Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 3 - Chương 43: Bảo Bảo Không Cần Giống Như Cha Con

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Một lát bảo quản gia đi xem thử một chút, Lộ Nhi, nàng đã nói, bạc của nàng. . . . . .”Dừng, không phải là sửa chữa nóc nhà sao? Có thể tốn mấy lượng bạc, bảo đảm không hao phí hết một trăm lượng!Lộ Nhi yên tâm, nhưng vì sao trong lòng lại thấy lo lắng, cảm giác có chút thất thượng bát hạ** vô cùng không thoải mái vậy?**bảy lên tám xuống : nghĩa là lòng thấp thỏm, nhấp nhổm không yên.Chuyện gì xảy ra?Có cái gì không đúng sao?Hắn cười quá âm hiểm. Có điều nói đi cũng phải nói lại, hắn lúc nào thì chưa từng cười âm hiểm?Giống như không có, điều này không đúng sao?Không có chuyện gì, Lộ Nhi tự nhủ!Nhìn mặt Lộ Nhi thay đổi thất thường, Hiên Vương chẳng qua là như có điều suy nghĩ nhìn nàng ——Nếu như không phải là một trăm lượng bạc, hắn cũng không nghĩ đến biện pháp để trói buộc nàng.Hừ, Khánh Vương, lần này coi như ý xấu của đệ lần đầu tiên biến thành chuyện tốt!Mắt thấy nam nhân đáng ghét rời đi, Lộ Nhi vỗ vỗ bụng, lẩm bẩm nói:“Bảo Bảo a, con ngàn vạn lần không được giống như cha con. Bộ dáng có thể có chút giống, cực kỳ đẹp trai, nhưng tính tình thì phải giống mẹ nha! Tính khí như vậy thật là làm cho người ta không chịu nổi, nếu như con cũng giống hệt như thế…, vậy mẹ con rất khó sống lâu trăm tuổi . . . . . .”Miệng thì nói còn người thì cũng đi tới cái ghế ngồi xuống, phụ nữ có thai là không thể đứng lâu được.Ở chỗ này không có ai thương mình, nàng chỉ có một mình, nàng phải học được cách biết yêu quý bản thân!Có điều là bảo bối thân ái, con sinh ra sẽ không cô đơn, mẹ luôn luôn thương yêu con!Nàng mỉm cười ôn nhu đầy tình mẫu tử, lúc Tuệ Nhi tiến vào vừa hay nhìn thấy Lộ Nhi cười khúc khích.“Tiểu thư, cười gì vậy?”Mặc dù Lộ Nhi cùng nàng quen biết có mấy ngày, nhưng Lộ Nhi cũng không có tự cao tự đại, đối với nàng luôn luôn là vẻ mặt ôn hoà.Mà Tuệ Nhi so với nha đầu khác cũng có chút bất đồng, mặc dù nàng cũng sẽ tự xưng là nô tỳ, thế nhưng giọng nói, thần thái không có bao nhiêu tự ti.Tại xã hội cổ đại cấp bậc rõ ràng đó là điều cực kỳ khó có được.Lộ Nhi yêu thích điểm này của nàng, độ tuổi của hai người vốn là cách xa không nhiều, sống chung cũng có phần tự nhiên hơn

“Một lát bảo quản gia đi xem thử một chút, Lộ Nhi, nàng đã nói, bạc của nàng. . . . . .”

Dừng, không phải là sửa chữa nóc nhà sao? Có thể tốn mấy lượng bạc, bảo đảm không hao phí hết một trăm lượng!

Lộ Nhi yên tâm, nhưng vì sao trong lòng lại thấy lo lắng, cảm giác có chút thất thượng bát hạ** vô cùng không thoải mái vậy?

**bảy lên tám xuống : nghĩa là lòng thấp thỏm, nhấp nhổm không yên.

Chuyện gì xảy ra?

Có cái gì không đúng sao?

Hắn cười quá âm hiểm. Có điều nói đi cũng phải nói lại, hắn lúc nào thì chưa từng cười âm hiểm?

Giống như không có, điều này không đúng sao?

Không có chuyện gì, Lộ Nhi tự nhủ!

Nhìn mặt Lộ Nhi thay đổi thất thường, Hiên Vương chẳng qua là như có điều suy nghĩ nhìn nàng ——

Nếu như không phải là một trăm lượng bạc, hắn cũng không nghĩ đến biện pháp để trói buộc nàng.

Hừ, Khánh Vương, lần này coi như ý xấu của đệ lần đầu tiên biến thành chuyện tốt!

Mắt thấy nam nhân đáng ghét rời đi, Lộ Nhi vỗ vỗ bụng, lẩm bẩm nói:

“Bảo Bảo a, con ngàn vạn lần không được giống như cha con. Bộ dáng có thể có chút giống, cực kỳ đẹp trai, nhưng tính tình thì phải giống mẹ nha! Tính khí như vậy thật là làm cho người ta không chịu nổi, nếu như con cũng giống hệt như thế…, vậy mẹ con rất khó sống lâu trăm tuổi . . . . . .”

