Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 4 - Chương 242: Lần Đầu Gặp Mỹ Nam Lạnh Lùng
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hoàng huynh, huynh đã từng yêu thích, thương yêu muội biết bao, nhưng khi nữ nhân của huynh gặp nạn, người huynh hy sinh, vẫn là muội!Lộ Châu, nữ tử may mắn, may mắn khiến cho nàng ghen tỵ.Thật ra thì nàng và Lộ Châu cũng không phải là rất thân, nhưng đã gặp mặt vài lần, biết hoàng huynh rất thích nữ tử kia!Nàng ta rất may mắn?Có thể được hoàng huynh quan tâm như vậy, cũng coi là phúc phận tu luyện ba đời.Mặc dù là vì hài tử trong bụng, nàng ta cũng đủ hạnh phúc.“Tiểu Mê, lời của điện hạ ngươi nhớ sao?”Tiểu Mê, cũng là người hoàng huynh an bài, muốn đưa đến bên người Lộ Châu, người luôn bên cạnh chăm sóc Lộ Châu.Mà hoàng huynh, đoán chừng rất nhanh sẽ đến đây!Hắn nói, nữ nhân của hắn, hắn muốn đích thân đón nàng về!“Công chúa, nô tỳ nhớ!”Tiểu Mê hơi cúi đầu, nàng là nô tỳ bên người nương nương, đây là tín nhiệm của điện hạ đối với nàng.“Hiện tại ta cũng thật tò mò, Tiểu Mê, đều nói nàng mất trí nhớ, ngươi nói khi nàng nhìn thấy ngươi, có thể nhớ tới chuyện gì hay không?”Tiểu Mê, cũng là một trong những nha hoàn của Lộ Châu, điện hạ phái tới chăm sóc Lộ Châu, một nha đầu có võ công cũng không phải là rất kém cỏi.“Nô tỳ. . . . . . Công chúa, nô tỳ không biết!”Tiểu Mê khó xử nhăn mày, tại sao nương nương lại mất trí nhớ chứ? Nàng vẫn không rõ lắm!“Ha ha, ngươi chỉ cần nhớ, nếu như nàng thật sự không biết ngươi, không nên lộ ra sơ hở gì là tốt!”Đây cũng là dặn dò của hoàng huynh. Nàng không hiểu, nếu hoàng huynh yêu Lộ Châu, thậm chí còn muốn Lộ Châu trở lại, tại sao không thể nói thật với Lộ Châu chứ?Chưa kịp nghỉ ngơi, đoàn người bọn họ trực tiếp tiến cung, trong lòng công chúa có chút sợ hãi, nâng lên đôi mắt sáng, người đầu tiên nhìn thấy lại là một mỹ nam lạnh lùng làm cho người ta không thể rời mắt. . . . . .
Hoàng huynh, huynh đã từng yêu thích, thương yêu muội biết bao, nhưng khi nữ nhân của huynh gặp nạn, người huynh hy sinh, vẫn là muội!
Lộ Châu, nữ tử may mắn, may mắn khiến cho nàng ghen tỵ.
Thật ra thì nàng và Lộ Châu cũng không phải là rất thân, nhưng đã gặp mặt vài lần, biết hoàng huynh rất thích nữ tử kia!
Nàng ta rất may mắn?
Có thể được hoàng huynh quan tâm như vậy, cũng coi là phúc phận tu luyện ba đời.
Mặc dù là vì hài tử trong bụng, nàng ta cũng đủ hạnh phúc.
“Tiểu Mê, lời của điện hạ ngươi nhớ sao?”
Tiểu Mê, cũng là người hoàng huynh an bài, muốn đưa đến bên người Lộ Châu, người luôn bên cạnh chăm sóc Lộ Châu.
Mà hoàng huynh, đoán chừng rất nhanh sẽ đến đây!
Hắn nói, nữ nhân của hắn, hắn muốn đích thân đón nàng về!
“Công chúa, nô tỳ nhớ!”
Tiểu Mê hơi cúi đầu, nàng là nô tỳ bên người nương nương, đây là tín nhiệm của điện hạ đối với nàng.
