Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 4 - Chương 145: Ai Mua Ô Mai Cho Nàng

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Lộ Nhi cười không thèm để ý, bọn họ là huynh đệ, Hiên Vương làm sao có thể nhỏ mọn như vậy chứ?Không thể nào, Hiên Vương mặc dù đối với nàng tốt hơn một chút, nhưng. . . . .Nhưng cũng không phải là hắn yêu nàng, làm sao có thể. . . . . .“Lộ Nhi, đang ăn gì vậy? Thơm như vậy. . . . . .”Thanh âm không hề lạnh như băng giống như trước đây, bộ dạng ôn hòa làm cho Lộ Nhi cũng không nhịn được nháy mắt mấy cái ——Mỹ nam chính là mỹ nam a, đặc biệt mỹ nam này còn là cha của đứa nhỏ, nàng muốn kháng cự cũng quá khó khăn!Có lẽ ở trong lòng của nàng, vẫn luôn lặng lẽ coi hắn là người thân của mình!Mặc dù hiện tại bọn họ không có bất cứ quan hệ gì!Không, cũng không tính là không có quan hệ ! Ít ra giữa bọn họ có một tờ khế ước ——Trong vòng năm năm, nàng thuộc về hắn !Haiz, năm năm a. . . . . .Không biết bọn họ có thể phát triển thành cái dạng gì đây? Không thể nào!Lộ Nhi nháy mắt mấy cái, nhẹ giọng nói:“Ô mai, Vương gia có muốn ăn thử hay không? Ăn thật ngon nha. . . . . .”Ô mai?Hiên Vương nhăn mày, đôi mắt chuyển hướng nhìn túi giấy trên tay Lộ Nhi, trên mặt nhiễm một tầng lạnh lẽo:“Ở đâu ra?”Thanh âm không có bao nhiêu thay đổi, Lộ Nhi không nhìn mặt hắn, nhẹ giọng nói:“À. . . . .”“Vương gia, là nô tỳ giúp tiểu thư mua. . . . . .”Cảm giác được Hiên Vương tức giận, Đan nhi sợ tiểu thư sẽ nói ra Khánh Vương tới càng làm cho Vương gia tức giận hơn, nàng cuống quít nói.“Ngươi. . . . . . Ngươi chỉ là một tiểu nha đầu, khi nào thì được ra ngoài . . . . . .”Đôi mắt, cực kỳ lạnh lẽo.Lộ Nhi không hiểu ngồi dậy, nàng không biết tại sao Đan nhi lại nói dối, lại càng không hiểu Hiên Vương vì cái gì mà nổi giận!“Vương gia tha mạng, Vương gia tha mạng. . . . . .”Đan nhi quỳ xuống, bịch bịch khấu đầu, Lộ Nhi vội vàng đứng dậy, muốn kéo Đan nhi lên:“Xảy ra chuyện gì? Vương gia, tại sao lại tức giận. . . . . .”

Lộ Nhi cười không thèm để ý, bọn họ là huynh đệ, Hiên Vương làm sao có thể nhỏ mọn như vậy chứ?

Không thể nào, Hiên Vương mặc dù đối với nàng tốt hơn một chút, nhưng. . . . .

Nhưng cũng không phải là hắn yêu nàng, làm sao có thể. . . . . .

“Lộ Nhi, đang ăn gì vậy? Thơm như vậy. . . . . .”

Thanh âm không hề lạnh như băng giống như trước đây, bộ dạng ôn hòa làm cho Lộ Nhi cũng không nhịn được nháy mắt mấy cái ——

Mỹ nam chính là mỹ nam a, đặc biệt mỹ nam này còn là cha của đứa nhỏ, nàng muốn kháng cự cũng quá khó khăn!

Có lẽ ở trong lòng của nàng, vẫn luôn lặng lẽ coi hắn là người thân của mình!

Mặc dù hiện tại bọn họ không có bất cứ quan hệ gì!

Không, cũng không tính là không có quan hệ ! Ít ra giữa bọn họ có một tờ khế ước ——

Trong vòng năm năm, nàng thuộc về hắn !

Haiz, năm năm a. . . . . .

Không biết bọn họ có thể phát triển thành cái dạng gì đây? Không thể nào!

Lộ Nhi nháy mắt mấy cái, nhẹ giọng nói:

“Ô mai, Vương gia có muốn ăn thử hay không? Ăn thật ngon nha. . . . . .”

