Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 4 - Chương 253: Là Ta Hại Hai Người
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Chẳng qua là, ngựa vừa chết, bầu trời kia vốn đang rất xanh, mặt trời đột nhiên biến mất, chung quanh là từng trận gió lạnh, vạn vật r*n r*, trời cũng đột nhiên trở nên u ám. . . . . .“Không tốt, bọn họ đã bày huyết sát mê hồn trận!”Hiên Vương gầm nhẹ một tiếng, quay đầu đi, mười người vừa mới bị chế trụ, lúc này nơi nào còn có bóng dáng chúng?Vừa nghe Hiên Vương nói xong, Khánh Vương cuống quít đi tới, dựa lưng vào Hiên Vương, đem Lộ Nhi bảo vệ ở giữa, thấp giọng nói:“Tam ca, chúng ta nên làm gì bây giờ?”Vừa rồi rõ ràng là bọn họ mang theo rất nhiều thị vệ, nhưng hai người nóng lòng giục ngựa chạy nhanh, đã bỏ lại nhóm thị vệ sau lưng.Cho nên, hiện tại bị vây trong trận cũng chỉ có hai người bọn họ và Lộ Nhi.Mà huyết sát mê hồn trận, bọn họ cũng chỉ là nghe nói, chưa từng gặp qua !Bọn họ không nghĩ tới thật sự có trận như vậy, càng không biết làm thế nào để phá trận!Mà bọn chúng mười sáu người mặc dù bị Khánh Vương chế trụ nhưng tạm thời sẽ không chủ động công kích, nhưng. . . . . .Nhưng một lát nữa thì sao?Một lát nữa thì sao? Cũng không thể nói trước được.“Vương gia, mặt trời đâu? Tại sao thời tiết đột nhiên thay đổi?”Hiên Vương và Khánh Vương biết bọn họ đã bị vào trận, nhưng hiện tại Lộ Nhi không biết!Nàng lần đầu tiên tới cổ đại, đối với võ công khinh công cái gì ở cổ đại cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, huống chi là trận pháp lộn xộn gì đó rất ít khi xem trên ti vi?“Lộ Nhi, nàng yên tâm, không có chuyện gì!”Hiên Vương ôm Lộ Nhi, mày kiếm nhíu chặt lại, Khánh Vương cũng lộ ra nụ cười an ủi:“Lộ Nhi nàng yên tâm, chúng ta sẽ không để cho nàng xảy ra chuyện gì!”Chẳng qua là trận này, rất tà môn, cũng rất khó phá giải!“Vương gia, ta không sợ! Là ta hại hai người, hai người đều là vô tội. . . . . . Thật ra thì bọn chúng muốn mạng của ta, ta không biết người nào hận ta như vậy. . . . . .”
Chẳng qua là, ngựa vừa chết, bầu trời kia vốn đang rất xanh, mặt trời đột nhiên biến mất, chung quanh là từng trận gió lạnh, vạn vật r*n r*, trời cũng đột nhiên trở nên u ám. . . . . .
“Không tốt, bọn họ đã bày huyết sát mê hồn trận!”
Hiên Vương gầm nhẹ một tiếng, quay đầu đi, mười người vừa mới bị chế trụ, lúc này nơi nào còn có bóng dáng chúng?
Vừa nghe Hiên Vương nói xong, Khánh Vương cuống quít đi tới, dựa lưng vào Hiên Vương, đem Lộ Nhi bảo vệ ở giữa, thấp giọng nói:
“Tam ca, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Vừa rồi rõ ràng là bọn họ mang theo rất nhiều thị vệ, nhưng hai người nóng lòng giục ngựa chạy nhanh, đã bỏ lại nhóm thị vệ sau lưng.
Cho nên, hiện tại bị vây trong trận cũng chỉ có hai người bọn họ và Lộ Nhi.
Mà huyết sát mê hồn trận, bọn họ cũng chỉ là nghe nói, chưa từng gặp qua !
Bọn họ không nghĩ tới thật sự có trận như vậy, càng không biết làm thế nào để phá trận!
