Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 3 - Chương 99: Chỉ Vì Chiếm Được Nụ Cười Mỹ Nhân

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hình tượng ngọc thụ lâm phong đáng thương a, nếu để cho những oanh oanh yến yến của hắn thấy được nhất định sẽ vạn phần thương tâm!“Việc này. . . . . .”Nhìn hắn lúc nói chuyện bộ râu kia luôn vểnh lên, Lộ Nhi không nhịn được ha ha cười lớn. Bộ dáng của hắn giống hệt sơn dương bá bá trên ti vi a.“Nữ nhân, không được cười! Nàng nếu còn dám cười ——”Ánh mắt rùng mình, bộ râu rung động càng thêm phách lối, Lộ Nhi chẳng những không ngừng cười, ngược lại cười càng thêm khoa trương. . . . . .“Ha ha, ha ha. . . . . . Nếu như ta cười nữa, ngươi sẽ làm gì?”Dù sao người đã đi ra ngoài, hóa trang cũng xong rồi, Lộ Nhi thật sự là không nghĩ ra, hắn còn có cái gì tốt mà uy h**p mình.“Ta liền. . . . . . Nương tử, nàng không nghe lời, vi phu liền nạp thiếp!”Ha ha. . . . . .Lộ Nhi thiếu chút nữa ôm bụng cười lăn lộn, còn cưới vợ bé ư?Khánh Vương này, trong phủ hắn ai biết có bao nhiêu tiểu thiếp rồi?Khánh Vương phong lưu vậy mà lại lấy việc cưới tiểu thiếp uy h**p mình, cũng thật là đủ hài hước!Nghe tiếng cười vui vẻ của Lộ Nhi, nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng không có chút hình tượng thục nữ nào, Khánh Vương không cảm thấy khó coi, ngược lại cảm thấy trong lòng tràn đầy thỏa mãn.Có lẽ là nhìn nàng buồn bực thật lâu, cho nên hắn mới cố ý giả trang thành như vậy, chỉ vì chiếm được một nụ cười của mỹ nhân?“Tốt lắm, chú ý đứa nhỏ trong bụng nàng!”Nữ nhân này, thật là hết chỗ nói, cười lâu như vậy cũng không ngừng được, cũng không sợ đả thương hài tử ư.“Ta. . . . . . Tốt, chúng ta đi ra ngoài thôi!”Một tiếng “chúng ta” cực kỳ lấy lòng Khánh Vương, hắn nói qua là bồi nàng ra ngoài chơi, nhất định sẽ làm cho nàng chơi đến khi hết hứng!Nhìn bóng lưng của hai người đi xa, cách đó trên cây không xa bỗng nhiên có hai người nhảy xuống——Một người áo xanh đứng thẳng tắp, mà người áo đen còn lại hơi khom người.“Nàng là ai?"

Hình tượng ngọc thụ lâm phong đáng thương a, nếu để cho những oanh oanh yến yến của hắn thấy được nhất định sẽ vạn phần thương tâm!

“Việc này. . . . . .”

Nhìn hắn lúc nói chuyện bộ râu kia luôn vểnh lên, Lộ Nhi không nhịn được ha ha cười lớn. Bộ dáng của hắn giống hệt sơn dương bá bá trên ti vi a.

“Nữ nhân, không được cười! Nàng nếu còn dám cười ——”

Ánh mắt rùng mình, bộ râu rung động càng thêm phách lối, Lộ Nhi chẳng những không ngừng cười, ngược lại cười càng thêm khoa trương. . . . . .

“Ha ha, ha ha. . . . . . Nếu như ta cười nữa, ngươi sẽ làm gì?”

Dù sao người đã đi ra ngoài, hóa trang cũng xong rồi, Lộ Nhi thật sự là không nghĩ ra, hắn còn có cái gì tốt mà uy h**p mình.

“Ta liền. . . . . . Nương tử, nàng không nghe lời, vi phu liền nạp thiếp!”

Ha ha. . . . . .

Lộ Nhi thiếu chút nữa ôm bụng cười lăn lộn, còn cưới vợ bé ư?

Khánh Vương này, trong phủ hắn ai biết có bao nhiêu tiểu thiếp rồi?

