Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 3 - Chương 87: Haiz, Sát Thủ Cũng Gạt Người
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Nếu như nàng cứ chết như vậy, có phải chính là một nữ chính xuyên qua chết thảm nhất, oan uổng nhất trên thế giới hay không?“Sát thủ giết người, cô cho rằng sẽ cần lý do gì?”Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn dưới ánh trăng thay đổi liên tục, hắn đột nhiên cảm giác được thích thú ——Một nữ nhân bình thường biết mình sẽ bị diệt khẩu đã bị dọa cho sợ đến nỗi tè ra quần, khóc lóc muốn chết muốn sống rồi làm sao sẽ có nhiều vẻ mặt như nàng.(cái câu này bạn thấy không hợp dùng cho nữ nhân ;)) )“Cái này. . . . . .”Lộ Nhi khổ não, không biết nên nói thế nào mới phải.Bỗng nhiên thấy hắn khẽ nhún đầu vai, ở dưới ánh trăng là rõ ràng như vậy, gương mặt Lộ Nhi ngẩn ra, trong lòng thoáng chốc hiểu rõ:“Ngươi. . . . . . Ngươi vừa rồi là dọa cho ta sợ?”Trời ạ, vừa rồi là hắn cố ý dọa nàng? Người này cũng quá. . . . . .Ô ô, nàng thật là ngốc, vừa rồi vẫn là người đang đau buồn bi thương a. . . . . .Ô ô, làm sao lại ngốc như vậy? Cũng nên nhìn thử sắc mặt người này rồi hãy nói .“Phải không? Ta cũng là nói thật, có điều là hôm nay sẽ không lấy mạng của cô thôi!”Hắn cười nhạt nhưng Lộ Nhi cũng không có phát giác.Cũng đúng, hắn đưa lưng về phía cửa sổ, mặc dù ánh trăng tối nay không tệ, nhưng nàng là một nữ tử yếu đuối không có võ công làm sao có thể thấy vẻ mặt của hắn chứ?“Ngươi. . . . . . haiz, vậy ngươi cũng nên nói rõ, ta là một nữ nhân mang thai, chịu không được dày vò như vậy . . . . . .”Nữ nhân mang thai? Hắn biết nàng là một nữ nhân mang thai.Nhưng vừa rồi hắn cũng không quan sát kỹ bụng của nàng, hiện tại vừa nhìn mới phát hiện bụng của nàng cũng không nhỏ.Ánh mắt nhiều hơn một tia thăm dò, hắn thở dài nói:“Hiên Vương cũng thật là càng ngày càng đáng giận, vậy mà lại để ột nữ nhân mang thai ở nơi này. . . . . .”“Hắn không tin ta. Ta cũng buồn bực chết mất. Rõ ràng chính là hài tử của hắn, nhưng nói thế nào người ta cũng không tin tưởng!”Lộ Nhi thở dài, trong lúc vô tình liền đem lời nói trong lòng cũng nói ra ngoài.
Nếu như nàng cứ chết như vậy, có phải chính là một nữ chính xuyên qua chết thảm nhất, oan uổng nhất trên thế giới hay không?
“Sát thủ giết người, cô cho rằng sẽ cần lý do gì?”
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn dưới ánh trăng thay đổi liên tục, hắn đột nhiên cảm giác được thích thú ——
Một nữ nhân bình thường biết mình sẽ bị diệt khẩu đã bị dọa cho sợ đến nỗi tè ra quần, khóc lóc muốn chết muốn sống rồi làm sao sẽ có nhiều vẻ mặt như nàng.
(cái câu này bạn thấy không hợp dùng cho nữ nhân ;)) )
“Cái này. . . . . .”
Lộ Nhi khổ não, không biết nên nói thế nào mới phải.
Bỗng nhiên thấy hắn khẽ nhún đầu vai, ở dưới ánh trăng là rõ ràng như vậy, gương mặt Lộ Nhi ngẩn ra, trong lòng thoáng chốc hiểu rõ:
“Ngươi. . . . . . Ngươi vừa rồi là dọa cho ta sợ?”
Trời ạ, vừa rồi là hắn cố ý dọa nàng? Người này cũng quá. . . . . .
Ô ô, nàng thật là ngốc, vừa rồi vẫn là người đang đau buồn bi thương a. . . . . .
