Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 4 - Chương 137: Thua Kém Cả Một Bà Bầu
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Aiz, Hương Linh a, cô không phải nói không tin phải không? Hiện tại đã tin chưa? Vương gia từ bên ngoài trở về, nhớ đến người nào đầu tiên? Điều này cũng không tính nhưng Vương gia thậm chí còn tự mình chọn bách hợp bằng bạch ngọc tốt nhất cho nàng ta, lại tự mình cài cho nàng ta!”Phiền não đi tới đi lui, Ngọc Hà tức giận chất vấn.“Ngọc Hà tỷ, nhưng tỷ cũng biết, nàng ta chỉ là nữ tử mang thai dã chủng. Vương gia làm sao sẽ thích nàng ta chứ?”Tuyết Phù đỏ mắt, điềm đạm đáng yêu nhìn Ngọc Hà phiền não.“Mang thai? Đứa bé này, ai biết là của người nào chứ? Tuyết Phù, muội cũng không cần nói lung tung, ngày hôm Vương gia qua trở lại, không một ai được gọi đến, đêm qua Vương gia ở trong phòng của nàng ta, đây chính là chuyện thật mọi người đều biết a. . . . . .”Hương Linh khiêu mi, trong mắt lóe lên một tia âm ngoan, các nàng mỗi một người đều ăn mặc thật xinh đẹp, kết quả lại giống như là một người xấu xí, thật đúng là. . . . . .Nữ nhân kia, cũng thật là, ngày hôm qua đến muộn như vậy, nhưng Vương gia lại vẫn ôn nhu đối với nàng ta!Còn có Khánh Vương, cũng bị nàng ta mê hoặc thay đổi hẳn. Cũng không biết đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy . . . . . .Trở nên —— khó giải quyết như vậy đây?Nghĩ đến ngày đó thấy, nàng nghiến chặt răng, trong mắt cũng mang theo tia không kiên nhẫn ——Hừ, nữ nhân này tốt nhất nên hiểu rõ, bằng không. . . . . .Bằng không, nàng tuyệt đối sẽ không để cho nàng ta toại nguyện.“Haiz, cũng không biết Vương gia đến tột cùng là xảy ra chuyện gì. Không phải là một nữ nhân mang thai sao? Hai người xem Vương gia bị mê muội, thần hồn điên đảo . . . . . .”Ngọc Hà thở dài một tiếng, nàng cũng biết cảm giác của mình chắc chắn không có sai.Kết quả, nhìn xem, thật đúng là đã xảy ra chuyện!Ban đầu nàng còn ngây ngốc tin tưởng rằng nàng ta sẽ rời đi nơi này. Nay hiện tại lại leo lên giường Vương gia, bụng bự thì thế nào, nói không chừng vẫn được cưng chiều!“Tỷ tỷ, vậy tỷ nói xem chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Bộ dạng chúng ta không phải như hoa như ngọc sao? Chẳng lẽ lại thua kém nữ nhân đó sao?”
“Aiz, Hương Linh a, cô không phải nói không tin phải không? Hiện tại đã tin chưa? Vương gia từ bên ngoài trở về, nhớ đến người nào đầu tiên? Điều này cũng không tính nhưng Vương gia thậm chí còn tự mình chọn bách hợp bằng bạch ngọc tốt nhất cho nàng ta, lại tự mình cài cho nàng ta!”
Phiền não đi tới đi lui, Ngọc Hà tức giận chất vấn.
“Ngọc Hà tỷ, nhưng tỷ cũng biết, nàng ta chỉ là nữ tử mang thai dã chủng. Vương gia làm sao sẽ thích nàng ta chứ?”
Tuyết Phù đỏ mắt, điềm đạm đáng yêu nhìn Ngọc Hà phiền não.
“Mang thai? Đứa bé này, ai biết là của người nào chứ? Tuyết Phù, muội cũng không cần nói lung tung, ngày hôm Vương gia qua trở lại, không một ai được gọi đến, đêm qua Vương gia ở trong phòng của nàng ta, đây chính là chuyện thật mọi người đều biết a. . . . . .”
Hương Linh khiêu mi, trong mắt lóe lên một tia âm ngoan, các nàng mỗi một người đều ăn mặc thật xinh đẹp, kết quả lại giống như là một người xấu xí, thật đúng là. . . . . .
