Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 3 - Chương 51: Hai Vương Gia Đối Mặt

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Ngoài thư phòng có mấy khóm trúc xanh thanh nhã, nơi này không có muôn hoa khoe sắc, màu xanh lục nhàn nhạt khiến cho nơi đây thật tĩnh mịch!Gió nhẹ lướt qua, trúc xanh theo gió nhẹ nhảy múa, bóng trúc in trên mặt đất không ngừng đung đưa theo gió. . . . . .Giống như họa sĩ ưu tú nhất cầm cây bút thần kỳ làm cho cả vùng đất mang theo chút màu sắc.Nhìn gió nhẹ, bóng trúc, tâm Lộ Nhi vốn có chút phiền não vậy mà giờ đây cảm thấy bình tĩnh trở lại ——Xem ra Vương gia cũng không phải là chỉ có mỗi cái mã!Ít ra bên ngoài thư phòng được thiết kế rất nghệ thuật, là một nơi thích hợp để tu thân dưỡng tính!Nhưng hắn sẽ thưởng thức ư?Nghĩ đến người tính tình xấu xa, luôn luôn thay đổi, nghĩ đến hắn là người dã man không nói đạo lý, Lộ Nhi lắc đầu một cái ——Có lẽ hắn chính là một võ tướng, nếu không làm sao sẽ ——Thiếu kiên nhẫn như vậy?Nàng đứng ở trước phòng ngắm phong cảnh, người trên nóc nhà nhìn nàng ngắm phong cảnh.Trúc xanh tô điểm cho nàng, nàng lại tô điểm giấc mộng của người. . . . . .Lộ Nhi nhìn đến xuất thần, không biết nàng đang rơi vào tầm mắt người khác ——Hiên Vương trong thư phòng, Khánh Vương trên nóc nhà đều lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi nàng xoay người, vọt tới thư phòng, lớn tiếng gầm thét một trận!Bọn họ cho rằng ít ra Lộ Nhi sẽ làm như vậy!Nhưng kết quả thì sao, Lộ Nhi không nóng không vội đứng đó nhìn khóm trúc đến xuất thần. . . . . .Điều này làm cho Hiên Vương trong phòng hung tợn nhìn chằm chằm cây trúc ——Cây trúc cũng không nhịn được rùng mình một cái, có điều là theo gió đung đưa, ai cũng không chú ý tới nó đang run rẩy ——Lộ Nhi thì càng không thể nào phát giác.“Nữ nhân này, nàng đứng ở đó đến khi nào?”Vốn là muốn nhìn nàng nổi giận, nhìn nàng bị tức đến điên lên nhưng kết quả, thế nào, người ta vẫn tốt không có chuyện gì.Hắn lại cực kỳ tức giận!

Ngoài thư phòng có mấy khóm trúc xanh thanh nhã, nơi này không có muôn hoa khoe sắc, màu xanh lục nhàn nhạt khiến cho nơi đây thật tĩnh mịch!

Gió nhẹ lướt qua, trúc xanh theo gió nhẹ nhảy múa, bóng trúc in trên mặt đất không ngừng đung đưa theo gió. . . . . .

Giống như họa sĩ ưu tú nhất cầm cây bút thần kỳ làm cho cả vùng đất mang theo chút màu sắc.

Nhìn gió nhẹ, bóng trúc, tâm Lộ Nhi vốn có chút phiền não vậy mà giờ đây cảm thấy bình tĩnh trở lại ——

Xem ra Vương gia cũng không phải là chỉ có mỗi cái mã!

Ít ra bên ngoài thư phòng được thiết kế rất nghệ thuật, là một nơi thích hợp để tu thân dưỡng tính!

Nhưng hắn sẽ thưởng thức ư?

Nghĩ đến người tính tình xấu xa, luôn luôn thay đổi, nghĩ đến hắn là người dã man không nói đạo lý, Lộ Nhi lắc đầu một cái ——

Có lẽ hắn chính là một võ tướng, nếu không làm sao sẽ ——

Thiếu kiên nhẫn như vậy?

