Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 3 - Chương 84: Nếu Giết Ta, Gọi Người Đến Còn Có Ích Gì?
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Ông thầy tướng số kia nói nàng không thuộc về hiện đại cho nên nàng mới có thể tới đây, mới có thể đi tới cổ đại!Nhưng ở cổ đại này, giống như cũng không có đất dung thân, chẳng lẽ nàng cũng không thuộc về cổ đại ư?Cha của con, cuối cùng vẫn không cho phép con sống ở trên đời này, con sẽ thương tâm sao?Tại sao muốn chúng ta tới nơi này? Tại sao muốn chúng ta tới bên cạnh hắn?Hài tử, tại sao?Một trận gió mạnh thổi qua, Lộ Nhi theo bản năng nhắm mắt lại, chợt cảm thấy cả người rét run!Tại sao có thể như vậy?Sợ hãi mở mắt ra, ánh nến bên trong phòng sớm bị thổi tắt, chỉ có ánh trăng nhàn nhạt theo cửa sổ chiếu vào làm cho cả gian phòng như trải một tầng sa y màu bạc trắng. . . . . .Mà cửa sổ kia vốn là trống không lúc này lại chợt có một bóng đen thon dài!Người nọ đứng trước ánh trăng, không thấy được mặt của hắn, chỉ thấy thân hình thon dài, cảm giác được một ít lãnh khí!“Ngươi là. . . . . .”Thích khách?Hai chữ này Lộ Nhi không có nói ra. Hắn là người, trên đất có thể thấy được bóng dáng ánh trăng chiếu vào!Thế nhưng toàn thân là lãnh khí lại làm cho người ta không cảm giác được chút ấm áp nào ngược lại giống như là đặt mình vào ngày đông giá rét ——Hoặc là nói chính là địa ngục âm lãnh . . . . . .“Tại sao không gọi người đến?”Thanh âm lạnh như băng giống như người của hắn nhưng trong thanh âm có hứng thú nhiều hơn.Tròng mắt của hắn rất lạnh, nhưng cũng lại rất sáng!Vì ánh trăng mông lung trong nhà nên Lộ Nhi không thấy được mặt của hắn, lại có thể thấy con ngươi của hắn sáng long lanh.“Ta. . . . . . Nếu như ngươi thật sự muốn giết ta, ta gọi người tới có ích lợi gì?”Âm thầm thở phào nhẹ nhõm, Lộ Nhi cũng không biết tại sao, khi nàng nghe được câu nói đầu tiên của hắn, nàng cũng biết hắn sẽ không giết nàng.Chắc là giác quan thứ sáu! Giác quan thứ sáu của phụ nữ luôn luôn rất chuẩn.
Ông thầy tướng số kia nói nàng không thuộc về hiện đại cho nên nàng mới có thể tới đây, mới có thể đi tới cổ đại!
Nhưng ở cổ đại này, giống như cũng không có đất dung thân, chẳng lẽ nàng cũng không thuộc về cổ đại ư?
Cha của con, cuối cùng vẫn không cho phép con sống ở trên đời này, con sẽ thương tâm sao?
Tại sao muốn chúng ta tới nơi này? Tại sao muốn chúng ta tới bên cạnh hắn?
Hài tử, tại sao?
Một trận gió mạnh thổi qua, Lộ Nhi theo bản năng nhắm mắt lại, chợt cảm thấy cả người rét run!
Tại sao có thể như vậy?
Sợ hãi mở mắt ra, ánh nến bên trong phòng sớm bị thổi tắt, chỉ có ánh trăng nhàn nhạt theo cửa sổ chiếu vào làm cho cả gian phòng như trải một tầng sa y màu bạc trắng. . . . . .
Mà cửa sổ kia vốn là trống không lúc này lại chợt có một bóng đen thon dài!
Người nọ đứng trước ánh trăng, không thấy được mặt của hắn, chỉ thấy thân hình thon dài, cảm giác được một ít lãnh khí!
