Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 4 - Chương 135: Vì Con, Ta Bằng Lòng Vứt Bỏ Tự Tôn

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hơn nữa lúc ấy, mái ngói rơi xuống đất, mà nàng lại rơi trên giường, cách thức rơi như vậy, thật sự là quá chênh lệch, cũng thực quỷ dị.Mà võ công của hắn cũng không thấp, cho dù là ở thời điểm k*ch t*nh, hắn cũng rất ít trầm luân, không thể nào hoàn toàn không cảm giác được. . . . . .“Vương gia, còn có y phục của ta, không phải là chàng cầm sao? Ở đây y phục như thế sao? Cũng không giống chứ? Vương gia, đó là y phục của ta ở bên kia, ta không phải là người nơi này, ta là từ rất nhiều nhiều năm sau tới đây. Ta không biết ta tại sao lại đến thế giới này, nhưng. . . . . .Nhưng lúc ấy, ở bên kia ta đi xem bói, người đó nói ta không thuộc về bên kia, phải quay về bên cạnh cha của đứa nhỏ. . . . . . Không nghĩ tới thật sự thấy được chàng, nhưng lại xảy ra chuyện không may. . . . . .Vương gia, tin tưởng ta, tin tưởng ta được không? Đến khi hài tử ra đời, cũng không còn mấy tháng nữa. Chờ khi hài tử được sinh ra, nếu như hài tử giống như chàng, chẳng phải có thể chứng minh hết thảy sao?”Khẩn trương bắt được y phục của hắn, không phải là nàng muốn khuất phục, không phải là nàng quá mềm yếu mà là hôm nay, tất cả mọi chuyện đều phát triển quá nhanh ——Nàng nhất định phải thuyết phục hắn, để cho hắn giữ lại đứa bé này!Vốn là hắn cũng không muốn đứa bé này, vẫn luôn gây khó dễ cho đứa bé này.Mà hôm nay lại thấy ánh mắt của những nữ nhân kia nhìn mình.Nàng căn bản là phụ nữ mang thai, ứng phó một mình hắn đủ lao tâm lao lực rồi, nếu như phải đối phó với những nữ nhân kia. . . . . .Nàng sợ rằng sẽ không còn sức lực nữa!Không dám nghĩ, tuyệt không dám tưởng tượng!Ở cái thế giới này, nàng không có hậu thuẫn, không có thân thế, không có nhà mẹ đẻ!Mà trong vương phủ, mặc dù không có cảnh tàn sát khốc liệt nhưng nhiều nữ nhân như vậy, chiến tranh giữa các nàng giống như là nhìn thấy mà giật mình !Nàng nhất định phải tìm nơi dựa vào, tìm một đại thụ!Mà trải qua sự việc vừa rồi, nàng luôn hiểu, trong phủ người có thể che chở nàng cũng chỉ có một mình hắn——Chủ nhân Vương phủ cũng là người đứng đầu nơi này, đương kim Hiên Vương gia!Con người có tự tôn, có khí phách, có sĩ diện!Nhưng. . . . . .

Hơn nữa lúc ấy, mái ngói rơi xuống đất, mà nàng lại rơi trên giường, cách thức rơi như vậy, thật sự là quá chênh lệch, cũng thực quỷ dị.

Mà võ công của hắn cũng không thấp, cho dù là ở thời điểm k*ch t*nh, hắn cũng rất ít trầm luân, không thể nào hoàn toàn không cảm giác được. . . . . .

“Vương gia, còn có y phục của ta, không phải là chàng cầm sao? Ở đây y phục như thế sao? Cũng không giống chứ? Vương gia, đó là y phục của ta ở bên kia, ta không phải là người nơi này, ta là từ rất nhiều nhiều năm sau tới đây. Ta không biết ta tại sao lại đến thế giới này, nhưng. . . . . .

Nhưng lúc ấy, ở bên kia ta đi xem bói, người đó nói ta không thuộc về bên kia, phải quay về bên cạnh cha của đứa nhỏ. . . . . . Không nghĩ tới thật sự thấy được chàng, nhưng lại xảy ra chuyện không may. . . . . .

Vương gia, tin tưởng ta, tin tưởng ta được không? Đến khi hài tử ra đời, cũng không còn mấy tháng nữa. Chờ khi hài tử được sinh ra, nếu như hài tử giống như chàng, chẳng phải có thể chứng minh hết thảy sao?”