Nàng đứng ở trước phòng ngắm phong cảnh, người trên nóc nhà nhìn nàng ngắm phong cảnh.

Trúc xanh tô điểm cho nàng, nàng lại tô điểm giấc mộng của người. . . . . .

Lộ Nhi nhìn đến xuất thần, không biết nàng đang rơi vào tầm mắt người khác ——

Hiên Vương trong thư phòng, Khánh Vương trên nóc nhà đều lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi nàng xoay người, vọt tới thư phòng, lớn tiếng gầm thét một trận!

Bọn họ cho rằng ít ra Lộ Nhi sẽ làm như vậy!

Nhưng kết quả thì sao, Lộ Nhi không nóng không vội đứng đó nhìn khóm trúc đến xuất thần. . . . . .

Điều này làm cho Hiên Vương trong phòng hung tợn nhìn chằm chằm cây trúc ——

Cây trúc cũng không nhịn được rùng mình một cái, có điều là theo gió đung đưa, ai cũng không chú ý tới nó đang run rẩy ——

Lộ Nhi thì càng không thể nào phát giác.

“Nữ nhân này, nàng đứng ở đó đến khi nào?”

Vốn là muốn nhìn nàng nổi giận, nhìn nàng bị tức đến điên lên nhưng kết quả, thế nào, người ta vẫn tốt không có chuyện gì.

Hắn lại cực kỳ tức giận!

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Ngoài thư phòng có mấy khóm trúc xanh thanh nhã, nơi này không có muôn hoa khoe sắc, màu xanh lục nhàn nhạt khiến cho nơi đây thật tĩnh mịch!Gió nhẹ lướt qua, trúc xanh theo gió nhẹ nhảy múa, bóng trúc in trên mặt đất không ngừng đung đưa theo gió. . . . . .Giống như họa sĩ ưu tú nhất cầm cây bút thần kỳ làm cho cả vùng đất mang theo chút màu sắc.Nhìn gió nhẹ, bóng trúc, tâm Lộ Nhi vốn có chút phiền não vậy mà giờ đây cảm thấy bình tĩnh trở lại ——Xem ra Vương gia cũng không phải là chỉ có mỗi cái mã!Ít ra bên ngoài thư phòng được thiết kế rất nghệ thuật, là một nơi thích hợp để tu thân dưỡng tính!Nhưng hắn sẽ thưởng thức ư?Nghĩ đến người tính tình xấu xa, luôn luôn thay đổi, nghĩ đến hắn là người dã man không nói đạo lý, Lộ Nhi lắc đầu một cái ——Có lẽ hắn chính là một võ tướng, nếu không làm sao sẽ ——Thiếu kiên nhẫn như vậy?Nàng đứng ở trước phòng ngắm phong cảnh, người trên nóc nhà nhìn nàng ngắm phong cảnh.Trúc xanh tô điểm cho nàng, nàng lại tô điểm giấc mộng của người. . . . . .Lộ Nhi nhìn đến xuất thần, không biết nàng đang rơi vào tầm mắt người khác ——Hiên Vương trong thư phòng, Khánh Vương trên nóc nhà đều lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi nàng xoay người, vọt tới thư phòng, lớn tiếng gầm thét một trận!Bọn họ cho rằng ít ra Lộ Nhi sẽ làm như vậy!Nhưng kết quả thì sao, Lộ Nhi không nóng không vội đứng đó nhìn khóm trúc đến xuất thần. . . . . .Điều này làm cho Hiên Vương trong phòng hung tợn nhìn chằm chằm cây trúc ——Cây trúc cũng không nhịn được rùng mình một cái, có điều là theo gió đung đưa, ai cũng không chú ý tới nó đang run rẩy ——Lộ Nhi thì càng không thể nào phát giác.“Nữ nhân này, nàng đứng ở đó đến khi nào?”Vốn là muốn nhìn nàng nổi giận, nhìn nàng bị tức đến điên lên nhưng kết quả, thế nào, người ta vẫn tốt không có chuyện gì.Hắn lại cực kỳ tức giận!

Quyển 3 - Chương 51: Hai Vương Gia Đối Mặt