“Ngươi là. . . . . .”
Thích khách?
Hai chữ này Lộ Nhi không có nói ra. Hắn là người, trên đất có thể thấy được bóng dáng ánh trăng chiếu vào!
Thế nhưng toàn thân là lãnh khí lại làm cho người ta không cảm giác được chút ấm áp nào ngược lại giống như là đặt mình vào ngày đông giá rét ——
Hoặc là nói chính là địa ngục âm lãnh . . . . . .
“Tại sao không gọi người đến?”
Thanh âm lạnh như băng giống như người của hắn nhưng trong thanh âm có hứng thú nhiều hơn.
Tròng mắt của hắn rất lạnh, nhưng cũng lại rất sáng!
Vì ánh trăng mông lung trong nhà nên Lộ Nhi không thấy được mặt của hắn, lại có thể thấy con ngươi của hắn sáng long lanh.
“Ta. . . . . . Nếu như ngươi thật sự muốn giết ta, ta gọi người tới có ích lợi gì?”
Âm thầm thở phào nhẹ nhõm, Lộ Nhi cũng không biết tại sao, khi nàng nghe được câu nói đầu tiên của hắn, nàng cũng biết hắn sẽ không giết nàng.
Chắc là giác quan thứ sáu! Giác quan thứ sáu của phụ nữ luôn luôn rất chuẩn.
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Ông thầy tướng số kia nói nàng không thuộc về hiện đại cho nên nàng mới có thể tới đây, mới có thể đi tới cổ đại!Nhưng ở cổ đại này, giống như cũng không có đất dung thân, chẳng lẽ nàng cũng không thuộc về cổ đại ư?Cha của con, cuối cùng vẫn không cho phép con sống ở trên đời này, con sẽ thương tâm sao?Tại sao muốn chúng ta tới nơi này? Tại sao muốn chúng ta tới bên cạnh hắn?Hài tử, tại sao?Một trận gió mạnh thổi qua, Lộ Nhi theo bản năng nhắm mắt lại, chợt cảm thấy cả người rét run!Tại sao có thể như vậy?Sợ hãi mở mắt ra, ánh nến bên trong phòng sớm bị thổi tắt, chỉ có ánh trăng nhàn nhạt theo cửa sổ chiếu vào làm cho cả gian phòng như trải một tầng sa y màu bạc trắng. . . . . .Mà cửa sổ kia vốn là trống không lúc này lại chợt có một bóng đen thon dài!Người nọ đứng trước ánh trăng, không thấy được mặt của hắn, chỉ thấy thân hình thon dài, cảm giác được một ít lãnh khí!“Ngươi là. . . . . .”Thích khách?Hai chữ này Lộ Nhi không có nói ra. Hắn là người, trên đất có thể thấy được bóng dáng ánh trăng chiếu vào!Thế nhưng toàn thân là lãnh khí lại làm cho người ta không cảm giác được chút ấm áp nào ngược lại giống như là đặt mình vào ngày đông giá rét ——Hoặc là nói chính là địa ngục âm lãnh . . . . . .“Tại sao không gọi người đến?”Thanh âm lạnh như băng giống như người của hắn nhưng trong thanh âm có hứng thú nhiều hơn.Tròng mắt của hắn rất lạnh, nhưng cũng lại rất sáng!Vì ánh trăng mông lung trong nhà nên Lộ Nhi không thấy được mặt của hắn, lại có thể thấy con ngươi của hắn sáng long lanh.“Ta. . . . . . Nếu như ngươi thật sự muốn giết ta, ta gọi người tới có ích lợi gì?”Âm thầm thở phào nhẹ nhõm, Lộ Nhi cũng không biết tại sao, khi nàng nghe được câu nói đầu tiên của hắn, nàng cũng biết hắn sẽ không giết nàng.Chắc là giác quan thứ sáu! Giác quan thứ sáu của phụ nữ luôn luôn rất chuẩn.