Khẩn trương bắt được y phục của hắn, không phải là nàng muốn khuất phục, không phải là nàng quá mềm yếu mà là hôm nay, tất cả mọi chuyện đều phát triển quá nhanh ——

Nàng nhất định phải thuyết phục hắn, để cho hắn giữ lại đứa bé này!

Vốn là hắn cũng không muốn đứa bé này, vẫn luôn gây khó dễ cho đứa bé này.

Mà hôm nay lại thấy ánh mắt của những nữ nhân kia nhìn mình.

Nàng căn bản là phụ nữ mang thai, ứng phó một mình hắn đủ lao tâm lao lực rồi, nếu như phải đối phó với những nữ nhân kia. . . . . .

Nàng sợ rằng sẽ không còn sức lực nữa!

Không dám nghĩ, tuyệt không dám tưởng tượng!

Ở cái thế giới này, nàng không có hậu thuẫn, không có thân thế, không có nhà mẹ đẻ!

Mà trong vương phủ, mặc dù không có cảnh tàn sát khốc liệt nhưng nhiều nữ nhân như vậy, chiến tranh giữa các nàng giống như là nhìn thấy mà giật mình !

Nàng nhất định phải tìm nơi dựa vào, tìm một đại thụ!

Mà trải qua sự việc vừa rồi, nàng luôn hiểu, trong phủ người có thể che chở nàng cũng chỉ có một mình hắn——

Chủ nhân Vương phủ cũng là người đứng đầu nơi này, đương kim Hiên Vương gia!

Con người có tự tôn, có khí phách, có sĩ diện!

Nhưng. . . . . .

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hơn nữa lúc ấy, mái ngói rơi xuống đất, mà nàng lại rơi trên giường, cách thức rơi như vậy, thật sự là quá chênh lệch, cũng thực quỷ dị.Mà võ công của hắn cũng không thấp, cho dù là ở thời điểm k*ch t*nh, hắn cũng rất ít trầm luân, không thể nào hoàn toàn không cảm giác được. . . . . .“Vương gia, còn có y phục của ta, không phải là chàng cầm sao? Ở đây y phục như thế sao? Cũng không giống chứ? Vương gia, đó là y phục của ta ở bên kia, ta không phải là người nơi này, ta là từ rất nhiều nhiều năm sau tới đây. Ta không biết ta tại sao lại đến thế giới này, nhưng. . . . . .Nhưng lúc ấy, ở bên kia ta đi xem bói, người đó nói ta không thuộc về bên kia, phải quay về bên cạnh cha của đứa nhỏ. . . . . . Không nghĩ tới thật sự thấy được chàng, nhưng lại xảy ra chuyện không may. . . . . .Vương gia, tin tưởng ta, tin tưởng ta được không? Đến khi hài tử ra đời, cũng không còn mấy tháng nữa. Chờ khi hài tử được sinh ra, nếu như hài tử giống như chàng, chẳng phải có thể chứng minh hết thảy sao?”Khẩn trương bắt được y phục của hắn, không phải là nàng muốn khuất phục, không phải là nàng quá mềm yếu mà là hôm nay, tất cả mọi chuyện đều phát triển quá nhanh ——Nàng nhất định phải thuyết phục hắn, để cho hắn giữ lại đứa bé này!Vốn là hắn cũng không muốn đứa bé này, vẫn luôn gây khó dễ cho đứa bé này.Mà hôm nay lại thấy ánh mắt của những nữ nhân kia nhìn mình.Nàng căn bản là phụ nữ mang thai, ứng phó một mình hắn đủ lao tâm lao lực rồi, nếu như phải đối phó với những nữ nhân kia. . . . . .Nàng sợ rằng sẽ không còn sức lực nữa!Không dám nghĩ, tuyệt không dám tưởng tượng!Ở cái thế giới này, nàng không có hậu thuẫn, không có thân thế, không có nhà mẹ đẻ!Mà trong vương phủ, mặc dù không có cảnh tàn sát khốc liệt nhưng nhiều nữ nhân như vậy, chiến tranh giữa các nàng giống như là nhìn thấy mà giật mình !Nàng nhất định phải tìm nơi dựa vào, tìm một đại thụ!Mà trải qua sự việc vừa rồi, nàng luôn hiểu, trong phủ người có thể che chở nàng cũng chỉ có một mình hắn——Chủ nhân Vương phủ cũng là người đứng đầu nơi này, đương kim Hiên Vương gia!Con người có tự tôn, có khí phách, có sĩ diện!Nhưng. . . . . .

Quyển 4 - Chương 135: Vì Con, Ta Bằng Lòng Vứt Bỏ Tự Tôn