của Lam Diệp Băng, ta nhất định phải đến thử Động Kha Nguyệt.

" Vậy các thành viên của Phi Điểu Tam Hội có những ai?"

Tên đó ngồi trầm ngâm:" Theo ta nhớ thì đội trưởng là Vũ Diệp Ưng. Sức mạnh hắn uy phong lẫm liệt, một thân cân cả trăm tên ma thuật sư của Hắc Sát. Hắn ta máu lạnh vô tình, tốt nhất không nên đụng vào hắn..."

" Còn những thành viên cấp cao khác là Nhất Song Luân, Điệp Trị Mộc. Còn hai kẻ nữa ta không rõ tung tích. Ta chỉ biết tên Nhất Song Luân là kẻ lòng dạ rắn rết, thâm độc, thông minh, mưu trí hơn người, hắn sở hữu mái tóc xanh nhạt đồng thời ra tay chủ yếu nhắm vào tâm lí của kẻ khác..."

Ra tên khốn gài bẫy bọn ta là Nhất Song Luân!

Ngươi chờ đi, ta sẽ cho ngươi nợ máu trã bằng máu!

Tà Vương Song Hành! Nương Tử Đừng Hòng Trốn!Tác giả: Mộng Tĩnh ChiTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngPhía Bắc Phong Liên Quốc Một ngày nắng đẹp Bầu trời trong xanh, gió thổi hiu hiu khiến lòng người mát rượi, ánh nắng mặt trời như soi rọi cả trần thế, chúng tung tăng nhảy múa trên bãi cỏ xanh dài dằn dặc Đôi mắt trong veo, tuyệt đẹp ấy đang ngắm nhìn vẽ đẹp hùng vĩ của đất mẹ. Vương Dạ Nguyệt năm nay vừa tròn 13 tuổi. Đặc biệt, hôm nay lại là ngày sanh thần của cô. Cô bé vô tư  đung đưa người, cất tiếng hát. Ríu rít Tiếng hát líu lót như hòa cùng tiếng chim, tạo nên một bản hòa tấu đặc sắc "Nguyệt" Tiếng gọi nhẹ nhàng ấy, chính là giọng nói của mẹ cô. Người đối với cô là quan trọng nhất. Vương Dạ Nguyệt xoay người, chạy đến ôm chầm lấy mẹ. Mẹ cô đưa tay xoa đầu cô "Hôm nay là ngày đặc biệt, mẫu thân có một thứ muốn tặng con" Mẹ cô lấy ra một cây trâm đưa cho cô. Vương Dạ Nguyệt cầm lấy mà nâng niu, cô bé lần đầu được tặng một thứ quý giá như thế. "Mẫu mẫu, nó trông rất đẹp...thế nhưng giá  của nó chắc là cao lắm..." Vương Dạ Nguyệt trong lòng nửa vui nửa không, cha cô chỉ là một thợ… Thanh niên gật đầu đa tạ, hắn chỉ nàng ta một chàng trai đang ngồi trong góc khác:" Kẻ đó nắm rõ tin tức của toàn Nghiên Dương Quốc, các hạ cứ đến nói chuyện với hắn."Dạ Nguyệt gật đầu không đáp, kéo vành nón xuống mà đi đến.Người này râu ria rậm rạp, gương mặt khá trãi đời. Hơn nàng cỡ hai mươi tuổi. Vương Dạ Nguyệt ngồi xuống đối diện hắn:" Ngươi là kẻ buôn tin?"Hắn nghe vậy cười khanh khách:" Nhưng ngươi phải có tiền!"HừNhững chuyện liên quan đến tiền bạc vốn dễ xử lí a...Nàng cẩn trọng dúi vào tay hắn một lạng bạc. Mắt hắn liền sáng rỡ, gật đầu đồng ý cung cấp mọi thông tin mà hắn biết." Ta muốn biết thông tin về Hắc Sát, Phi Điểu Tam Hội và hoàng hậu đã mất Lam Diệp