Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 4 - Chương 161: Giá Trị Con Người Tăng Vọt Đến Một Vạn Lượng

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Haiz, bị một sát thủ để mắt tới, thật không biết nàng còn có thể sống thêm bao lâu nữa!Nhớ thì sao mà không nhớ thì sao?Bây giờ trong cái nhà này, ban ngày ban mặt sát thủ cũng có thể tiến vào, có lẽ là cái mạng nhỏ của nàng thật không sống được bao lâu!“Tốt, bất cứ lúc nào ta cũng có thể chờ cô!”Khóe miệng của hắn chợt cong lên, nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, đứng dậy:“Bọn họ đã ra một vạn lượng, Lộ Nhi, cô nên cẩn thận một chút. . . . . .”Bàn tay nhẹ nhàng vỗ bả vai Lộ Nhi, nàng chỉ cảm thấy hoa mắt, Cô Ưng đã không thấy tung tích!Hắn đi rồi?Lại không giết nàng?Sờ sờ cổ của mình, giống như vẫn còn tốt, Lộ Nhi chưa tin, lại hung ác véo bắp đùi một cái ——Thật là đau!Thì ra nàng thật sự không sao, thật sự không chết!Nhưng vừa rồi, lời nói của hắn là có ý gì?Một vạn lượng, trời ạ mới có mấy ngày thôi, giá trị của nàng từ hai ngàn lượng trực tiếp lên cao đến một vạn lượng?Này, việc này cũng quá kinh khủng. . . . . .Khiếp sợ lui về phía sau mấy bước, lại vừa vặn ngồi vào chỗ hắn vừa ngồi, cái ghế còn có chút ấm áp, tựa hồ có thể cảm giác được nhiệt độ của hắn. . . . . .Trên bàn, chính là chén trà hắn vừa uống.Lộ Nhi vươn tay, sờ tới cái chén, chỉ cảm thấy, cũng rất ấm áp, nhưng. . . . . .Hắn đi rồi, không giải thích được, không giải thích được cứ thế mà rời đi. . . . . .Nhưng lại mang cho nàng một tin tức vô cùng khiếp sợ——Có người vẫn muốn giết nàng, tiền thưởng đã từ hai ngàn lên tới một vạn!Nam tử kia, hắn nói hắn gọi là Cô Ưng, hắn không giết nàng nhưng không có nghĩa là người khác cũng sẽ không giết nàng !Trời ạ, người ta xuyên qua được hưởng thụ mà nàng xuyên qua tại sao lại mang vạ như vậy?Ô ô, cũng đều giống nhau một chữ xuyên, vì sao lại cách xa nhau như vậy chứ?

Haiz, bị một sát thủ để mắt tới, thật không biết nàng còn có thể sống thêm bao lâu nữa!

Nhớ thì sao mà không nhớ thì sao?

Bây giờ trong cái nhà này, ban ngày ban mặt sát thủ cũng có thể tiến vào, có lẽ là cái mạng nhỏ của nàng thật không sống được bao lâu!

“Tốt, bất cứ lúc nào ta cũng có thể chờ cô!”

Khóe miệng của hắn chợt cong lên, nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, đứng dậy:

“Bọn họ đã ra một vạn lượng, Lộ Nhi, cô nên cẩn thận một chút. . . . . .”

Bàn tay nhẹ nhàng vỗ bả vai Lộ Nhi, nàng chỉ cảm thấy hoa mắt, Cô Ưng đã không thấy tung tích!

Hắn đi rồi?

Lại không giết nàng?

Sờ sờ cổ của mình, giống như vẫn còn tốt, Lộ Nhi chưa tin, lại hung ác véo bắp đùi một cái ——

Thật là đau!

Thì ra nàng thật sự không sao, thật sự không chết!

Nhưng vừa rồi, lời nói của hắn là có ý gì?

Một vạn lượng, trời ạ mới có mấy ngày thôi, giá trị của nàng từ hai ngàn lượng trực tiếp lên cao đến một vạn lượng?

