Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 3 - Chương 92

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Cùng so sánh với viện khác ở Vương phủ, nơi này đúng là đơn sơ rất nhiều.Vài cây ngô đồng, cỏ dại đầy đất thậm chí ngay cả hoa cỏ cũng không có bao nhiêu.Có điều phòng ốc cũng không đổ nát, đồ dùng mặc dù không đắt tiền nhưng đồ nên có cũng đều có.Lộ Nhi đối với chỗ ở yêu cầu không cao, đối với nơi này cũng là rất hài lòng.“Đan nhi, em nói xem nơi này tại sao gọi là Ngô đồng viện?”Nói đến ngô đồng, Lộ Nhi thật không nhịn được nhớ tới Lí Thanh Chiếu.Nàng thật ra cũng không thích ngô đồng, nhưng sau khi nhớ lại, nàng lại thích thơ từ của Lý Thanh Chiếu, thích nhất câu “Ngô đồng cánh tiêm tế vũ, đáo hoàng hôn điểm điểm trích.” [1]Thơ từ vốn là mang theo vẻ u sầu, một câu thơ ưu sầu đau khổ cũng biểu đạt một tâm tình rất thê lương!

Cùng so sánh với viện khác ở Vương phủ, nơi này đúng là đơn sơ rất nhiều.

Vài cây ngô đồng, cỏ dại đầy đất thậm chí ngay cả hoa cỏ cũng không có bao nhiêu.

Có điều phòng ốc cũng không đổ nát, đồ dùng mặc dù không đắt tiền nhưng đồ nên có cũng đều có.

Lộ Nhi đối với chỗ ở yêu cầu không cao, đối với nơi này cũng là rất hài lòng.

“Đan nhi, em nói xem nơi này tại sao gọi là Ngô đồng viện?”

Nói đến ngô đồng, Lộ Nhi thật không nhịn được nhớ tới Lí Thanh Chiếu.

Nàng thật ra cũng không thích ngô đồng, nhưng sau khi nhớ lại, nàng lại thích thơ từ của Lý Thanh Chiếu, thích nhất câu “Ngô đồng cánh tiêm tế vũ, đáo hoàng hôn điểm điểm trích.” [1]

Thơ từ vốn là mang theo vẻ u sầu, một câu thơ ưu sầu đau khổ cũng biểu đạt một tâm tình rất thê lương!

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Cùng so sánh với viện khác ở Vương phủ, nơi này đúng là đơn sơ rất nhiều.Vài cây ngô đồng, cỏ dại đầy đất thậm chí ngay cả hoa cỏ cũng không có bao nhiêu.Có điều phòng ốc cũng không đổ nát, đồ dùng mặc dù không đắt tiền nhưng đồ nên có cũng đều có.Lộ Nhi đối với chỗ ở yêu cầu không cao, đối với nơi này cũng là rất hài lòng.“Đan nhi, em nói xem nơi này tại sao gọi là Ngô đồng viện?”Nói đến ngô đồng, Lộ Nhi thật không nhịn được nhớ tới Lí Thanh Chiếu.Nàng thật ra cũng không thích ngô đồng, nhưng sau khi nhớ lại, nàng lại thích thơ từ của Lý Thanh Chiếu, thích nhất câu “Ngô đồng cánh tiêm tế vũ, đáo hoàng hôn điểm điểm trích.” [1]Thơ từ vốn là mang theo vẻ u sầu, một câu thơ ưu sầu đau khổ cũng biểu đạt một tâm tình rất thê lương!

Quyển 3 - Chương 92