Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 3 - Chương 67: Hai Mươi Đại Hèo

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Tiểu thư, em không sao. . . . . .”Tuệ Nhi vội vàng ngồi dậy, cũng thấy được tay Hiên Vương giơ lên. . . . . .“Tiểu thư. . . . . .”Thân thể đột nhiên chuyển một cái, nàng khẩn trương che chở trước người Lộ Nhi.Mà tay Hiên Vương cũng chỉ có thể dừng lại, nổi giận nhìn nha đầu nhiều chuyện này!“Vương gia, Tuệ Nhi làm gì sai? Ngươi nhìn xem ngươi làm nàng bị thương . . . . . .”Lộ Nhi oán trách, ôn nhu giúp Tuệ Nhi lau đi máu tươi trên khóe miệng, nàng dù sao cũng là người hiện đại vẫn không quen thấy những cảnh máu tanh gì đó.Mà Vương gia này giống như không thể nói đạo lý, không nói lời gì liền đả thương người, giết người. Thật không biết trong mắt bọn hắn, rốt cuộc có còn luật pháp hay không?Có điều lúc này Lộ Nhi đã quên, Hiên Vương là một Vương gia, Hoàng thượng chính là ca ca của hắn, hắn muốn giết người cũng là cực kỳ đơn giản!Lời của bọn họ chính là luật pháp, đây là thế giới của bọn họ.“Ngươi. . . . . . Hừ, đi nhận hai mươi hèo!”Hừ lạnh một tiếng, hắn phẩy tay áo bỏ đi, Lộ Nhi kinh ngạc, hai mươi hèo, cho ai?Không phải là nàng chứ? Nàng nhưng là phụ nữ có thai nha!Ô ô, đừng nói hai mươi hèo chính là hai hèo, Bảo Bảo trong bụng của nàng không thể chịu được.“Tiểu thư, chúng ta trở về thôi!”Hoàn hảo, Vương gia không có tiếp tục giận chó đánh mèo, hai mươi hèo nằm tĩnh dưỡng mười ngày nửa tháng sẽ nhanh khỏi thôi.“Tuệ Nhi, hắn vừa nói cái gì? Hai mươi hèo. . . . . .”“Tiểu thư, không có chuyện gì, Vương gia nói đùa thôi. . . . . .”Nói đùa? Có cái mặt nói đùa như vậy sao?Có điều Lộ Nhi cũng không suy nghĩ nhiều, hôm nay thật đúng là mệt mỏi, nàng phải đi về ngủ thôi!Haiz, về phần khế ước bán thân, nàng cũng lười quan tâm, để cái thứ đáng ghét đó đi gặp quỷ đi!Ngô đồng viện vốn là một nơi cực kỳ vắng vẻ trong Vương phủ.Ở góc tường phía bắc của viện bởi vì trồng vài cây ngô đồng mà được đặt tên như thế!

“Tiểu thư, em không sao. . . . . .”

Tuệ Nhi vội vàng ngồi dậy, cũng thấy được tay Hiên Vương giơ lên. . . . . .

“Tiểu thư. . . . . .”

Thân thể đột nhiên chuyển một cái, nàng khẩn trương che chở trước người Lộ Nhi.

Mà tay Hiên Vương cũng chỉ có thể dừng lại, nổi giận nhìn nha đầu nhiều chuyện này!

“Vương gia, Tuệ Nhi làm gì sai? Ngươi nhìn xem ngươi làm nàng bị thương . . . . . .”

Lộ Nhi oán trách, ôn nhu giúp Tuệ Nhi lau đi máu tươi trên khóe miệng, nàng dù sao cũng là người hiện đại vẫn không quen thấy những cảnh máu tanh gì đó.

Mà Vương gia này giống như không thể nói đạo lý, không nói lời gì liền đả thương người, giết người. Thật không biết trong mắt bọn hắn, rốt cuộc có còn luật pháp hay không?

Có điều lúc này Lộ Nhi đã quên, Hiên Vương là một Vương gia, Hoàng thượng chính là ca ca của hắn, hắn muốn giết người cũng là cực kỳ đơn giản!

Lời của bọn họ chính là luật pháp, đây là thế giới của bọn họ.

“Ngươi. . . . . . Hừ, đi nhận hai mươi hèo!”

