Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 4 - Chương 211: Phải Gặp Hoàng Thái Hậu?

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hài tử, là xương thịt hắn, có lẽ sẽ rất tôn quý!Có lẽ nàng cũng sẽ được mẫu bằng tử quý (mẹ vinh nhờ con), Vương gia sẽ cho nàng một thân phận.Nhưng nàng có thể trở thành thê tử của hắn sao?Tối đa cũng coi như là sườn phi?Trở thành sườn phi của Hiên Vương, trong mắt rất nhiều người ở cổ đại cũng coi là rất tôn quý, rất sung sướng.Nhưng nàng, Bạch Lộ Nhi, có thể nhìn hắn tiếp tục lấy vợ, thậm chí cùng nữ nhân khác ân ân ái ái sao?Nàng là một người hiện đại, làm sao có thể làm được những thứ này chứ?Nàng không làm được, thật không làm được!Thay vì cùng nữ nhân khác thờ một chồng, nàng tình nguyện ngay lúc này rời đi, tự mình ra ngoài sống tự do tự tại.“Phu nhân. . . . . . Phu nhân. . . . . . Tay của người. . . . . .”Bên tai truyền đến tiếng kêu của Tiểu Tuệ, phục hồi lại tinh thần, nàng mới nhìn đến ngón giữa, chẳng biết lúc nào lại đụng phải đầu kim, giọt máu đỏ chói mắt rỉ ra. . . . . .Nhưng nàng lại không cảm giác được đau, một chút cảm giác cũng không có.“Lộ Nhi, nàng đang làm cái gì?”Hiên Vương tiến đến, thấy giọt máu tươi trên ngón tay nàng, hắn vội vàng nắm tay Lộ Nhi, không chút do dự, liền ngậm đến trong miệng, trong mắt mang đầy ý trách cứ.“Ta. . . . . .”Trên người giống như có dòng điện chạy qua, Tiểu Tuệ cùng phúc thẩm đã lui ra ngoài.“Nàng xem, chảy máu rồi, về sau không nên đụng những thứ này. . . . . .”Nhìn đồ đạc chưa được dọn dẹp trên bàn, Hiên Vương trầm giọng nói.“Ta, Vương gia, ta muốn tự mình giúp hài tử làm chút gì. . . . . .”Lộ Nhi cúi đầu, nghĩ đến việc về sau hắn sẽ lấy vợ sinh con, trong lòng nàng vẫn không thể cao hứng.“Nàng a, bọn họ làm là được rồi. Lộ Nhi, dọn dẹp đi, Hoàng thái hậu muốn gặp nàng. . . . . .”Cái gì?Lộ Nhi khiếp sợ lui về phía sau mấy bước. Không thể tin nhìn vẻ mặt tươi cười của Hiên Vương, thật là nhớ một câu của hắn, ta đùa nàng thôi.

Hài tử, là xương thịt hắn, có lẽ sẽ rất tôn quý!

Có lẽ nàng cũng sẽ được mẫu bằng tử quý (mẹ vinh nhờ con), Vương gia sẽ cho nàng một thân phận.

Nhưng nàng có thể trở thành thê tử của hắn sao?

Tối đa cũng coi như là sườn phi?

Trở thành sườn phi của Hiên Vương, trong mắt rất nhiều người ở cổ đại cũng coi là rất tôn quý, rất sung sướng.

Nhưng nàng, Bạch Lộ Nhi, có thể nhìn hắn tiếp tục lấy vợ, thậm chí cùng nữ nhân khác ân ân ái ái sao?

Nàng là một người hiện đại, làm sao có thể làm được những thứ này chứ?

Nàng không làm được, thật không làm được!

Thay vì cùng nữ nhân khác thờ một chồng, nàng tình nguyện ngay lúc này rời đi, tự mình ra ngoài sống tự do tự tại.

“Phu nhân. . . . . . Phu nhân. . . . . . Tay của người. . . . . .”

Bên tai truyền đến tiếng kêu của Tiểu Tuệ, phục hồi lại tinh thần, nàng mới nhìn đến ngón giữa, chẳng biết lúc nào lại đụng phải đầu kim, giọt máu đỏ chói mắt rỉ ra. . . . . .

