Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 4 - Chương 177: Nên Hy Sinh Người Nào?
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Không thể! Mị đã chứng thực, Lộ Châu mất trí nhớ, nếu như Hiên Vương không thả người, chúng ta cũng không có thể cưỡng ép mang nàng rời đi!”Hướng Quân mày kiếm nhẹ nhăn, thần sắc vô cùng kiên quyết!“Vậy ý của con là. . . . . .”Hoàng hậu cũng tỉnh táo lại, đứa con trai này của mình, luôn luôn tỉnh táo quá mức, cho dù là đối mặt với Lộ Châu, cũng rất ít khi nhìn thấy hắn mất khống chế!“Tìm người đi qua đó, thăm dò tình huống bên kia. Đặc biệt là quan hệ hiện tại giữa Lộ Châu và Hiên Vương, sau đó sẽ quyết định! Mị ở bên kia bảo vệ Lộ Châu, mẫu tử hai người cũng sẽ không xảy ra chuyện gì!”Chỉ có điều Hướng Quân luôn luôn nhạy bén nhưng dù thế nào hắn cũng không thể nghĩ rằng, Lộ Nhi chẳng những đã bị người đuổi giết, hài tử thiếu chút nữa liền. . . . . .Nếu như hắn biết Lộ Nhi gặp nguy hiểm, nói không chừng cái gì cũng không để ý mà chạy ngay đến.“Việc này, ý của Quân nhi là phái người nào đi qua?”Hoàng hậu không hiểu nhăn lại đôi mi thanh tú, chợt ngẩn ra, không thể tin hỏi:“Ý của con là, không phải là. . . . . .”Sẽ không, hắn sẽ không để cho Văn Văn đi đến đó. Văn Văn là muội muội ruột thịt của hắn, hắn. . . . . .“Chính là Văn Văn. Hiên Vương chưa lập phi, trong phủ mặc dù có mấy phụ nhân, nhưng cũng chỉ là thị thiếp mà thôi. Một tay hắn cầm binh quyền, văn thao vũ lược, mọi thứ tinh thông, Văn Văn gả đi, cũng sẽ không có ủy khuất gì mới đúng!”Thật ra thì, điều này cũng không hoàn toàn là hy sinh, nói không chừng, thật sự sẽ trở thành một đoạn nhân duyên tốt.Trên gương mặt tuyệt mỹ mang theo kiên định không thể nghi ngờ, hắn tới đây nói ẫu hậu biết, cũng chỉ là nói cho nàng biết mà thôi!Hướng Quân quyết định chuyện gì, cõi đời này, lại có mấy người có thể thay đổi?Hắn là Thái tử, mặc dù Hoàng thượng chưa thoái vị, nhưng chuyện quốc gia đại sự chủ yếu vẫn dựa vào quyết định của hắn!Hắn cơ trí, quả quyết, làm việc cũng dứt khoát, càng không hành động theo cảm tình, so với Hoàng thượng càng thêm anh minh!
“Không thể! Mị đã chứng thực, Lộ Châu mất trí nhớ, nếu như Hiên Vương không thả người, chúng ta cũng không có thể cưỡng ép mang nàng rời đi!”
Hướng Quân mày kiếm nhẹ nhăn, thần sắc vô cùng kiên quyết!
“Vậy ý của con là. . . . . .”
Hoàng hậu cũng tỉnh táo lại, đứa con trai này của mình, luôn luôn tỉnh táo quá mức, cho dù là đối mặt với Lộ Châu, cũng rất ít khi nhìn thấy hắn mất khống chế!
“Tìm người đi qua đó, thăm dò tình huống bên kia. Đặc biệt là quan hệ hiện tại giữa Lộ Châu và Hiên Vương, sau đó sẽ quyết định! Mị ở bên kia bảo vệ Lộ Châu, mẫu tử hai người cũng sẽ không xảy ra chuyện gì!”
Chỉ có điều Hướng Quân luôn luôn nhạy bén nhưng dù thế nào hắn cũng không thể nghĩ rằng, Lộ Nhi chẳng những đã bị người đuổi giết, hài tử thiếu chút nữa liền. . . . . .
Nếu như hắn biết Lộ Nhi gặp nguy hiểm, nói không chừng cái gì cũng không để ý mà chạy ngay đến.
“Việc này, ý của Quân nhi là phái người nào đi qua?”