Hừ lạnh một tiếng, hắn phẩy tay áo bỏ đi, Lộ Nhi kinh ngạc, hai mươi hèo, cho ai?

Không phải là nàng chứ? Nàng nhưng là phụ nữ có thai nha!

Ô ô, đừng nói hai mươi hèo chính là hai hèo, Bảo Bảo trong bụng của nàng không thể chịu được.

“Tiểu thư, chúng ta trở về thôi!”

Hoàn hảo, Vương gia không có tiếp tục giận chó đánh mèo, hai mươi hèo nằm tĩnh dưỡng mười ngày nửa tháng sẽ nhanh khỏi thôi.

“Tuệ Nhi, hắn vừa nói cái gì? Hai mươi hèo. . . . . .”

“Tiểu thư, không có chuyện gì, Vương gia nói đùa thôi. . . . . .”

Nói đùa? Có cái mặt nói đùa như vậy sao?

Có điều Lộ Nhi cũng không suy nghĩ nhiều, hôm nay thật đúng là mệt mỏi, nàng phải đi về ngủ thôi!

Haiz, về phần khế ước bán thân, nàng cũng lười quan tâm, để cái thứ đáng ghét đó đi gặp quỷ đi!

Ngô đồng viện vốn là một nơi cực kỳ vắng vẻ trong Vương phủ.

Ở góc tường phía bắc của viện bởi vì trồng vài cây ngô đồng mà được đặt tên như thế!

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Tiểu thư, em không sao. . . . . .”Tuệ Nhi vội vàng ngồi dậy, cũng thấy được tay Hiên Vương giơ lên. . . . . .“Tiểu thư. . . . . .”Thân thể đột nhiên chuyển một cái, nàng khẩn trương che chở trước người Lộ Nhi.Mà tay Hiên Vương cũng chỉ có thể dừng lại, nổi giận nhìn nha đầu nhiều chuyện này!“Vương gia, Tuệ Nhi làm gì sai? Ngươi nhìn xem ngươi làm nàng bị thương . . . . . .”Lộ Nhi oán trách, ôn nhu giúp Tuệ Nhi lau đi máu tươi trên khóe miệng, nàng dù sao cũng là người hiện đại vẫn không quen thấy những cảnh máu tanh gì đó.Mà Vương gia này giống như không thể nói đạo lý, không nói lời gì liền đả thương người, giết người. Thật không biết trong mắt bọn hắn, rốt cuộc có còn luật pháp hay không?Có điều lúc này Lộ Nhi đã quên, Hiên Vương là một Vương gia, Hoàng thượng chính là ca ca của hắn, hắn muốn giết người cũng là cực kỳ đơn giản!Lời của bọn họ chính là luật pháp, đây là thế giới của bọn họ.“Ngươi. . . . . . Hừ, đi nhận hai mươi hèo!”Hừ lạnh một tiếng, hắn phẩy tay áo bỏ đi, Lộ Nhi kinh ngạc, hai mươi hèo, cho ai?Không phải là nàng chứ? Nàng nhưng là phụ nữ có thai nha!Ô ô, đừng nói hai mươi hèo chính là hai hèo, Bảo Bảo trong bụng của nàng không thể chịu được.“Tiểu thư, chúng ta trở về thôi!”Hoàn hảo, Vương gia không có tiếp tục giận chó đánh mèo, hai mươi hèo nằm tĩnh dưỡng mười ngày nửa tháng sẽ nhanh khỏi thôi.“Tuệ Nhi, hắn vừa nói cái gì? Hai mươi hèo. . . . . .”“Tiểu thư, không có chuyện gì, Vương gia nói đùa thôi. . . . . .”Nói đùa? Có cái mặt nói đùa như vậy sao?Có điều Lộ Nhi cũng không suy nghĩ nhiều, hôm nay thật đúng là mệt mỏi, nàng phải đi về ngủ thôi!Haiz, về phần khế ước bán thân, nàng cũng lười quan tâm, để cái thứ đáng ghét đó đi gặp quỷ đi!Ngô đồng viện vốn là một nơi cực kỳ vắng vẻ trong Vương phủ.Ở góc tường phía bắc của viện bởi vì trồng vài cây ngô đồng mà được đặt tên như thế!

Quyển 3 - Chương 67: Hai Mươi Đại Hèo