Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 4 - Chương 215: Nịnh Bợ Ta Cũng Làm
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Được bà cầm tay, mặc dù tay của bà rất ấm áp, nhưng Lộ Nhi vẫn cảm thấy có chút không quen.Nàng và Hoàng thái hậu là lần đầu tiên gặp mặt, coi như tính khí Hoàng thái hậu có tốt hơn nữa, Hiên Vương cũng nói rất nhiều điểm tốt của bà, nhưng. . . . . .Nhưng bà cũng không nên nhiệt tình như vậy a!Quá mức nhiệt tình, quá mức thân mật, chẳng những không làm cho người ta cảm thấy an tâm, ngược lại sẽ cảm thấy càng thêm bất an.“Ha ha, Lộ Nhi à, Hiên nhi đã nói với ta về con, nó thường nhắc tới con. Lộ Nhi, đứa nhỏ vẫn ngoan chứ?”Mắt phượng quan sát bụng Lộ Nhi, ánh mắt cũng dịu dàng vô cùng.“Nương nương, đứa nhỏ rất ngoan, rất nghe lời. . . . . .”Lộ Nhi cười điềm đạm, Hoàng thái hậu mày liễu nhíu lại, nhìn Lộ Nhi cũng không phải loại người dụ dỗ như trong tưởng tượng của mình, trong lòng lại hài lòng một chút.“Mẫu hậu, Lộ Nhi da mặt mỏng, người xem nàng ấy xấu hổ. Hiện tại cũng không còn sớm, tôn tử ngoan của người cũng đói bụng rồi. . . . . .”Hiên Vương đi tới, gương mặt tuấn tú liền áp đến đầu vai Lộ Nhi, tư thế vô cùng ám muội, thanh âm cũng cực vui vẻ.“Ngô má má, nghe được lời của Vương gia chưa? Còn không mau truyền lệnh! Mọi người xem, ta lớn tuổi rồi, đầu óc đều có chút hồ đồ, nếu tôn tử và Lộ Nhi đói bụng, ta sẽ rất đau lòng a!”Hoàng thái hậu già sao?Lộ Nhi chợt phù một tiếng, không nhịn được liền nở nụ cười.“Lộ Nhi, có chuyện gì mà cười như vậy? Mẫu hậu luôn thích nói như vậy, người a, mỗi ngày đều đang nhắc nhở ta người đã già rồi. . . . . .”Không phải là muốn ôm cháu nội sao? Lộ Nhi đây không phải là cũng nhanh muốn sinh a.“Vương gia, vừa rồi là Lộ Nhi thất lễ. Lộ Nhi là đang cười, nương nương lại nói mình già? Vừa rồi sau khi vào cửa, nếu như không phải chàng kêu mẫu hậu, ta cũng không dám tin tưởng đây chính là nương nương. Hoàng thái hậu nương nương, bình thường người chăm sóc da như thế nào, có thể nói cho Lộ Nhi một chút không? Da của người so với Lộ Nhi đẹp hơn rất nhiều. . . . . .”
Được bà cầm tay, mặc dù tay của bà rất ấm áp, nhưng Lộ Nhi vẫn cảm thấy có chút không quen.
Nàng và Hoàng thái hậu là lần đầu tiên gặp mặt, coi như tính khí Hoàng thái hậu có tốt hơn nữa, Hiên Vương cũng nói rất nhiều điểm tốt của bà, nhưng. . . . . .
Nhưng bà cũng không nên nhiệt tình như vậy a!
Quá mức nhiệt tình, quá mức thân mật, chẳng những không làm cho người ta cảm thấy an tâm, ngược lại sẽ cảm thấy càng thêm bất an.
“Ha ha, Lộ Nhi à, Hiên nhi đã nói với ta về con, nó thường nhắc tới con. Lộ Nhi, đứa nhỏ vẫn ngoan chứ?”
Mắt phượng quan sát bụng Lộ Nhi, ánh mắt cũng dịu dàng vô cùng.
“Nương nương, đứa nhỏ rất ngoan, rất nghe lời. . . . . .”
Lộ Nhi cười điềm đạm, Hoàng thái hậu mày liễu nhíu lại, nhìn Lộ Nhi cũng không phải loại người dụ dỗ như trong tưởng tượng của mình, trong lòng lại hài lòng một chút.
“Mẫu hậu, Lộ Nhi da mặt mỏng, người xem nàng ấy xấu hổ. Hiện tại cũng không còn sớm, tôn tử ngoan của người cũng đói bụng rồi. . . . . .”