Này, việc này cũng quá kinh khủng. . . . . .

Khiếp sợ lui về phía sau mấy bước, lại vừa vặn ngồi vào chỗ hắn vừa ngồi, cái ghế còn có chút ấm áp, tựa hồ có thể cảm giác được nhiệt độ của hắn. . . . . .

Trên bàn, chính là chén trà hắn vừa uống.

Lộ Nhi vươn tay, sờ tới cái chén, chỉ cảm thấy, cũng rất ấm áp, nhưng. . . . . .

Hắn đi rồi, không giải thích được, không giải thích được cứ thế mà rời đi. . . . . .

Nhưng lại mang cho nàng một tin tức vô cùng khiếp sợ——

Có người vẫn muốn giết nàng, tiền thưởng đã từ hai ngàn lên tới một vạn!

Nam tử kia, hắn nói hắn gọi là Cô Ưng, hắn không giết nàng nhưng không có nghĩa là người khác cũng sẽ không giết nàng !

Trời ạ, người ta xuyên qua được hưởng thụ mà nàng xuyên qua tại sao lại mang vạ như vậy?

Ô ô, cũng đều giống nhau một chữ xuyên, vì sao lại cách xa nhau như vậy chứ?

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Haiz, bị một sát thủ để mắt tới, thật không biết nàng còn có thể sống thêm bao lâu nữa!Nhớ thì sao mà không nhớ thì sao?Bây giờ trong cái nhà này, ban ngày ban mặt sát thủ cũng có thể tiến vào, có lẽ là cái mạng nhỏ của nàng thật không sống được bao lâu!“Tốt, bất cứ lúc nào ta cũng có thể chờ cô!”Khóe miệng của hắn chợt cong lên, nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, đứng dậy:“Bọn họ đã ra một vạn lượng, Lộ Nhi, cô nên cẩn thận một chút. . . . . .”Bàn tay nhẹ nhàng vỗ bả vai Lộ Nhi, nàng chỉ cảm thấy hoa mắt, Cô Ưng đã không thấy tung tích!Hắn đi rồi?Lại không giết nàng?Sờ sờ cổ của mình, giống như vẫn còn tốt, Lộ Nhi chưa tin, lại hung ác véo bắp đùi một cái ——Thật là đau!Thì ra nàng thật sự không sao, thật sự không chết!Nhưng vừa rồi, lời nói của hắn là có ý gì?Một vạn lượng, trời ạ mới có mấy ngày thôi, giá trị của nàng từ hai ngàn lượng trực tiếp lên cao đến một vạn lượng?Này, việc này cũng quá kinh khủng. . . . . .Khiếp sợ lui về phía sau mấy bước, lại vừa vặn ngồi vào chỗ hắn vừa ngồi, cái ghế còn có chút ấm áp, tựa hồ có thể cảm giác được nhiệt độ của hắn. . . . . .Trên bàn, chính là chén trà hắn vừa uống.Lộ Nhi vươn tay, sờ tới cái chén, chỉ cảm thấy, cũng rất ấm áp, nhưng. . . . . .Hắn đi rồi, không giải thích được, không giải thích được cứ thế mà rời đi. . . . . .Nhưng lại mang cho nàng một tin tức vô cùng khiếp sợ——Có người vẫn muốn giết nàng, tiền thưởng đã từ hai ngàn lên tới một vạn!Nam tử kia, hắn nói hắn gọi là Cô Ưng, hắn không giết nàng nhưng không có nghĩa là người khác cũng sẽ không giết nàng !Trời ạ, người ta xuyên qua được hưởng thụ mà nàng xuyên qua tại sao lại mang vạ như vậy?Ô ô, cũng đều giống nhau một chữ xuyên, vì sao lại cách xa nhau như vậy chứ?

Quyển 4 - Chương 161: Giá Trị Con Người Tăng Vọt Đến Một Vạn Lượng