Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 4 - Chương 190: Người Nào Làm Hại Nàng Ngã Nhào?
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Nàng thầm nghĩ đây là nơi nào? Không phải là lại xuyên qua chứ?“Phu nhân, người đã tỉnh?”Tiếng động rất nhỏ, nhưng cũng đánh động hai nha đầu luôn luôn chờ ở bên ngoài.Mà người vừa lên tiếng chính là Tuệ Nhi ( khụ khụ, thì ra là thân môn cũng đã nói, Hỏa luôn là lẫn lộn tên. Cố Tuệ Nhi sống lại, một lần nữa ra sân, đổi thành Tiểu Tuệ ).“Tiểu Tuệ, em đã khỏe rồi?”Thấy Tiểu Tuệ, nói không kích động cũng là giả, không nghĩ tới nàng hồi phục nhanh như vậy.Mà thấy nàng, Lộ Nhi cũng yên lòng, nàng vẫn ở Hiên Vương phủ, không phải lại xuyên qua!Nghĩ đến điểm này, trong lòng Lộ Nhi cả kinh:Tại sao trong lúc vô tình, nàng dĩ nhiên thừa nhận điểm này!Biết là Hiên Vương phủ, tâm nàng lại cực kỳ buông lỏng!“Phu nhân, cám ơn phu nhân quan tâm, Tiểu Tuệ đã khỏe rồi!”Trên mặt treo một nụ cười thật to, Tiểu Tuệ cũng rất vui vẻ, có thể sống lại lần nữa trở về bên người Lộ Nhi.“Vậy thì tốt! Vậy thì tốt a!”Dù sao, em ấy cũng bởi vì chính mình mà bị thương. Em ấy đã khỏe, Lộ Nhi cũng yên lòng.“Phu nhân, bây giờ người muốn đứng dậy sao?”Một nha đầu khác sợ hãi nhìn Lộ Nhi, cẩn thận hỏi.“Ừ, đứng lên thôi!”Lộ Nhi gật đầu một cái, nhìn nha đầu có gương mặt dịu dàng, cảm giác cũng không phải là rất khó sống chung.Có điều con người không thể nhìn tướng mạo.Giống như. . . . . .“Đúng rồi, Tiểu Tuệ, Đan nhi đâu? Tại sao em ấy không có. . . . . .”Lộ Nhi còn chưa nói hết, liền thấy vành mắt Tiểu Tuệ chuyển đỏ, trong lòng Lộ Nhi cả kinh, chẳng lẽ thật sự là như mình nghĩ?“Sao vậy, Tiểu Tuệ?”Lần trước đã cảm thấy Đan nhi không bình thường, chẳng lẽ việc này cùng nàng ta có liên quan sao?“Phu nhân, em cũng không rõ lắm. Chẳng qua là nghe nói, trên bậc thang ở Ngô đồng viện, Đan nhi không cẩn thận làm đổ súp, cho nên. . . . . .”
Nàng thầm nghĩ đây là nơi nào? Không phải là lại xuyên qua chứ?
“Phu nhân, người đã tỉnh?”
Tiếng động rất nhỏ, nhưng cũng đánh động hai nha đầu luôn luôn chờ ở bên ngoài.
Mà người vừa lên tiếng chính là Tuệ Nhi ( khụ khụ, thì ra là thân môn cũng đã nói, Hỏa luôn là lẫn lộn tên. Cố Tuệ Nhi sống lại, một lần nữa ra sân, đổi thành Tiểu Tuệ ).
“Tiểu Tuệ, em đã khỏe rồi?”
Thấy Tiểu Tuệ, nói không kích động cũng là giả, không nghĩ tới nàng hồi phục nhanh như vậy.
Mà thấy nàng, Lộ Nhi cũng yên lòng, nàng vẫn ở Hiên Vương phủ, không phải lại xuyên qua!
Nghĩ đến điểm này, trong lòng Lộ Nhi cả kinh:
Tại sao trong lúc vô tình, nàng dĩ nhiên thừa nhận điểm này!
Biết là Hiên Vương phủ, tâm nàng lại cực kỳ buông lỏng!
“Phu nhân, cám ơn phu nhân quan tâm, Tiểu Tuệ đã khỏe rồi!”
Trên mặt treo một nụ cười thật to, Tiểu Tuệ cũng rất vui vẻ, có thể sống lại lần nữa trở về bên người Lộ Nhi.