Mà bọn chúng mười sáu người mặc dù bị Khánh Vương chế trụ nhưng tạm thời sẽ không chủ động công kích, nhưng. . . . . .
Nhưng một lát nữa thì sao?
Một lát nữa thì sao? Cũng không thể nói trước được.
“Vương gia, mặt trời đâu? Tại sao thời tiết đột nhiên thay đổi?”
Hiên Vương và Khánh Vương biết bọn họ đã bị vào trận, nhưng hiện tại Lộ Nhi không biết!
Nàng lần đầu tiên tới cổ đại, đối với võ công khinh công cái gì ở cổ đại cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, huống chi là trận pháp lộn xộn gì đó rất ít khi xem trên ti vi?
“Lộ Nhi, nàng yên tâm, không có chuyện gì!”
Hiên Vương ôm Lộ Nhi, mày kiếm nhíu chặt lại, Khánh Vương cũng lộ ra nụ cười an ủi:
“Lộ Nhi nàng yên tâm, chúng ta sẽ không để cho nàng xảy ra chuyện gì!”
Chẳng qua là trận này, rất tà môn, cũng rất khó phá giải!
“Vương gia, ta không sợ! Là ta hại hai người, hai người đều là vô tội. . . . . . Thật ra thì bọn chúng muốn mạng của ta, ta không biết người nào hận ta như vậy. . . . . .”
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Chẳng qua là, ngựa vừa chết, bầu trời kia vốn đang rất xanh, mặt trời đột nhiên biến mất, chung quanh là từng trận gió lạnh, vạn vật r*n r*, trời cũng đột nhiên trở nên u ám. . . . . .“Không tốt, bọn họ đã bày huyết sát mê hồn trận!”Hiên Vương gầm nhẹ một tiếng, quay đầu đi, mười người vừa mới bị chế trụ, lúc này nơi nào còn có bóng dáng chúng?Vừa nghe Hiên Vương nói xong, Khánh Vương cuống quít đi tới, dựa lưng vào Hiên Vương, đem Lộ Nhi bảo vệ ở giữa, thấp giọng nói:“Tam ca, chúng ta nên làm gì bây giờ?”Vừa rồi rõ ràng là bọn họ mang theo rất nhiều thị vệ, nhưng hai người nóng lòng giục ngựa chạy nhanh, đã bỏ lại nhóm thị vệ sau lưng.Cho nên, hiện tại bị vây trong trận cũng chỉ có hai người bọn họ và Lộ Nhi.Mà huyết sát mê hồn trận, bọn họ cũng chỉ là nghe nói, chưa từng gặp qua !Bọn họ không nghĩ tới thật sự có trận như vậy, càng không biết làm thế nào để phá trận!Mà bọn chúng mười sáu người mặc dù bị Khánh Vương chế trụ nhưng tạm thời sẽ không chủ động công kích, nhưng. . . . . .Nhưng một lát nữa thì sao?Một lát nữa thì sao? Cũng không thể nói trước được.“Vương gia, mặt trời đâu? Tại sao thời tiết đột nhiên thay đổi?”Hiên Vương và Khánh Vương biết bọn họ đã bị vào trận, nhưng hiện tại Lộ Nhi không biết!Nàng lần đầu tiên tới cổ đại, đối với võ công khinh công cái gì ở cổ đại cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, huống chi là trận pháp lộn xộn gì đó rất ít khi xem trên ti vi?“Lộ Nhi, nàng yên tâm, không có chuyện gì!”Hiên Vương ôm Lộ Nhi, mày kiếm nhíu chặt lại, Khánh Vương cũng lộ ra nụ cười an ủi:“Lộ Nhi nàng yên tâm, chúng ta sẽ không để cho nàng xảy ra chuyện gì!”Chẳng qua là trận này, rất tà môn, cũng rất khó phá giải!“Vương gia, ta không sợ! Là ta hại hai người, hai người đều là vô tội. . . . . . Thật ra thì bọn chúng muốn mạng của ta, ta không biết người nào hận ta như vậy. . . . . .”