Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 4 - Chương 304: Mang Theo Con Của Chàng Lập Gia Đình
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Mặc dù mạng của nàng thấp kém, mạng của nàng cũng không đáng bao nhiêu tiền, nhưng ——Nhưng nàng vẫn còn trẻ tuổi a, nàng không muốn chết sớm như vậy.“Đúng vậy, em cảm thấy như thế nào?”Lộ Nhi nháy mắt mấy cái, thật ra nàng không có bao nhiêu tự tin, nhưng bây giờ, giải thích với Tiểu Tuệ xong, nàng lại có lòng tin gấp trăm lần.“Nhưng là. . . . . .”Tiểu Tuệ muốn phản bác, nhưng Lộ Nhi chỉ nhăn mày, trong nháy mắt xuất hiện những giọt lệ lấp lánh.“Được, phu nhân, em. . . . . . em làm là được!”Ô ô, nàng thật không muốn nhìn thấy nước mắt của phu nhân!Tiểu Tuệ im lặng nhìn Lộ Nhi, biết rõ dễ dàng nặn ra nước mắt như vậy là——Rất giả dối, nhưng nước mắt của phu nhân rất có tác dụng đối với nàng, aiz!“Tốt, vậy chúng ta vào đi thôi!”Lộ Nhi cao hứng kéo Tiểu Tuệ, thanh âm kia cũng khó nén vẻ kích động.“Nhưng phu nhân, không phải người đã nói mỗi ngày một bước sao?”Ô ô, phu nhân a, người cũng không nên đùa em như vậy.Ô ô, thói đời gì vậy, nô tỳ cũng khó làm a!“Đúng vậy, nhưng ta mới vừa nghĩ tới, chuyện này phải làm càng sớm càng tốt? Nếu như chậm trễ, đối với thân thể Vương gia không tốt. . . . . .”Vẻ mặt đau khổ, Tiểu Tuệ tâm bất cam tình bất nguyện đi vào, quên đi, cùng lắm thì chết, hơn nữa, Vương gia mới vừa tỉnh lại, liệu ai biết có khí lực lớn như vậy hay không?“Hiên, chàng tỉnh dậy, chàng tỉnh dậy đi, Lộ Nhi là tới cáo biệt chàng. . . . . .”————Cáo biệt?Trong lòng Hiên Vương đau xót, cáo biệt, Lộ Nhi muốn đi sao?Nhưng là mẫu hậu? Là mẫu hậu muốn đưa Lộ Nhi đi sao?Không được, ngàn vạn lần không được, bên ngoài nguy hiểm, thật sự rất nguy hiểm. Thập Lục Sát còn chưa bị bắt?Không được, Lộ Nhi không nên đi, ngàn vạn lần không nên đi!Hắn muốn ngăn cản, nhưng đáng chết tại sao một câu cũng không nói nên lời, hắn không mở mắt được, toàn thân cũng không có khí lực, không nhúc nhích được!
Mặc dù mạng của nàng thấp kém, mạng của nàng cũng không đáng bao nhiêu tiền, nhưng ——
Nhưng nàng vẫn còn trẻ tuổi a, nàng không muốn chết sớm như vậy.
“Đúng vậy, em cảm thấy như thế nào?”
Lộ Nhi nháy mắt mấy cái, thật ra nàng không có bao nhiêu tự tin, nhưng bây giờ, giải thích với Tiểu Tuệ xong, nàng lại có lòng tin gấp trăm lần.
“Nhưng là. . . . . .”
Tiểu Tuệ muốn phản bác, nhưng Lộ Nhi chỉ nhăn mày, trong nháy mắt xuất hiện những giọt lệ lấp lánh.
“Được, phu nhân, em. . . . . . em làm là được!”
Ô ô, nàng thật không muốn nhìn thấy nước mắt của phu nhân!
Tiểu Tuệ im lặng nhìn Lộ Nhi, biết rõ dễ dàng nặn ra nước mắt như vậy là——
Rất giả dối, nhưng nước mắt của phu nhân rất có tác dụng đối với nàng, aiz!
“Tốt, vậy chúng ta vào đi thôi!”
Lộ Nhi cao hứng kéo Tiểu Tuệ, thanh âm kia cũng khó nén vẻ kích động.
“Nhưng phu nhân, không phải người đã nói mỗi ngày một bước sao?”