“Vậy thì tốt! Vậy thì tốt a!”
Dù sao, em ấy cũng bởi vì chính mình mà bị thương. Em ấy đã khỏe, Lộ Nhi cũng yên lòng.
“Phu nhân, bây giờ người muốn đứng dậy sao?”
Một nha đầu khác sợ hãi nhìn Lộ Nhi, cẩn thận hỏi.
“Ừ, đứng lên thôi!”
Lộ Nhi gật đầu một cái, nhìn nha đầu có gương mặt dịu dàng, cảm giác cũng không phải là rất khó sống chung.
Có điều con người không thể nhìn tướng mạo.
Giống như. . . . . .
“Đúng rồi, Tiểu Tuệ, Đan nhi đâu? Tại sao em ấy không có. . . . . .”
Lộ Nhi còn chưa nói hết, liền thấy vành mắt Tiểu Tuệ chuyển đỏ, trong lòng Lộ Nhi cả kinh, chẳng lẽ thật sự là như mình nghĩ?
“Sao vậy, Tiểu Tuệ?”
Lần trước đã cảm thấy Đan nhi không bình thường, chẳng lẽ việc này cùng nàng ta có liên quan sao?
“Phu nhân, em cũng không rõ lắm. Chẳng qua là nghe nói, trên bậc thang ở Ngô đồng viện, Đan nhi không cẩn thận làm đổ súp, cho nên. . . . . .”
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Nàng thầm nghĩ đây là nơi nào? Không phải là lại xuyên qua chứ?“Phu nhân, người đã tỉnh?”Tiếng động rất nhỏ, nhưng cũng đánh động hai nha đầu luôn luôn chờ ở bên ngoài.Mà người vừa lên tiếng chính là Tuệ Nhi ( khụ khụ, thì ra là thân môn cũng đã nói, Hỏa luôn là lẫn lộn tên. Cố Tuệ Nhi sống lại, một lần nữa ra sân, đổi thành Tiểu Tuệ ).“Tiểu Tuệ, em đã khỏe rồi?”Thấy Tiểu Tuệ, nói không kích động cũng là giả, không nghĩ tới nàng hồi phục nhanh như vậy.Mà thấy nàng, Lộ Nhi cũng yên lòng, nàng vẫn ở Hiên Vương phủ, không phải lại xuyên qua!Nghĩ đến điểm này, trong lòng Lộ Nhi cả kinh:Tại sao trong lúc vô tình, nàng dĩ nhiên thừa nhận điểm này!Biết là Hiên Vương phủ, tâm nàng lại cực kỳ buông lỏng!“Phu nhân, cám ơn phu nhân quan tâm, Tiểu Tuệ đã khỏe rồi!”Trên mặt treo một nụ cười thật to, Tiểu Tuệ cũng rất vui vẻ, có thể sống lại lần nữa trở về bên người Lộ Nhi.“Vậy thì tốt! Vậy thì tốt a!”Dù sao, em ấy cũng bởi vì chính mình mà bị thương. Em ấy đã khỏe, Lộ Nhi cũng yên lòng.“Phu nhân, bây giờ người muốn đứng dậy sao?”Một nha đầu khác sợ hãi nhìn Lộ Nhi, cẩn thận hỏi.“Ừ, đứng lên thôi!”Lộ Nhi gật đầu một cái, nhìn nha đầu có gương mặt dịu dàng, cảm giác cũng không phải là rất khó sống chung.Có điều con người không thể nhìn tướng mạo.Giống như. . . . . .“Đúng rồi, Tiểu Tuệ, Đan nhi đâu? Tại sao em ấy không có. . . . . .”Lộ Nhi còn chưa nói hết, liền thấy vành mắt Tiểu Tuệ chuyển đỏ, trong lòng Lộ Nhi cả kinh, chẳng lẽ thật sự là như mình nghĩ?“Sao vậy, Tiểu Tuệ?”Lần trước đã cảm thấy Đan nhi không bình thường, chẳng lẽ việc này cùng nàng ta có liên quan sao?“Phu nhân, em cũng không rõ lắm. Chẳng qua là nghe nói, trên bậc thang ở Ngô đồng viện, Đan nhi không cẩn thận làm đổ súp, cho nên. . . . . .”