Nữ nhân kia, cũng thật là, ngày hôm qua đến muộn như vậy, nhưng Vương gia lại vẫn ôn nhu đối với nàng ta!
Còn có Khánh Vương, cũng bị nàng ta mê hoặc thay đổi hẳn. Cũng không biết đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy . . . . . .
Trở nên —— khó giải quyết như vậy đây?
Nghĩ đến ngày đó thấy, nàng nghiến chặt răng, trong mắt cũng mang theo tia không kiên nhẫn ——
Hừ, nữ nhân này tốt nhất nên hiểu rõ, bằng không. . . . . .
Bằng không, nàng tuyệt đối sẽ không để cho nàng ta toại nguyện.
“Haiz, cũng không biết Vương gia đến tột cùng là xảy ra chuyện gì. Không phải là một nữ nhân mang thai sao? Hai người xem Vương gia bị mê muội, thần hồn điên đảo . . . . . .”
Ngọc Hà thở dài một tiếng, nàng cũng biết cảm giác của mình chắc chắn không có sai.
Kết quả, nhìn xem, thật đúng là đã xảy ra chuyện!
Ban đầu nàng còn ngây ngốc tin tưởng rằng nàng ta sẽ rời đi nơi này. Nay hiện tại lại leo lên giường Vương gia, bụng bự thì thế nào, nói không chừng vẫn được cưng chiều!
“Tỷ tỷ, vậy tỷ nói xem chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Bộ dạng chúng ta không phải như hoa như ngọc sao? Chẳng lẽ lại thua kém nữ nhân đó sao?”
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Aiz, Hương Linh a, cô không phải nói không tin phải không? Hiện tại đã tin chưa? Vương gia từ bên ngoài trở về, nhớ đến người nào đầu tiên? Điều này cũng không tính nhưng Vương gia thậm chí còn tự mình chọn bách hợp bằng bạch ngọc tốt nhất cho nàng ta, lại tự mình cài cho nàng ta!”Phiền não đi tới đi lui, Ngọc Hà tức giận chất vấn.“Ngọc Hà tỷ, nhưng tỷ cũng biết, nàng ta chỉ là nữ tử mang thai dã chủng. Vương gia làm sao sẽ thích nàng ta chứ?”Tuyết Phù đỏ mắt, điềm đạm đáng yêu nhìn Ngọc Hà phiền não.“Mang thai? Đứa bé này, ai biết là của người nào chứ? Tuyết Phù, muội cũng không cần nói lung tung, ngày hôm Vương gia qua trở lại, không một ai được gọi đến, đêm qua Vương gia ở trong phòng của nàng ta, đây chính là chuyện thật mọi người đều biết a. . . . . .”Hương Linh khiêu mi, trong mắt lóe lên một tia âm ngoan, các nàng mỗi một người đều ăn mặc thật xinh đẹp, kết quả lại giống như là một người xấu xí, thật đúng là. . . . . .Nữ nhân kia, cũng thật là, ngày hôm qua đến muộn như vậy, nhưng Vương gia lại vẫn ôn nhu đối với nàng ta!Còn có Khánh Vương, cũng bị nàng ta mê hoặc thay đổi hẳn. Cũng không biết đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy . . . . . .Trở nên —— khó giải quyết như vậy đây?Nghĩ đến ngày đó thấy, nàng nghiến chặt răng, trong mắt cũng mang theo tia không kiên nhẫn ——Hừ, nữ nhân này tốt nhất nên hiểu rõ, bằng không. . . . . .Bằng không, nàng tuyệt đối sẽ không để cho nàng ta toại nguyện.“Haiz, cũng không biết Vương gia đến tột cùng là xảy ra chuyện gì. Không phải là một nữ nhân mang thai sao? Hai người xem Vương gia bị mê muội, thần hồn điên đảo . . . . . .”Ngọc Hà thở dài một tiếng, nàng cũng biết cảm giác của mình chắc chắn không có sai.Kết quả, nhìn xem, thật đúng là đã xảy ra chuyện!Ban đầu nàng còn ngây ngốc tin tưởng rằng nàng ta sẽ rời đi nơi này. Nay hiện tại lại leo lên giường Vương gia, bụng bự thì thế nào, nói không chừng vẫn được cưng chiều!“Tỷ tỷ, vậy tỷ nói xem chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Bộ dạng chúng ta không phải như hoa như ngọc sao? Chẳng lẽ lại thua kém nữ nhân đó sao?”