Băng."Hắn nghe vậy có chút ngạc nhiên.Chỉ có những kẻ ngoại đạo mới muốn biết về Hắc Sát, thậm chí cái chết của hoàng hậu trước, Lam Diệp Băng, cũng không mấy ai muốn nhắc đến..." Hắc Sát là một bộ tộc nằm phía Bắc Nghiên Dương Quốc. Lực lượng bọn chúng khá mạnh, lại ham chiến. Vua Lãnh Kì Minh cũng chỉ mắt nhấm mắt mở mà mặc kệ bọn chúng. Trong đó có nhiều thành viên cấp cao là ma thuật sư. Một kẻ thuộc tộc Hắc Sát có hôn ước với hoàng tộc. Hắn đã kết hôn với Ái Linh quận chúa, con gái của Huệ Di hoàng hậu. Cuộc hôn nhân này chỉ vì hòa bình giữa hai bên. Bọn chúng nhiều lần muốn chiến tranh với Phong Liên Quốc và người của Phi Điểu Tam Hội nhưng bất thành. Lúc trước Hắc Sát từng thê thảm trong cuộc chiến với Phi Điểu Tam Hội. Nghe nói một kẻ tên Bạch Cố Vương, là đội trưởng cũ của Phi Điểu Tam Hội đã rời đi, mới nảy sinh ra cuộc chiến này.."Gì chứ...Bạch Cố Vương...Thân thế của hắn ta sớm biết không bình thường!Nhưng điều này thật khó tin a..." Lúc trước Phi Điểu Tam Hội thuộc nước chư hầu, nhưng bây giờ thực lực lại càng lớn mạnh sánh ngang với nước đế quốc là Phong Liên Quốc. Tuy nhiên đến giờ bọn chúng chưa có động tĩnh gì. Bọn chúng không có triều chính rõ ràng, giàu có về tài chính, lực lượng. Có những nước láng giềng từng dẫn quân đến xâm lược nhưng đều biến mất không rõ ràng..."Sức mạnh bọn chúng thật kinh khủng...E tên khốn gài bẫy ta cũng là một trong số chúng." Nhắc đến nơi đó thì phải nói đến Động Kha Nguyệt, nơi đó vốn linh thiêng, chỉ dành cho những kẻ thực lực dũng mãnh, muốn cải thiện năng lực của mình mà vào đó luyện tập. Thật ra, trước cuộc chiến, các thành viên cấp cao của Phi Điểu Tam Hội đều được cử vào đó luyện tập. Kết quả là không có tên Hắc Sát nào sống sót trở về sau cuộc chiến."Dạ Nguyệt chau mày...Sau khi điều tra xong về cái chết của Lam Diệp Băng, ta nhất định phải đến thử Động Kha Nguyệt." Vậy các thành viên của Phi Điểu Tam Hội có những ai?"Tên đó ngồi trầm ngâm:" Theo ta nhớ thì đội trưởng là Vũ Diệp Ưng. Sức mạnh hắn uy phong lẫm liệt, một thân cân cả trăm tên ma thuật sư của Hắc Sát. Hắn ta máu lạnh vô tình, tốt nhất không nên đụng vào hắn..."" Còn những thành viên cấp cao khác là Nhất Song Luân, Điệp Trị Mộc. Còn hai kẻ nữa ta không rõ tung tích. Ta chỉ biết tên Nhất Song Luân là kẻ lòng dạ rắn rết, thâm độc, thông minh, mưu trí hơn người, hắn sở hữu mái tóc xanh nhạt đồng thời ra tay chủ yếu nhắm vào tâm lí của kẻ khác..."Ra tên khốn gài bẫy bọn ta là Nhất Song Luân!Ngươi chờ đi, ta sẽ cho ngươi nợ máu trã bằng máu!

Chương 134: Bí mật được tiết lộ