Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 3 - Chương 72: Người Nào Nên Tự Mình Biết Rõ?
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Lời nói cuối cùng cũng không có nói ra, theo thân phận của nàng ta, nữ nhân này mặc dù đang ở Vương Phủ với thân phận đáng xấu hổ nhưng bên cạnh nàng cũng an bài một nha đầu như thị thiếp của Vương gia!Bên cạnh nàng có nha đầu cũng chứng mình nàng ta không phải là thân phận nha hoàn, cũng coi như là một chủ tử trong phủ.Chủ tớ khác biệt, đây là truyền thống bao nhiêu năm lưu truyền, nàng luôn nghĩ như vậy, nữ nhân này chắc cũng thế, cho nên. . . . . .Ánh mắt tối sầm lại, nàng ta giận dữ rời đi, thậm chí ngay cả nhiệm vụ báo cáo tình huống lên cấp trên cũng không thèm nhắc lại.Lắc lắc thân hình như rắn nước, mang theo mùi hương nồng nặc, nàng ta nghênh ngang rời đi trước mặt Lộ Nhi.“Đúng rồi, bà bầu, ta quên nhắc nhở ngươi một tiếng, về sau tốt nhất là ngươi cách xa Vương gia một chút!”Hiên Vương sao? Nàng giống như loại người muốn đi tìm rắc rối sao? Cách xa Vương gia một chút, nàng thật không biết trong đầu nữ nhân này nghĩ cái gì?Nếu không phải là có đầu óc chẳng lẽ lại là bã đậu?“Mỹ nữ, người cô nên lo lắng không phải là ta, cô chỉ cần trông nom nam nhân của mình là tốt rồi. Ta đối với hắn cũng không có hứng thú gì!”Khinh thường thoáng nhìn nàng ta, trong mắt Lộ Nhi mang theo một tia thương xót——Nữ nhân đáng thương, ngay cả tình địch là ai nàng ta cũng không phân biệt rõ ràng!Nàng không phải là tình địch của nàng ta, ngu ngốc!“Hừ, nếu như ngươi không câu dẫn Vương gia, Vương gia làm sao sẽ tới đây?”Trong mắt thoáng qua một tia giảo hoạt, Ngọc Hà vì trí thông minh của mình mà cảm thấy kiêu ngạo.“Ta câu dẫn hắn? Mỹ nữ, cô cho rằng ta sẽ nhàm chán như vậy sao? Cô nhìn bộ dáng ta bây giờ xem còn có thể câu dẫn người nào hả?”Đối với nàng ta, Lộ Nhi hoàn toàn hết ý kiến. Thật không biết đầu nữ nhân này có phải làm bằng tương hồ hay không, đơn giản chính là hết thuốc chữa.Nhưng đáng thương hơn chính là nàng ta lại tự ình là thông minh!“Ngươi. . . . . . Ngươi hiểu là tốt rồi. . . . . .”Ánh mắt khinh miệt lại rơi trên bụng Lộ Nhi, nhìn bà bầu mang thai mấy tháng này, nàng ta ha ha nở nụ cười.Rốt cục tiễn được một ôn thần, Lộ Nhi nhớ tới Tuệ Nhi sống chết không rõ, vẫn là lo lắng đứng ngồi không yên.
Lời nói cuối cùng cũng không có nói ra, theo thân phận của nàng ta, nữ nhân này mặc dù đang ở Vương Phủ với thân phận đáng xấu hổ nhưng bên cạnh nàng cũng an bài một nha đầu như thị thiếp của Vương gia!
Bên cạnh nàng có nha đầu cũng chứng mình nàng ta không phải là thân phận nha hoàn, cũng coi như là một chủ tử trong phủ.
Chủ tớ khác biệt, đây là truyền thống bao nhiêu năm lưu truyền, nàng luôn nghĩ như vậy, nữ nhân này chắc cũng thế, cho nên. . . . . .
Ánh mắt tối sầm lại, nàng ta giận dữ rời đi, thậm chí ngay cả nhiệm vụ báo cáo tình huống lên cấp trên cũng không thèm nhắc lại.
Lắc lắc thân hình như rắn nước, mang theo mùi hương nồng nặc, nàng ta nghênh ngang rời đi trước mặt Lộ Nhi.
“Đúng rồi, bà bầu, ta quên nhắc nhở ngươi một tiếng, về sau tốt nhất là ngươi cách xa Vương gia một chút!”
Hiên Vương sao? Nàng giống như loại người muốn đi tìm rắc rối sao? Cách xa Vương gia một chút, nàng thật không biết trong đầu nữ nhân này nghĩ cái gì?
Nếu không phải là có đầu óc chẳng lẽ lại là bã đậu?
“Mỹ nữ, người cô nên lo lắng không phải là ta, cô chỉ cần trông nom nam nhân của mình là tốt rồi. Ta đối với hắn cũng không có hứng thú gì!”