Hoàng hậu không hiểu nhăn lại đôi mi thanh tú, chợt ngẩn ra, không thể tin hỏi:
“Ý của con là, không phải là. . . . . .”
Sẽ không, hắn sẽ không để cho Văn Văn đi đến đó. Văn Văn là muội muội ruột thịt của hắn, hắn. . . . . .
“Chính là Văn Văn. Hiên Vương chưa lập phi, trong phủ mặc dù có mấy phụ nhân, nhưng cũng chỉ là thị thiếp mà thôi. Một tay hắn cầm binh quyền, văn thao vũ lược, mọi thứ tinh thông, Văn Văn gả đi, cũng sẽ không có ủy khuất gì mới đúng!”
Thật ra thì, điều này cũng không hoàn toàn là hy sinh, nói không chừng, thật sự sẽ trở thành một đoạn nhân duyên tốt.
Trên gương mặt tuyệt mỹ mang theo kiên định không thể nghi ngờ, hắn tới đây nói ẫu hậu biết, cũng chỉ là nói cho nàng biết mà thôi!
Hướng Quân quyết định chuyện gì, cõi đời này, lại có mấy người có thể thay đổi?
Hắn là Thái tử, mặc dù Hoàng thượng chưa thoái vị, nhưng chuyện quốc gia đại sự chủ yếu vẫn dựa vào quyết định của hắn!
Hắn cơ trí, quả quyết, làm việc cũng dứt khoát, càng không hành động theo cảm tình, so với Hoàng thượng càng thêm anh minh!
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Không thể! Mị đã chứng thực, Lộ Châu mất trí nhớ, nếu như Hiên Vương không thả người, chúng ta cũng không có thể cưỡng ép mang nàng rời đi!”Hướng Quân mày kiếm nhẹ nhăn, thần sắc vô cùng kiên quyết!“Vậy ý của con là. . . . . .”Hoàng hậu cũng tỉnh táo lại, đứa con trai này của mình, luôn luôn tỉnh táo quá mức, cho dù là đối mặt với Lộ Châu, cũng rất ít khi nhìn thấy hắn mất khống chế!“Tìm người đi qua đó, thăm dò tình huống bên kia. Đặc biệt là quan hệ hiện tại giữa Lộ Châu và Hiên Vương, sau đó sẽ quyết định! Mị ở bên kia bảo vệ Lộ Châu, mẫu tử hai người cũng sẽ không xảy ra chuyện gì!”Chỉ có điều Hướng Quân luôn luôn nhạy bén nhưng dù thế nào hắn cũng không thể nghĩ rằng, Lộ Nhi chẳng những đã bị người đuổi giết, hài tử thiếu chút nữa liền. . . . . .Nếu như hắn biết Lộ Nhi gặp nguy hiểm, nói không chừng cái gì cũng không để ý mà chạy ngay đến.“Việc này, ý của Quân nhi là phái người nào đi qua?”Hoàng hậu không hiểu nhăn lại đôi mi thanh tú, chợt ngẩn ra, không thể tin hỏi:“Ý của con là, không phải là. . . . . .”Sẽ không, hắn sẽ không để cho Văn Văn đi đến đó. Văn Văn là muội muội ruột thịt của hắn, hắn. . . . . .“Chính là Văn Văn. Hiên Vương chưa lập phi, trong phủ mặc dù có mấy phụ nhân, nhưng cũng chỉ là thị thiếp mà thôi. Một tay hắn cầm binh quyền, văn thao vũ lược, mọi thứ tinh thông, Văn Văn gả đi, cũng sẽ không có ủy khuất gì mới đúng!”Thật ra thì, điều này cũng không hoàn toàn là hy sinh, nói không chừng, thật sự sẽ trở thành một đoạn nhân duyên tốt.Trên gương mặt tuyệt mỹ mang theo kiên định không thể nghi ngờ, hắn tới đây nói ẫu hậu biết, cũng chỉ là nói cho nàng biết mà thôi!Hướng Quân quyết định chuyện gì, cõi đời này, lại có mấy người có thể thay đổi?Hắn là Thái tử, mặc dù Hoàng thượng chưa thoái vị, nhưng chuyện quốc gia đại sự chủ yếu vẫn dựa vào quyết định của hắn!Hắn cơ trí, quả quyết, làm việc cũng dứt khoát, càng không hành động theo cảm tình, so với Hoàng thượng càng thêm anh minh!