Khánh Vương phong lưu vậy mà lại lấy việc cưới tiểu thiếp uy h**p mình, cũng thật là đủ hài hước!

Nghe tiếng cười vui vẻ của Lộ Nhi, nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng không có chút hình tượng thục nữ nào, Khánh Vương không cảm thấy khó coi, ngược lại cảm thấy trong lòng tràn đầy thỏa mãn.

Có lẽ là nhìn nàng buồn bực thật lâu, cho nên hắn mới cố ý giả trang thành như vậy, chỉ vì chiếm được một nụ cười của mỹ nhân?

“Tốt lắm, chú ý đứa nhỏ trong bụng nàng!”

Nữ nhân này, thật là hết chỗ nói, cười lâu như vậy cũng không ngừng được, cũng không sợ đả thương hài tử ư.

“Ta. . . . . . Tốt, chúng ta đi ra ngoài thôi!”

Một tiếng “chúng ta” cực kỳ lấy lòng Khánh Vương, hắn nói qua là bồi nàng ra ngoài chơi, nhất định sẽ làm cho nàng chơi đến khi hết hứng!

Nhìn bóng lưng của hai người đi xa, cách đó trên cây không xa bỗng nhiên có hai người nhảy xuống——

Một người áo xanh đứng thẳng tắp, mà người áo đen còn lại hơi khom người.

“Nàng là ai?"

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hình tượng ngọc thụ lâm phong đáng thương a, nếu để cho những oanh oanh yến yến của hắn thấy được nhất định sẽ vạn phần thương tâm!“Việc này. . . . . .”Nhìn hắn lúc nói chuyện bộ râu kia luôn vểnh lên, Lộ Nhi không nhịn được ha ha cười lớn. Bộ dáng của hắn giống hệt sơn dương bá bá trên ti vi a.“Nữ nhân, không được cười! Nàng nếu còn dám cười ——”Ánh mắt rùng mình, bộ râu rung động càng thêm phách lối, Lộ Nhi chẳng những không ngừng cười, ngược lại cười càng thêm khoa trương. . . . . .“Ha ha, ha ha. . . . . . Nếu như ta cười nữa, ngươi sẽ làm gì?”Dù sao người đã đi ra ngoài, hóa trang cũng xong rồi, Lộ Nhi thật sự là không nghĩ ra, hắn còn có cái gì tốt mà uy h**p mình.“Ta liền. . . . . . Nương tử, nàng không nghe lời, vi phu liền nạp thiếp!”Ha ha. . . . . .Lộ Nhi thiếu chút nữa ôm bụng cười lăn lộn, còn cưới vợ bé ư?Khánh Vương này, trong phủ hắn ai biết có bao nhiêu tiểu thiếp rồi?Khánh Vương phong lưu vậy mà lại lấy việc cưới tiểu thiếp uy h**p mình, cũng thật là đủ hài hước!Nghe tiếng cười vui vẻ của Lộ Nhi, nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng không có chút hình tượng thục nữ nào, Khánh Vương không cảm thấy khó coi, ngược lại cảm thấy trong lòng tràn đầy thỏa mãn.Có lẽ là nhìn nàng buồn bực thật lâu, cho nên hắn mới cố ý giả trang thành như vậy, chỉ vì chiếm được một nụ cười của mỹ nhân?“Tốt lắm, chú ý đứa nhỏ trong bụng nàng!”Nữ nhân này, thật là hết chỗ nói, cười lâu như vậy cũng không ngừng được, cũng không sợ đả thương hài tử ư.“Ta. . . . . . Tốt, chúng ta đi ra ngoài thôi!”Một tiếng “chúng ta” cực kỳ lấy lòng Khánh Vương, hắn nói qua là bồi nàng ra ngoài chơi, nhất định sẽ làm cho nàng chơi đến khi hết hứng!Nhìn bóng lưng của hai người đi xa, cách đó trên cây không xa bỗng nhiên có hai người nhảy xuống——Một người áo xanh đứng thẳng tắp, mà người áo đen còn lại hơi khom người.“Nàng là ai?"

Quyển 3 - Chương 99: Chỉ Vì Chiếm Được Nụ Cười Mỹ Nhân