Khinh thường thoáng nhìn nàng ta, trong mắt Lộ Nhi mang theo một tia thương xót——
Nữ nhân đáng thương, ngay cả tình địch là ai nàng ta cũng không phân biệt rõ ràng!
Nàng không phải là tình địch của nàng ta, ngu ngốc!
“Hừ, nếu như ngươi không câu dẫn Vương gia, Vương gia làm sao sẽ tới đây?”
Trong mắt thoáng qua một tia giảo hoạt, Ngọc Hà vì trí thông minh của mình mà cảm thấy kiêu ngạo.
“Ta câu dẫn hắn? Mỹ nữ, cô cho rằng ta sẽ nhàm chán như vậy sao? Cô nhìn bộ dáng ta bây giờ xem còn có thể câu dẫn người nào hả?”
Đối với nàng ta, Lộ Nhi hoàn toàn hết ý kiến. Thật không biết đầu nữ nhân này có phải làm bằng tương hồ hay không, đơn giản chính là hết thuốc chữa.
Nhưng đáng thương hơn chính là nàng ta lại tự ình là thông minh!
“Ngươi. . . . . . Ngươi hiểu là tốt rồi. . . . . .”
Ánh mắt khinh miệt lại rơi trên bụng Lộ Nhi, nhìn bà bầu mang thai mấy tháng này, nàng ta ha ha nở nụ cười.
Rốt cục tiễn được một ôn thần, Lộ Nhi nhớ tới Tuệ Nhi sống chết không rõ, vẫn là lo lắng đứng ngồi không yên.
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Lời nói cuối cùng cũng không có nói ra, theo thân phận của nàng ta, nữ nhân này mặc dù đang ở Vương Phủ với thân phận đáng xấu hổ nhưng bên cạnh nàng cũng an bài một nha đầu như thị thiếp của Vương gia!Bên cạnh nàng có nha đầu cũng chứng mình nàng ta không phải là thân phận nha hoàn, cũng coi như là một chủ tử trong phủ.Chủ tớ khác biệt, đây là truyền thống bao nhiêu năm lưu truyền, nàng luôn nghĩ như vậy, nữ nhân này chắc cũng thế, cho nên. . . . . .Ánh mắt tối sầm lại, nàng ta giận dữ rời đi, thậm chí ngay cả nhiệm vụ báo cáo tình huống lên cấp trên cũng không thèm nhắc lại.Lắc lắc thân hình như rắn nước, mang theo mùi hương nồng nặc, nàng ta nghênh ngang rời đi trước mặt Lộ Nhi.“Đúng rồi, bà bầu, ta quên nhắc nhở ngươi một tiếng, về sau tốt nhất là ngươi cách xa Vương gia một chút!”Hiên Vương sao? Nàng giống như loại người muốn đi tìm rắc rối sao? Cách xa Vương gia một chút, nàng thật không biết trong đầu nữ nhân này nghĩ cái gì?Nếu không phải là có đầu óc chẳng lẽ lại là bã đậu?“Mỹ nữ, người cô nên lo lắng không phải là ta, cô chỉ cần trông nom nam nhân của mình là tốt rồi. Ta đối với hắn cũng không có hứng thú gì!”Khinh thường thoáng nhìn nàng ta, trong mắt Lộ Nhi mang theo một tia thương xót——Nữ nhân đáng thương, ngay cả tình địch là ai nàng ta cũng không phân biệt rõ ràng!Nàng không phải là tình địch của nàng ta, ngu ngốc!“Hừ, nếu như ngươi không câu dẫn Vương gia, Vương gia làm sao sẽ tới đây?”Trong mắt thoáng qua một tia giảo hoạt, Ngọc Hà vì trí thông minh của mình mà cảm thấy kiêu ngạo.“Ta câu dẫn hắn? Mỹ nữ, cô cho rằng ta sẽ nhàm chán như vậy sao? Cô nhìn bộ dáng ta bây giờ xem còn có thể câu dẫn người nào hả?”Đối với nàng ta, Lộ Nhi hoàn toàn hết ý kiến. Thật không biết đầu nữ nhân này có phải làm bằng tương hồ hay không, đơn giản chính là hết thuốc chữa.Nhưng đáng thương hơn chính là nàng ta lại tự ình là thông minh!“Ngươi. . . . . . Ngươi hiểu là tốt rồi. . . . . .”Ánh mắt khinh miệt lại rơi trên bụng Lộ Nhi, nhìn bà bầu mang thai mấy tháng này, nàng ta ha ha nở nụ cười.Rốt cục tiễn được một ôn thần, Lộ Nhi nhớ tới Tuệ Nhi sống chết không rõ, vẫn là lo lắng đứng ngồi không yên.