Ô mai?

Hiên Vương nhăn mày, đôi mắt chuyển hướng nhìn túi giấy trên tay Lộ Nhi, trên mặt nhiễm một tầng lạnh lẽo:

“Ở đâu ra?”

Thanh âm không có bao nhiêu thay đổi, Lộ Nhi không nhìn mặt hắn, nhẹ giọng nói:

“À. . . . .”

“Vương gia, là nô tỳ giúp tiểu thư mua. . . . . .”

Cảm giác được Hiên Vương tức giận, Đan nhi sợ tiểu thư sẽ nói ra Khánh Vương tới càng làm cho Vương gia tức giận hơn, nàng cuống quít nói.

“Ngươi. . . . . . Ngươi chỉ là một tiểu nha đầu, khi nào thì được ra ngoài . . . . . .”

Đôi mắt, cực kỳ lạnh lẽo.

Lộ Nhi không hiểu ngồi dậy, nàng không biết tại sao Đan nhi lại nói dối, lại càng không hiểu Hiên Vương vì cái gì mà nổi giận!

“Vương gia tha mạng, Vương gia tha mạng. . . . . .”

Đan nhi quỳ xuống, bịch bịch khấu đầu, Lộ Nhi vội vàng đứng dậy, muốn kéo Đan nhi lên:

“Xảy ra chuyện gì? Vương gia, tại sao lại tức giận. . . . . .”

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Lộ Nhi cười không thèm để ý, bọn họ là huynh đệ, Hiên Vương làm sao có thể nhỏ mọn như vậy chứ?Không thể nào, Hiên Vương mặc dù đối với nàng tốt hơn một chút, nhưng. . . . .Nhưng cũng không phải là hắn yêu nàng, làm sao có thể. . . . . .“Lộ Nhi, đang ăn gì vậy? Thơm như vậy. . . . . .”Thanh âm không hề lạnh như băng giống như trước đây, bộ dạng ôn hòa làm cho Lộ Nhi cũng không nhịn được nháy mắt mấy cái ——Mỹ nam chính là mỹ nam a, đặc biệt mỹ nam này còn là cha của đứa nhỏ, nàng muốn kháng cự cũng quá khó khăn!Có lẽ ở trong lòng của nàng, vẫn luôn lặng lẽ coi hắn là người thân của mình!Mặc dù hiện tại bọn họ không có bất cứ quan hệ gì!Không, cũng không tính là không có quan hệ ! Ít ra giữa bọn họ có một tờ khế ước ——Trong vòng năm năm, nàng thuộc về hắn !Haiz, năm năm a. . . . . .Không biết bọn họ có thể phát triển thành cái dạng gì đây? Không thể nào!Lộ Nhi nháy mắt mấy cái, nhẹ giọng nói:“Ô mai, Vương gia có muốn ăn thử hay không? Ăn thật ngon nha. . . . . .”Ô mai?Hiên Vương nhăn mày, đôi mắt chuyển hướng nhìn túi giấy trên tay Lộ Nhi, trên mặt nhiễm một tầng lạnh lẽo:“Ở đâu ra?”Thanh âm không có bao nhiêu thay đổi, Lộ Nhi không nhìn mặt hắn, nhẹ giọng nói:“À. . . . .”“Vương gia, là nô tỳ giúp tiểu thư mua. . . . . .”Cảm giác được Hiên Vương tức giận, Đan nhi sợ tiểu thư sẽ nói ra Khánh Vương tới càng làm cho Vương gia tức giận hơn, nàng cuống quít nói.“Ngươi. . . . . . Ngươi chỉ là một tiểu nha đầu, khi nào thì được ra ngoài . . . . . .”Đôi mắt, cực kỳ lạnh lẽo.Lộ Nhi không hiểu ngồi dậy, nàng không biết tại sao Đan nhi lại nói dối, lại càng không hiểu Hiên Vương vì cái gì mà nổi giận!“Vương gia tha mạng, Vương gia tha mạng. . . . . .”Đan nhi quỳ xuống, bịch bịch khấu đầu, Lộ Nhi vội vàng đứng dậy, muốn kéo Đan nhi lên:“Xảy ra chuyện gì? Vương gia, tại sao lại tức giận. . . . . .”

Quyển 4 - Chương 145: Ai Mua Ô Mai Cho Nàng