Hiên Vương đi tới, gương mặt tuấn tú liền áp đến đầu vai Lộ Nhi, tư thế vô cùng ám muội, thanh âm cũng cực vui vẻ.
“Ngô má má, nghe được lời của Vương gia chưa? Còn không mau truyền lệnh! Mọi người xem, ta lớn tuổi rồi, đầu óc đều có chút hồ đồ, nếu tôn tử và Lộ Nhi đói bụng, ta sẽ rất đau lòng a!”
Hoàng thái hậu già sao?
Lộ Nhi chợt phù một tiếng, không nhịn được liền nở nụ cười.
“Lộ Nhi, có chuyện gì mà cười như vậy? Mẫu hậu luôn thích nói như vậy, người a, mỗi ngày đều đang nhắc nhở ta người đã già rồi. . . . . .”
Không phải là muốn ôm cháu nội sao? Lộ Nhi đây không phải là cũng nhanh muốn sinh a.
“Vương gia, vừa rồi là Lộ Nhi thất lễ. Lộ Nhi là đang cười, nương nương lại nói mình già? Vừa rồi sau khi vào cửa, nếu như không phải chàng kêu mẫu hậu, ta cũng không dám tin tưởng đây chính là nương nương. Hoàng thái hậu nương nương, bình thường người chăm sóc da như thế nào, có thể nói cho Lộ Nhi một chút không? Da của người so với Lộ Nhi đẹp hơn rất nhiều. . . . . .”
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Được bà cầm tay, mặc dù tay của bà rất ấm áp, nhưng Lộ Nhi vẫn cảm thấy có chút không quen.Nàng và Hoàng thái hậu là lần đầu tiên gặp mặt, coi như tính khí Hoàng thái hậu có tốt hơn nữa, Hiên Vương cũng nói rất nhiều điểm tốt của bà, nhưng. . . . . .Nhưng bà cũng không nên nhiệt tình như vậy a!Quá mức nhiệt tình, quá mức thân mật, chẳng những không làm cho người ta cảm thấy an tâm, ngược lại sẽ cảm thấy càng thêm bất an.“Ha ha, Lộ Nhi à, Hiên nhi đã nói với ta về con, nó thường nhắc tới con. Lộ Nhi, đứa nhỏ vẫn ngoan chứ?”Mắt phượng quan sát bụng Lộ Nhi, ánh mắt cũng dịu dàng vô cùng.“Nương nương, đứa nhỏ rất ngoan, rất nghe lời. . . . . .”Lộ Nhi cười điềm đạm, Hoàng thái hậu mày liễu nhíu lại, nhìn Lộ Nhi cũng không phải loại người dụ dỗ như trong tưởng tượng của mình, trong lòng lại hài lòng một chút.“Mẫu hậu, Lộ Nhi da mặt mỏng, người xem nàng ấy xấu hổ. Hiện tại cũng không còn sớm, tôn tử ngoan của người cũng đói bụng rồi. . . . . .”Hiên Vương đi tới, gương mặt tuấn tú liền áp đến đầu vai Lộ Nhi, tư thế vô cùng ám muội, thanh âm cũng cực vui vẻ.“Ngô má má, nghe được lời của Vương gia chưa? Còn không mau truyền lệnh! Mọi người xem, ta lớn tuổi rồi, đầu óc đều có chút hồ đồ, nếu tôn tử và Lộ Nhi đói bụng, ta sẽ rất đau lòng a!”Hoàng thái hậu già sao?Lộ Nhi chợt phù một tiếng, không nhịn được liền nở nụ cười.“Lộ Nhi, có chuyện gì mà cười như vậy? Mẫu hậu luôn thích nói như vậy, người a, mỗi ngày đều đang nhắc nhở ta người đã già rồi. . . . . .”Không phải là muốn ôm cháu nội sao? Lộ Nhi đây không phải là cũng nhanh muốn sinh a.“Vương gia, vừa rồi là Lộ Nhi thất lễ. Lộ Nhi là đang cười, nương nương lại nói mình già? Vừa rồi sau khi vào cửa, nếu như không phải chàng kêu mẫu hậu, ta cũng không dám tin tưởng đây chính là nương nương. Hoàng thái hậu nương nương, bình thường người chăm sóc da như thế nào, có thể nói cho Lộ Nhi một chút không? Da của người so với Lộ Nhi đẹp hơn rất nhiều. . . . . .”