Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 4 - Chương 248: Sát Thủ, Là Sát Thủ

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Người có bảo đảm an toàn của nàng? Bọn họ tốn một vạn lượng bạc thuê sát thủ lấy tính mạng Lộ Nhi, người có thể bảo đảm Lộ Nhi sẽ an toàn sao?”Đau lòng nhìn Hoàng thái hậu, Hiên Vương cả giận nói.“Cái gì, sát thủ?”Này. . . . . .Điều này sao có thể? Lộ Nhi chỉ là. . . . . .Chỉ là một nữ nhân rất bình thường, cũng không có bao nhiêu ân oán, cừu gia, làm sao có thể. . . . . .“Người đưa nàng tới chỗ nào? Mẫu hậu, xin người, nói cho con biết, có thể không?”Quay đầu, hắn muốn cứ rời đi như vậy, nhưng. . . . . .“Hiên nhi, ta không biết, ta thật không biết. . . . . . Nàng muốn đi Lương Huyện. . . . . .”————“Sao vậy, sao lại dừng xe?”Chạy hơn nửa ngày đường, bên tai đã sớm không có âm thanh phồn hoa, mà là yên lặng nhiều hơn!“Cô nương, nhỏ giọng một chút. . . . . .”Nha đầu bắt được tay Lộ Nhi, thấp giọng nói.Chuyện gì? Chẳng lẽ. . . . . .Lộ Nhi lo lắng vểnh tai, quả nhiên nghe được bên ngoài có tiếng đánh nhau, nàng không biết có mấy người, nhưng lần đầu tiên trải qua những chuyện này, Lộ Nhi vẫn lo lắng chết mất.“Cô nương, đừng sợ, không có chuyện gì!”Ngược lại so với Lộ Nhi, nha đầu này bình tĩnh hơn nhiều, nàng ta nắm chặt tay Lộ Nhi, an ủi.“Sát thủ, bọn họ là sát thủ, là sát thủ. . . . . .”Lộ Nhi nhịn không được run rẩy, thì ra là Hiên Vương đã nói, Ngạo Vũ Các đã bố trí thủ vệ nghiêm ngặt, nhưng ra khỏi Ngạo Vũ Các, vậy . . . . .Phải biết, một vạn lượng bạc không phải là con số nhỏ, Cô Ưng không nhận, không có nghĩa là sát thủ khác cũng không nhận.Mà từ trước đến nay, bọn họ vẫn chưa động thủ, nghĩ đến cũng không phải là bỏ qua, mà là. . . . . .Mà là đang chờ cơ hội, chờ Lộ Nhi rời khỏi Hiên Vương phủ !Chắc hẳn bọn họ rất kiêng kỵ Hiên Vương.

“Người có bảo đảm an toàn của nàng? Bọn họ tốn một vạn lượng bạc thuê sát thủ lấy tính mạng Lộ Nhi, người có thể bảo đảm Lộ Nhi sẽ an toàn sao?”

Đau lòng nhìn Hoàng thái hậu, Hiên Vương cả giận nói.

“Cái gì, sát thủ?”

Này. . . . . .

Điều này sao có thể? Lộ Nhi chỉ là. . . . . .

Chỉ là một nữ nhân rất bình thường, cũng không có bao nhiêu ân oán, cừu gia, làm sao có thể. . . . . .

“Người đưa nàng tới chỗ nào? Mẫu hậu, xin người, nói cho con biết, có thể không?”

Quay đầu, hắn muốn cứ rời đi như vậy, nhưng. . . . . .

“Hiên nhi, ta không biết, ta thật không biết. . . . . . Nàng muốn đi Lương Huyện. . . . . .”

————

“Sao vậy, sao lại dừng xe?”

Chạy hơn nửa ngày đường, bên tai đã sớm không có âm thanh phồn hoa, mà là yên lặng nhiều hơn!

“Cô nương, nhỏ giọng một chút. . . . . .”

Nha đầu bắt được tay Lộ Nhi, thấp giọng nói.

Chuyện gì? Chẳng lẽ. . . . . .