Ô ô, phu nhân a, người cũng không nên đùa em như vậy.
Ô ô, thói đời gì vậy, nô tỳ cũng khó làm a!
“Đúng vậy, nhưng ta mới vừa nghĩ tới, chuyện này phải làm càng sớm càng tốt? Nếu như chậm trễ, đối với thân thể Vương gia không tốt. . . . . .”
Vẻ mặt đau khổ, Tiểu Tuệ tâm bất cam tình bất nguyện đi vào, quên đi, cùng lắm thì chết, hơn nữa, Vương gia mới vừa tỉnh lại, liệu ai biết có khí lực lớn như vậy hay không?
“Hiên, chàng tỉnh dậy, chàng tỉnh dậy đi, Lộ Nhi là tới cáo biệt chàng. . . . . .”
————
Cáo biệt?
Trong lòng Hiên Vương đau xót, cáo biệt, Lộ Nhi muốn đi sao?
Nhưng là mẫu hậu? Là mẫu hậu muốn đưa Lộ Nhi đi sao?
Không được, ngàn vạn lần không được, bên ngoài nguy hiểm, thật sự rất nguy hiểm. Thập Lục Sát còn chưa bị bắt?
Không được, Lộ Nhi không nên đi, ngàn vạn lần không nên đi!
Hắn muốn ngăn cản, nhưng đáng chết tại sao một câu cũng không nói nên lời, hắn không mở mắt được, toàn thân cũng không có khí lực, không nhúc nhích được!
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Mặc dù mạng của nàng thấp kém, mạng của nàng cũng không đáng bao nhiêu tiền, nhưng ——Nhưng nàng vẫn còn trẻ tuổi a, nàng không muốn chết sớm như vậy.“Đúng vậy, em cảm thấy như thế nào?”Lộ Nhi nháy mắt mấy cái, thật ra nàng không có bao nhiêu tự tin, nhưng bây giờ, giải thích với Tiểu Tuệ xong, nàng lại có lòng tin gấp trăm lần.“Nhưng là. . . . . .”Tiểu Tuệ muốn phản bác, nhưng Lộ Nhi chỉ nhăn mày, trong nháy mắt xuất hiện những giọt lệ lấp lánh.“Được, phu nhân, em. . . . . . em làm là được!”Ô ô, nàng thật không muốn nhìn thấy nước mắt của phu nhân!Tiểu Tuệ im lặng nhìn Lộ Nhi, biết rõ dễ dàng nặn ra nước mắt như vậy là——Rất giả dối, nhưng nước mắt của phu nhân rất có tác dụng đối với nàng, aiz!“Tốt, vậy chúng ta vào đi thôi!”Lộ Nhi cao hứng kéo Tiểu Tuệ, thanh âm kia cũng khó nén vẻ kích động.“Nhưng phu nhân, không phải người đã nói mỗi ngày một bước sao?”Ô ô, phu nhân a, người cũng không nên đùa em như vậy.Ô ô, thói đời gì vậy, nô tỳ cũng khó làm a!“Đúng vậy, nhưng ta mới vừa nghĩ tới, chuyện này phải làm càng sớm càng tốt? Nếu như chậm trễ, đối với thân thể Vương gia không tốt. . . . . .”Vẻ mặt đau khổ, Tiểu Tuệ tâm bất cam tình bất nguyện đi vào, quên đi, cùng lắm thì chết, hơn nữa, Vương gia mới vừa tỉnh lại, liệu ai biết có khí lực lớn như vậy hay không?“Hiên, chàng tỉnh dậy, chàng tỉnh dậy đi, Lộ Nhi là tới cáo biệt chàng. . . . . .”————Cáo biệt?Trong lòng Hiên Vương đau xót, cáo biệt, Lộ Nhi muốn đi sao?Nhưng là mẫu hậu? Là mẫu hậu muốn đưa Lộ Nhi đi sao?Không được, ngàn vạn lần không được, bên ngoài nguy hiểm, thật sự rất nguy hiểm. Thập Lục Sát còn chưa bị bắt?Không được, Lộ Nhi không nên đi, ngàn vạn lần không nên đi!Hắn muốn ngăn cản, nhưng đáng chết tại sao một câu cũng không nói nên lời, hắn không mở mắt được, toàn thân cũng không có khí lực, không nhúc nhích được!