“Hiện tại ta cũng thật tò mò, Tiểu Mê, đều nói nàng mất trí nhớ, ngươi nói khi nàng nhìn thấy ngươi, có thể nhớ tới chuyện gì hay không?”
Tiểu Mê, cũng là một trong những nha hoàn của Lộ Châu, điện hạ phái tới chăm sóc Lộ Châu, một nha đầu có võ công cũng không phải là rất kém cỏi.
“Nô tỳ. . . . . . Công chúa, nô tỳ không biết!”
Tiểu Mê khó xử nhăn mày, tại sao nương nương lại mất trí nhớ chứ? Nàng vẫn không rõ lắm!
“Ha ha, ngươi chỉ cần nhớ, nếu như nàng thật sự không biết ngươi, không nên lộ ra sơ hở gì là tốt!”
Đây cũng là dặn dò của hoàng huynh. Nàng không hiểu, nếu hoàng huynh yêu Lộ Châu, thậm chí còn muốn Lộ Châu trở lại, tại sao không thể nói thật với Lộ Châu chứ?
Chưa kịp nghỉ ngơi, đoàn người bọn họ trực tiếp tiến cung, trong lòng công chúa có chút sợ hãi, nâng lên đôi mắt sáng, người đầu tiên nhìn thấy lại là một mỹ nam lạnh lùng làm cho người ta không thể rời mắt. . . . . .
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hoàng huynh, huynh đã từng yêu thích, thương yêu muội biết bao, nhưng khi nữ nhân của huynh gặp nạn, người huynh hy sinh, vẫn là muội!Lộ Châu, nữ tử may mắn, may mắn khiến cho nàng ghen tỵ.Thật ra thì nàng và Lộ Châu cũng không phải là rất thân, nhưng đã gặp mặt vài lần, biết hoàng huynh rất thích nữ tử kia!Nàng ta rất may mắn?Có thể được hoàng huynh quan tâm như vậy, cũng coi là phúc phận tu luyện ba đời.Mặc dù là vì hài tử trong bụng, nàng ta cũng đủ hạnh phúc.“Tiểu Mê, lời của điện hạ ngươi nhớ sao?”Tiểu Mê, cũng là người hoàng huynh an bài, muốn đưa đến bên người Lộ Châu, người luôn bên cạnh chăm sóc Lộ Châu.Mà hoàng huynh, đoán chừng rất nhanh sẽ đến đây!Hắn nói, nữ nhân của hắn, hắn muốn đích thân đón nàng về!“Công chúa, nô tỳ nhớ!”Tiểu Mê hơi cúi đầu, nàng là nô tỳ bên người nương nương, đây là tín nhiệm của điện hạ đối với nàng.“Hiện tại ta cũng thật tò mò, Tiểu Mê, đều nói nàng mất trí nhớ, ngươi nói khi nàng nhìn thấy ngươi, có thể nhớ tới chuyện gì hay không?”Tiểu Mê, cũng là một trong những nha hoàn của Lộ Châu, điện hạ phái tới chăm sóc Lộ Châu, một nha đầu có võ công cũng không phải là rất kém cỏi.“Nô tỳ. . . . . . Công chúa, nô tỳ không biết!”Tiểu Mê khó xử nhăn mày, tại sao nương nương lại mất trí nhớ chứ? Nàng vẫn không rõ lắm!“Ha ha, ngươi chỉ cần nhớ, nếu như nàng thật sự không biết ngươi, không nên lộ ra sơ hở gì là tốt!”Đây cũng là dặn dò của hoàng huynh. Nàng không hiểu, nếu hoàng huynh yêu Lộ Châu, thậm chí còn muốn Lộ Châu trở lại, tại sao không thể nói thật với Lộ Châu chứ?Chưa kịp nghỉ ngơi, đoàn người bọn họ trực tiếp tiến cung, trong lòng công chúa có chút sợ hãi, nâng lên đôi mắt sáng, người đầu tiên nhìn thấy lại là một mỹ nam lạnh lùng làm cho người ta không thể rời mắt. . . . . .