Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 4 - Chương 237: Có Muốn Vứt Bỏ Ranh Giới Cuối Cùng Của Mình Hay Không

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Lộ Nhi, ta là tướng công của nàng, là cha của đứa nhỏ. . . . . .”Tay Hiên Vương cứng đờ, dường như hắn hiểu Lộ Nhi đang lo lắng cái gì.Nhưng đều không quan trọng, hắn sẽ cho Lộ Nhi một danh phận.“Hiên, chàng là cha của đứa nhỏ, nhưng chàng cũng không phải. . . . . .”“Lộ Nhi, nếu như có thể làm nàng an tâm, ta đây phải đi đòi hoàng huynh một thánh chỉ. . . . . .”Phi tử của Vương gia, sườn phi, cũng cần phải được hoàng thượng phê chuẩn.“Không, Hiên. Không cần, không cần. . . . . .”Công chúa sắp tới, lời nói của Hoàng thái hậu đã rất rõ ràng, đối tượng hòa thân tám chín phần mười chính là Hiên Vương.Mà nàng, là cái gì? Không thể vượt qua khác biệt về thân phận, bọn họ đã được định trước không phải là người của một thế giới!Lộ Nhi, nếu như hắn thật sự phong cô làm sườn phi, cô có thể buông xuống tất cả, bao gồm kiên nhẫn của cô, ranh giới cuối cùng của cô, theo bên người hắn sao?Nàng đã từng hỏi mình như vậy, nhưng cho tới nay, nàng vẫn không biết đáp án!“Lộ Nhi, ta sẽ cho nàng một thân phận quang minh chính đại !”Bất tri bất giác, bàn tay hơi tăng thêm lực độ, khi hắn phục hồi lại tinh thần, chỉ thấy trên lưng nhẵn bóng trắng nõn đã có một mảng đỏ bừng. . . . . .“Lộ Nhi, sao nàng không kêu một tiếng? Đau không?”Trong lòng có chút tự trách, hắn cuống quít để khăn xuống, bàn tay cẩn thận v**t v* dấu đỏ kia.“Hiên, không đau. . . . . .”Lộ Nhi nhắm mắt lại, nàng không dám quay đầu lại, không dám đối mặt với sự ôn nhu của hắn!Hiên Vương, tại sao lại đối xử tốt với ta như vậy? Chàng cũng biết, Lộ Nhi phải đi, sẽ phải rời xa chàng. . . . . .Nhưng Lộ Nhi không hối hận, không hối hận trước khi rời đi, lại một lần nữa làm nữ nhân của chàng. . . . . .Bắt đầu từ ngày đó, Hiên Vương giống như là thay đổi hoàn toàn, đối với Lộ Nhi càng thêm quan tâm, càng thêm ôn nhu.

“Lộ Nhi, ta là tướng công của nàng, là cha của đứa nhỏ. . . . . .”

Tay Hiên Vương cứng đờ, dường như hắn hiểu Lộ Nhi đang lo lắng cái gì.

Nhưng đều không quan trọng, hắn sẽ cho Lộ Nhi một danh phận.

“Hiên, chàng là cha của đứa nhỏ, nhưng chàng cũng không phải. . . . . .”

“Lộ Nhi, nếu như có thể làm nàng an tâm, ta đây phải đi đòi hoàng huynh một thánh chỉ. . . . . .”

Phi tử của Vương gia, sườn phi, cũng cần phải được hoàng thượng phê chuẩn.

“Không, Hiên. Không cần, không cần. . . . . .”

Công chúa sắp tới, lời nói của Hoàng thái hậu đã rất rõ ràng, đối tượng hòa thân tám chín phần mười chính là Hiên Vương.

Mà nàng, là cái gì? Không thể vượt qua khác biệt về thân phận, bọn họ đã được định trước không phải là người của một thế giới!

Lộ Nhi, nếu như hắn thật sự phong cô làm sườn phi, cô có thể buông xuống tất cả, bao gồm kiên nhẫn của cô, ranh giới cuối cùng của cô, theo bên người hắn sao?