Miệng thì nói còn người thì cũng đi tới cái ghế ngồi xuống, phụ nữ có thai là không thể đứng lâu được.

Ở chỗ này không có ai thương mình, nàng chỉ có một mình, nàng phải học được cách biết yêu quý bản thân!

Có điều là bảo bối thân ái, con sinh ra sẽ không cô đơn, mẹ luôn luôn thương yêu con!

Nàng mỉm cười ôn nhu đầy tình mẫu tử, lúc Tuệ Nhi tiến vào vừa hay nhìn thấy Lộ Nhi cười khúc khích.

“Tiểu thư, cười gì vậy?”

Mặc dù Lộ Nhi cùng nàng quen biết có mấy ngày, nhưng Lộ Nhi cũng không có tự cao tự đại, đối với nàng luôn luôn là vẻ mặt ôn hoà.

Mà Tuệ Nhi so với nha đầu khác cũng có chút bất đồng, mặc dù nàng cũng sẽ tự xưng là nô tỳ, thế nhưng giọng nói, thần thái không có bao nhiêu tự ti.

Tại xã hội cổ đại cấp bậc rõ ràng đó là điều cực kỳ khó có được.

Lộ Nhi yêu thích điểm này của nàng, độ tuổi của hai người vốn là cách xa không nhiều, sống chung cũng có phần tự nhiên hơn

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Một lát bảo quản gia đi xem thử một chút, Lộ Nhi, nàng đã nói, bạc của nàng. . . . . .”Dừng, không phải là sửa chữa nóc nhà sao? Có thể tốn mấy lượng bạc, bảo đảm không hao phí hết một trăm lượng!Lộ Nhi yên tâm, nhưng vì sao trong lòng lại thấy lo lắng, cảm giác có chút thất thượng bát hạ** vô cùng không thoải mái vậy?**bảy lên tám xuống : nghĩa là lòng thấp thỏm, nhấp nhổm không yên.Chuyện gì xảy ra?Có cái gì không đúng sao?Hắn cười quá âm hiểm. Có điều nói đi cũng phải nói lại, hắn lúc nào thì chưa từng cười âm hiểm?Giống như không có, điều này không đúng sao?Không có chuyện gì, Lộ Nhi tự nhủ!Nhìn mặt Lộ Nhi thay đổi thất thường, Hiên Vương chẳng qua là như có điều suy nghĩ nhìn nàng ——Nếu như không phải là một trăm lượng bạc, hắn cũng không nghĩ đến biện pháp để trói buộc nàng.Hừ, Khánh Vương, lần này coi như ý xấu của đệ lần đầu tiên biến thành chuyện tốt!Mắt thấy nam nhân đáng ghét rời đi, Lộ Nhi vỗ vỗ bụng, lẩm bẩm nói:“Bảo Bảo a, con ngàn vạn lần không được giống như cha con. Bộ dáng có thể có chút giống, cực kỳ đẹp trai, nhưng tính tình thì phải giống mẹ nha! Tính khí như vậy thật là làm cho người ta không chịu nổi, nếu như con cũng giống hệt như thế…, vậy mẹ con rất khó sống lâu trăm tuổi . . . . . .”Miệng thì nói còn người thì cũng đi tới cái ghế ngồi xuống, phụ nữ có thai là không thể đứng lâu được.Ở chỗ này không có ai thương mình, nàng chỉ có một mình, nàng phải học được cách biết yêu quý bản thân!Có điều là bảo bối thân ái, con sinh ra sẽ không cô đơn, mẹ luôn luôn thương yêu con!Nàng mỉm cười ôn nhu đầy tình mẫu tử, lúc Tuệ Nhi tiến vào vừa hay nhìn thấy Lộ Nhi cười khúc khích.“Tiểu thư, cười gì vậy?”Mặc dù Lộ Nhi cùng nàng quen biết có mấy ngày, nhưng Lộ Nhi cũng không có tự cao tự đại, đối với nàng luôn luôn là vẻ mặt ôn hoà.Mà Tuệ Nhi so với nha đầu khác cũng có chút bất đồng, mặc dù nàng cũng sẽ tự xưng là nô tỳ, thế nhưng giọng nói, thần thái không có bao nhiêu tự ti.Tại xã hội cổ đại cấp bậc rõ ràng đó là điều cực kỳ khó có được.Lộ Nhi yêu thích điểm này của nàng, độ tuổi của hai người vốn là cách xa không nhiều, sống chung cũng có phần tự nhiên hơn

Quyển 3 - Chương 43: Bảo Bảo Không Cần Giống Như Cha Con