Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 5 - Chương 348: Hắn Cực Quan Tâm Săn Sóc!

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Bụng của nàng. . . . . .”Hắn hung hăng trợn mắt nhìn Lộ Nhi một cái, mặt nàng kìm nén đến đỏ bừng, vừa rồi tại sao nàng lại quên chuyện này chứ?Ô ô, may mắn là Hiên Vương nhắc nhở nàng, bằng không, nói không chừng thật sự đã xảy ra chuyện. . . . . .“Đi thôi!”Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ảo não, Hiên Vương lại không đành lòng, hắn dĩ nhiên biết không phải là nàng cố ý, chẳng qua là nữ tử mang thai này, rất nhiều lúc, không có tự giác mình hiện giờ là người đang mang thai.Lộ Nhi ngẩng đầu lên, nhìn ba chữ Khánh Vương phủ mạnh mẽ, không hiểu hỏi:“Vương gia, đây không phải là do Khánh Vương viết?”Bút tích của Khánh Vương nàng đã nhìn thấy, mặc dù nàng viết chữ không phải là rất tốt, nhưng vẫn nhìn ra được, đây căn bản không phải là nét bút của cùng một người.“Không phải, đây là của tiên hoàng . . . . . .”Trong mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, làm sao Lộ Nhi biết không phải là bút tích của Khánh Vương? Nàng nhìn thấy chữ của đệ ấy sao?Cũng không có khả năng, thời điểm Khánh Vương và Lộ Nhi gặp mặt không nhiều lắm, mà Khánh Vương lại rất ít khi viết, làm sao nàng có thể thấy được chứ?Nhưng những chuyện này, hắn chỉ nghĩ ở trong lòng, không hỏi thẳng Lộ Nhi.Mà Lộ Nhi dĩ nhiên cũng không biết Hiên Vương nghĩ gì, càng không có giải thích.Thật ra thì lúc này, bọn họ ai cũng nói ít đi một câu, nhưng nếu như ai cũng nói nhiều hơn một chút, cũng sẽ không có. . . . . .Không nghĩ tới Hiên Vương sẽ mang nàng tới nơi này, Lộ Nhi biết, thật ra thì Hiên Vương vẫn luôn rất để ý quan hệ giữa mình Khánh Vương, nhưng bây giờ hắn lại chủ động mang mình tới đây, quan tâm săn sóc như vậy khiến cho Lộ Nhi cực kỳ cảm động!Hắn cũng biết nàng áy náy sao?Vào phủ Khánh Vương, Lộ Nhi không có tâm tình thưởng thức hương hoa tiếng chim trong phủ, cả tâm nàng cũng thật rối rắm.Rất nhanh, đã có người dẫn bọn họ đến phòng Khánh Vương. . . . .

“Bụng của nàng. . . . . .”

Hắn hung hăng trợn mắt nhìn Lộ Nhi một cái, mặt nàng kìm nén đến đỏ bừng, vừa rồi tại sao nàng lại quên chuyện này chứ?

Ô ô, may mắn là Hiên Vương nhắc nhở nàng, bằng không, nói không chừng thật sự đã xảy ra chuyện. . . . . .

“Đi thôi!”

Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ảo não, Hiên Vương lại không đành lòng, hắn dĩ nhiên biết không phải là nàng cố ý, chẳng qua là nữ tử mang thai này, rất nhiều lúc, không có tự giác mình hiện giờ là người đang mang thai.

Lộ Nhi ngẩng đầu lên, nhìn ba chữ Khánh Vương phủ mạnh mẽ, không hiểu hỏi:

“Vương gia, đây không phải là do Khánh Vương viết?”

Bút tích của Khánh Vương nàng đã nhìn thấy, mặc dù nàng viết chữ không phải là rất tốt, nhưng vẫn nhìn ra được, đây căn bản không phải là nét bút của cùng một người.

“Không phải, đây là của tiên hoàng . . . . . .”

Trong mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, làm sao Lộ Nhi biết không phải là bút tích của Khánh Vương? Nàng nhìn thấy chữ của đệ ấy sao?