Nàng đã từng hỏi mình như vậy, nhưng cho tới nay, nàng vẫn không biết đáp án!

“Lộ Nhi, ta sẽ cho nàng một thân phận quang minh chính đại !”

Bất tri bất giác, bàn tay hơi tăng thêm lực độ, khi hắn phục hồi lại tinh thần, chỉ thấy trên lưng nhẵn bóng trắng nõn đã có một mảng đỏ bừng. . . . . .

“Lộ Nhi, sao nàng không kêu một tiếng? Đau không?”

Trong lòng có chút tự trách, hắn cuống quít để khăn xuống, bàn tay cẩn thận v**t v* dấu đỏ kia.

“Hiên, không đau. . . . . .”

Lộ Nhi nhắm mắt lại, nàng không dám quay đầu lại, không dám đối mặt với sự ôn nhu của hắn!

Hiên Vương, tại sao lại đối xử tốt với ta như vậy? Chàng cũng biết, Lộ Nhi phải đi, sẽ phải rời xa chàng. . . . . .

Nhưng Lộ Nhi không hối hận, không hối hận trước khi rời đi, lại một lần nữa làm nữ nhân của chàng. . . . . .

Bắt đầu từ ngày đó, Hiên Vương giống như là thay đổi hoàn toàn, đối với Lộ Nhi càng thêm quan tâm, càng thêm ôn nhu.

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Lộ Nhi, ta là tướng công của nàng, là cha của đứa nhỏ. . . . . .”Tay Hiên Vương cứng đờ, dường như hắn hiểu Lộ Nhi đang lo lắng cái gì.Nhưng đều không quan trọng, hắn sẽ cho Lộ Nhi một danh phận.“Hiên, chàng là cha của đứa nhỏ, nhưng chàng cũng không phải. . . . . .”“Lộ Nhi, nếu như có thể làm nàng an tâm, ta đây phải đi đòi hoàng huynh một thánh chỉ. . . . . .”Phi tử của Vương gia, sườn phi, cũng cần phải được hoàng thượng phê chuẩn.“Không, Hiên. Không cần, không cần. . . . . .”Công chúa sắp tới, lời nói của Hoàng thái hậu đã rất rõ ràng, đối tượng hòa thân tám chín phần mười chính là Hiên Vương.Mà nàng, là cái gì? Không thể vượt qua khác biệt về thân phận, bọn họ đã được định trước không phải là người của một thế giới!Lộ Nhi, nếu như hắn thật sự phong cô làm sườn phi, cô có thể buông xuống tất cả, bao gồm kiên nhẫn của cô, ranh giới cuối cùng của cô, theo bên người hắn sao?Nàng đã từng hỏi mình như vậy, nhưng cho tới nay, nàng vẫn không biết đáp án!“Lộ Nhi, ta sẽ cho nàng một thân phận quang minh chính đại !”Bất tri bất giác, bàn tay hơi tăng thêm lực độ, khi hắn phục hồi lại tinh thần, chỉ thấy trên lưng nhẵn bóng trắng nõn đã có một mảng đỏ bừng. . . . . .“Lộ Nhi, sao nàng không kêu một tiếng? Đau không?”Trong lòng có chút tự trách, hắn cuống quít để khăn xuống, bàn tay cẩn thận v**t v* dấu đỏ kia.“Hiên, không đau. . . . . .”Lộ Nhi nhắm mắt lại, nàng không dám quay đầu lại, không dám đối mặt với sự ôn nhu của hắn!Hiên Vương, tại sao lại đối xử tốt với ta như vậy? Chàng cũng biết, Lộ Nhi phải đi, sẽ phải rời xa chàng. . . . . .Nhưng Lộ Nhi không hối hận, không hối hận trước khi rời đi, lại một lần nữa làm nữ nhân của chàng. . . . . .Bắt đầu từ ngày đó, Hiên Vương giống như là thay đổi hoàn toàn, đối với Lộ Nhi càng thêm quan tâm, càng thêm ôn nhu.

Quyển 4 - Chương 237: Có Muốn Vứt Bỏ Ranh Giới Cuối Cùng Của Mình Hay Không