Ô ô, làm sao lại ngốc như vậy? Cũng nên nhìn thử sắc mặt người này rồi hãy nói .
“Phải không? Ta cũng là nói thật, có điều là hôm nay sẽ không lấy mạng của cô thôi!”
Hắn cười nhạt nhưng Lộ Nhi cũng không có phát giác.
Cũng đúng, hắn đưa lưng về phía cửa sổ, mặc dù ánh trăng tối nay không tệ, nhưng nàng là một nữ tử yếu đuối không có võ công làm sao có thể thấy vẻ mặt của hắn chứ?
“Ngươi. . . . . . haiz, vậy ngươi cũng nên nói rõ, ta là một nữ nhân mang thai, chịu không được dày vò như vậy . . . . . .”
Nữ nhân mang thai? Hắn biết nàng là một nữ nhân mang thai.
Nhưng vừa rồi hắn cũng không quan sát kỹ bụng của nàng, hiện tại vừa nhìn mới phát hiện bụng của nàng cũng không nhỏ.
Ánh mắt nhiều hơn một tia thăm dò, hắn thở dài nói:
“Hiên Vương cũng thật là càng ngày càng đáng giận, vậy mà lại để ột nữ nhân mang thai ở nơi này. . . . . .”
“Hắn không tin ta. Ta cũng buồn bực chết mất. Rõ ràng chính là hài tử của hắn, nhưng nói thế nào người ta cũng không tin tưởng!”
Lộ Nhi thở dài, trong lúc vô tình liền đem lời nói trong lòng cũng nói ra ngoài.
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Nếu như nàng cứ chết như vậy, có phải chính là một nữ chính xuyên qua chết thảm nhất, oan uổng nhất trên thế giới hay không?“Sát thủ giết người, cô cho rằng sẽ cần lý do gì?”Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn dưới ánh trăng thay đổi liên tục, hắn đột nhiên cảm giác được thích thú ——Một nữ nhân bình thường biết mình sẽ bị diệt khẩu đã bị dọa cho sợ đến nỗi tè ra quần, khóc lóc muốn chết muốn sống rồi làm sao sẽ có nhiều vẻ mặt như nàng.(cái câu này bạn thấy không hợp dùng cho nữ nhân ;)) )“Cái này. . . . . .”Lộ Nhi khổ não, không biết nên nói thế nào mới phải.Bỗng nhiên thấy hắn khẽ nhún đầu vai, ở dưới ánh trăng là rõ ràng như vậy, gương mặt Lộ Nhi ngẩn ra, trong lòng thoáng chốc hiểu rõ:“Ngươi. . . . . . Ngươi vừa rồi là dọa cho ta sợ?”Trời ạ, vừa rồi là hắn cố ý dọa nàng? Người này cũng quá. . . . . .Ô ô, nàng thật là ngốc, vừa rồi vẫn là người đang đau buồn bi thương a. . . . . .Ô ô, làm sao lại ngốc như vậy? Cũng nên nhìn thử sắc mặt người này rồi hãy nói .“Phải không? Ta cũng là nói thật, có điều là hôm nay sẽ không lấy mạng của cô thôi!”Hắn cười nhạt nhưng Lộ Nhi cũng không có phát giác.Cũng đúng, hắn đưa lưng về phía cửa sổ, mặc dù ánh trăng tối nay không tệ, nhưng nàng là một nữ tử yếu đuối không có võ công làm sao có thể thấy vẻ mặt của hắn chứ?“Ngươi. . . . . . haiz, vậy ngươi cũng nên nói rõ, ta là một nữ nhân mang thai, chịu không được dày vò như vậy . . . . . .”Nữ nhân mang thai? Hắn biết nàng là một nữ nhân mang thai.Nhưng vừa rồi hắn cũng không quan sát kỹ bụng của nàng, hiện tại vừa nhìn mới phát hiện bụng của nàng cũng không nhỏ.Ánh mắt nhiều hơn một tia thăm dò, hắn thở dài nói:“Hiên Vương cũng thật là càng ngày càng đáng giận, vậy mà lại để ột nữ nhân mang thai ở nơi này. . . . . .”“Hắn không tin ta. Ta cũng buồn bực chết mất. Rõ ràng chính là hài tử của hắn, nhưng nói thế nào người ta cũng không tin tưởng!”Lộ Nhi thở dài, trong lúc vô tình liền đem lời nói trong lòng cũng nói ra ngoài.