Cũng không có khả năng, thời điểm Khánh Vương và Lộ Nhi gặp mặt không nhiều lắm, mà Khánh Vương lại rất ít khi viết, làm sao nàng có thể thấy được chứ?

Nhưng những chuyện này, hắn chỉ nghĩ ở trong lòng, không hỏi thẳng Lộ Nhi.

Mà Lộ Nhi dĩ nhiên cũng không biết Hiên Vương nghĩ gì, càng không có giải thích.

Thật ra thì lúc này, bọn họ ai cũng nói ít đi một câu, nhưng nếu như ai cũng nói nhiều hơn một chút, cũng sẽ không có. . . . . .

Không nghĩ tới Hiên Vương sẽ mang nàng tới nơi này, Lộ Nhi biết, thật ra thì Hiên Vương vẫn luôn rất để ý quan hệ giữa mình Khánh Vương, nhưng bây giờ hắn lại chủ động mang mình tới đây, quan tâm săn sóc như vậy khiến cho Lộ Nhi cực kỳ cảm động!

Hắn cũng biết nàng áy náy sao?

Vào phủ Khánh Vương, Lộ Nhi không có tâm tình thưởng thức hương hoa tiếng chim trong phủ, cả tâm nàng cũng thật rối rắm.

Rất nhanh, đã có người dẫn bọn họ đến phòng Khánh Vương. . . . .

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Bụng của nàng. . . . . .”Hắn hung hăng trợn mắt nhìn Lộ Nhi một cái, mặt nàng kìm nén đến đỏ bừng, vừa rồi tại sao nàng lại quên chuyện này chứ?Ô ô, may mắn là Hiên Vương nhắc nhở nàng, bằng không, nói không chừng thật sự đã xảy ra chuyện. . . . . .“Đi thôi!”Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ảo não, Hiên Vương lại không đành lòng, hắn dĩ nhiên biết không phải là nàng cố ý, chẳng qua là nữ tử mang thai này, rất nhiều lúc, không có tự giác mình hiện giờ là người đang mang thai.Lộ Nhi ngẩng đầu lên, nhìn ba chữ Khánh Vương phủ mạnh mẽ, không hiểu hỏi:“Vương gia, đây không phải là do Khánh Vương viết?”Bút tích của Khánh Vương nàng đã nhìn thấy, mặc dù nàng viết chữ không phải là rất tốt, nhưng vẫn nhìn ra được, đây căn bản không phải là nét bút của cùng một người.“Không phải, đây là của tiên hoàng . . . . . .”Trong mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, làm sao Lộ Nhi biết không phải là bút tích của Khánh Vương? Nàng nhìn thấy chữ của đệ ấy sao?Cũng không có khả năng, thời điểm Khánh Vương và Lộ Nhi gặp mặt không nhiều lắm, mà Khánh Vương lại rất ít khi viết, làm sao nàng có thể thấy được chứ?Nhưng những chuyện này, hắn chỉ nghĩ ở trong lòng, không hỏi thẳng Lộ Nhi.Mà Lộ Nhi dĩ nhiên cũng không biết Hiên Vương nghĩ gì, càng không có giải thích.Thật ra thì lúc này, bọn họ ai cũng nói ít đi một câu, nhưng nếu như ai cũng nói nhiều hơn một chút, cũng sẽ không có. . . . . .Không nghĩ tới Hiên Vương sẽ mang nàng tới nơi này, Lộ Nhi biết, thật ra thì Hiên Vương vẫn luôn rất để ý quan hệ giữa mình Khánh Vương, nhưng bây giờ hắn lại chủ động mang mình tới đây, quan tâm săn sóc như vậy khiến cho Lộ Nhi cực kỳ cảm động!Hắn cũng biết nàng áy náy sao?Vào phủ Khánh Vương, Lộ Nhi không có tâm tình thưởng thức hương hoa tiếng chim trong phủ, cả tâm nàng cũng thật rối rắm.Rất nhanh, đã có người dẫn bọn họ đến phòng Khánh Vương. . . . .

Quyển 5 - Chương 348: Hắn Cực Quan Tâm Săn Sóc!