Nhưng nàng lại không cảm giác được đau, một chút cảm giác cũng không có.

“Lộ Nhi, nàng đang làm cái gì?”

Hiên Vương tiến đến, thấy giọt máu tươi trên ngón tay nàng, hắn vội vàng nắm tay Lộ Nhi, không chút do dự, liền ngậm đến trong miệng, trong mắt mang đầy ý trách cứ.

“Ta. . . . . .”

Trên người giống như có dòng điện chạy qua, Tiểu Tuệ cùng phúc thẩm đã lui ra ngoài.

“Nàng xem, chảy máu rồi, về sau không nên đụng những thứ này. . . . . .”

Nhìn đồ đạc chưa được dọn dẹp trên bàn, Hiên Vương trầm giọng nói.

“Ta, Vương gia, ta muốn tự mình giúp hài tử làm chút gì. . . . . .”

Lộ Nhi cúi đầu, nghĩ đến việc về sau hắn sẽ lấy vợ sinh con, trong lòng nàng vẫn không thể cao hứng.

“Nàng a, bọn họ làm là được rồi. Lộ Nhi, dọn dẹp đi, Hoàng thái hậu muốn gặp nàng. . . . . .”

Cái gì?

Lộ Nhi khiếp sợ lui về phía sau mấy bước. Không thể tin nhìn vẻ mặt tươi cười của Hiên Vương, thật là nhớ một câu của hắn, ta đùa nàng thôi.

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hài tử, là xương thịt hắn, có lẽ sẽ rất tôn quý!Có lẽ nàng cũng sẽ được mẫu bằng tử quý (mẹ vinh nhờ con), Vương gia sẽ cho nàng một thân phận.Nhưng nàng có thể trở thành thê tử của hắn sao?Tối đa cũng coi như là sườn phi?Trở thành sườn phi của Hiên Vương, trong mắt rất nhiều người ở cổ đại cũng coi là rất tôn quý, rất sung sướng.Nhưng nàng, Bạch Lộ Nhi, có thể nhìn hắn tiếp tục lấy vợ, thậm chí cùng nữ nhân khác ân ân ái ái sao?Nàng là một người hiện đại, làm sao có thể làm được những thứ này chứ?Nàng không làm được, thật không làm được!Thay vì cùng nữ nhân khác thờ một chồng, nàng tình nguyện ngay lúc này rời đi, tự mình ra ngoài sống tự do tự tại.“Phu nhân. . . . . . Phu nhân. . . . . . Tay của người. . . . . .”Bên tai truyền đến tiếng kêu của Tiểu Tuệ, phục hồi lại tinh thần, nàng mới nhìn đến ngón giữa, chẳng biết lúc nào lại đụng phải đầu kim, giọt máu đỏ chói mắt rỉ ra. . . . . .Nhưng nàng lại không cảm giác được đau, một chút cảm giác cũng không có.“Lộ Nhi, nàng đang làm cái gì?”Hiên Vương tiến đến, thấy giọt máu tươi trên ngón tay nàng, hắn vội vàng nắm tay Lộ Nhi, không chút do dự, liền ngậm đến trong miệng, trong mắt mang đầy ý trách cứ.“Ta. . . . . .”Trên người giống như có dòng điện chạy qua, Tiểu Tuệ cùng phúc thẩm đã lui ra ngoài.“Nàng xem, chảy máu rồi, về sau không nên đụng những thứ này. . . . . .”Nhìn đồ đạc chưa được dọn dẹp trên bàn, Hiên Vương trầm giọng nói.“Ta, Vương gia, ta muốn tự mình giúp hài tử làm chút gì. . . . . .”Lộ Nhi cúi đầu, nghĩ đến việc về sau hắn sẽ lấy vợ sinh con, trong lòng nàng vẫn không thể cao hứng.“Nàng a, bọn họ làm là được rồi. Lộ Nhi, dọn dẹp đi, Hoàng thái hậu muốn gặp nàng. . . . . .”Cái gì?Lộ Nhi khiếp sợ lui về phía sau mấy bước. Không thể tin nhìn vẻ mặt tươi cười của Hiên Vương, thật là nhớ một câu của hắn, ta đùa nàng thôi.

Quyển 4 - Chương 211: Phải Gặp Hoàng Thái Hậu?