Lộ Nhi lo lắng vểnh tai, quả nhiên nghe được bên ngoài có tiếng đánh nhau, nàng không biết có mấy người, nhưng lần đầu tiên trải qua những chuyện này, Lộ Nhi vẫn lo lắng chết mất.

“Cô nương, đừng sợ, không có chuyện gì!”

Ngược lại so với Lộ Nhi, nha đầu này bình tĩnh hơn nhiều, nàng ta nắm chặt tay Lộ Nhi, an ủi.

“Sát thủ, bọn họ là sát thủ, là sát thủ. . . . . .”

Lộ Nhi nhịn không được run rẩy, thì ra là Hiên Vương đã nói, Ngạo Vũ Các đã bố trí thủ vệ nghiêm ngặt, nhưng ra khỏi Ngạo Vũ Các, vậy . . . . .

Phải biết, một vạn lượng bạc không phải là con số nhỏ, Cô Ưng không nhận, không có nghĩa là sát thủ khác cũng không nhận.

Mà từ trước đến nay, bọn họ vẫn chưa động thủ, nghĩ đến cũng không phải là bỏ qua, mà là. . . . . .

Mà là đang chờ cơ hội, chờ Lộ Nhi rời khỏi Hiên Vương phủ !

Chắc hẳn bọn họ rất kiêng kỵ Hiên Vương.

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Người có bảo đảm an toàn của nàng? Bọn họ tốn một vạn lượng bạc thuê sát thủ lấy tính mạng Lộ Nhi, người có thể bảo đảm Lộ Nhi sẽ an toàn sao?”Đau lòng nhìn Hoàng thái hậu, Hiên Vương cả giận nói.“Cái gì, sát thủ?”Này. . . . . .Điều này sao có thể? Lộ Nhi chỉ là. . . . . .Chỉ là một nữ nhân rất bình thường, cũng không có bao nhiêu ân oán, cừu gia, làm sao có thể. . . . . .“Người đưa nàng tới chỗ nào? Mẫu hậu, xin người, nói cho con biết, có thể không?”Quay đầu, hắn muốn cứ rời đi như vậy, nhưng. . . . . .“Hiên nhi, ta không biết, ta thật không biết. . . . . . Nàng muốn đi Lương Huyện. . . . . .”————“Sao vậy, sao lại dừng xe?”Chạy hơn nửa ngày đường, bên tai đã sớm không có âm thanh phồn hoa, mà là yên lặng nhiều hơn!“Cô nương, nhỏ giọng một chút. . . . . .”Nha đầu bắt được tay Lộ Nhi, thấp giọng nói.Chuyện gì? Chẳng lẽ. . . . . .Lộ Nhi lo lắng vểnh tai, quả nhiên nghe được bên ngoài có tiếng đánh nhau, nàng không biết có mấy người, nhưng lần đầu tiên trải qua những chuyện này, Lộ Nhi vẫn lo lắng chết mất.“Cô nương, đừng sợ, không có chuyện gì!”Ngược lại so với Lộ Nhi, nha đầu này bình tĩnh hơn nhiều, nàng ta nắm chặt tay Lộ Nhi, an ủi.“Sát thủ, bọn họ là sát thủ, là sát thủ. . . . . .”Lộ Nhi nhịn không được run rẩy, thì ra là Hiên Vương đã nói, Ngạo Vũ Các đã bố trí thủ vệ nghiêm ngặt, nhưng ra khỏi Ngạo Vũ Các, vậy . . . . .Phải biết, một vạn lượng bạc không phải là con số nhỏ, Cô Ưng không nhận, không có nghĩa là sát thủ khác cũng không nhận.Mà từ trước đến nay, bọn họ vẫn chưa động thủ, nghĩ đến cũng không phải là bỏ qua, mà là. . . . . .Mà là đang chờ cơ hội, chờ Lộ Nhi rời khỏi Hiên Vương phủ !Chắc hẳn bọn họ rất kiêng kỵ Hiên Vương.

Quyển 4 - Chương 248: Sát Thủ, Là Sát Thủ