Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 5 - Chương 375: Không Dám Thử
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Không sao, Lộ Nhi, không sao! Còn không lại đây!”Lại lần nữa ôm lấy Lộ Nhi, hắn không nói ra nguyên nhân, Lộ Nhi cũng không hỏi kỹ ——Nàng đã từng hỏi, nhưng hắn vẫn không nói. Lộ Nhi biết, Hiên Vương tất nhiên cũng có nỗi khổ tâm riêng, cho nên nàng sẽ không tiếp tục hỏi đến cùng.Hai người lẳng lặng ôm nhau, ánh mặt trời ngoài cửa sổ xuyên thấu qua cửa chiếu vào, soi sáng hai bóng người, tinh tế tỉ mỉ, giống như để hai người bước đi trên một tầng kim quang.Sau khi ăn trưa, bọn họ tiếp tục đến Khánh Vương phủ, mặc dù Hiên Vương kiêng kỵ việc Lộ Nhi cùng Khánh Vương ở chung một chỗ, nhưng có hắn ở bên lại là một chuyện khác.Cuộc sống như thế, kéo dài mười ngày, hắn đều lẳng lặng đứng ở một bên, nhìn Lộ Nhi ngồi ở trước giường, nói đi nói lại những chuyện cũ.Lộ Nhi nói, người hôn mê có rất nhiều trường hợp, mà bọn họ tỉnh dậy càng muộn, đối với bọn họ mà nói lại càng bất lợi.Mà hắn cũng biết, người đang hôn mê thật ra vẫn có suy nghĩ, lúc ấy hắn chính là như vậy, có thể nghe được giọng nói của Lộ Nhi nhưng lại không tỉnh được.Lộ Nhi nói muốn dùng lời nói k*ch th*ch Khánh Vương, những lời này hắn thật ra cũng rất đồng ý, nhưng. . . . . .Nhưng nói như thế nào đây? Mỗi người đều có người hoặc vật mình để ý nhất, người hắn để ý nhất chính là Lộ Nhi, cho nên Cô Ưng nói muốn mang Lộ Nhi rời khỏi Vương phủ, hắn liền nhanh chóng tỉnh lại.Mà Khánh Vương thì sao? Hắn để ý nhất chính là gì? Không phải là cũng thế chứ. . . . . .Có một cách, thử một lần liền biết, nhưng hiện tại hắn không thể thử, cũng không dám thử.Nếu như kết quả giống như hắn dự đoán, không chỉ là Lộ Nhi, ngay cả hắn và Khánh Vương cũng rất khó xử khi sống cùng nhau.“Lộ Nhi. . . . . .”Nhẹ nhàng đi lên trước, đứng ở sau lưng Lộ Nhi, nhìn khuôn mặt tiều tụy trên giường, trong lòng Hiên Vương đau xót
“Không sao, Lộ Nhi, không sao! Còn không lại đây!”
Lại lần nữa ôm lấy Lộ Nhi, hắn không nói ra nguyên nhân, Lộ Nhi cũng không hỏi kỹ ——
Nàng đã từng hỏi, nhưng hắn vẫn không nói. Lộ Nhi biết, Hiên Vương tất nhiên cũng có nỗi khổ tâm riêng, cho nên nàng sẽ không tiếp tục hỏi đến cùng.
Hai người lẳng lặng ôm nhau, ánh mặt trời ngoài cửa sổ xuyên thấu qua cửa chiếu vào, soi sáng hai bóng người, tinh tế tỉ mỉ, giống như để hai người bước đi trên một tầng kim quang.
Sau khi ăn trưa, bọn họ tiếp tục đến Khánh Vương phủ, mặc dù Hiên Vương kiêng kỵ việc Lộ Nhi cùng Khánh Vương ở chung một chỗ, nhưng có hắn ở bên lại là một chuyện khác.
Cuộc sống như thế, kéo dài mười ngày, hắn đều lẳng lặng đứng ở một bên, nhìn Lộ Nhi ngồi ở trước giường, nói đi nói lại những chuyện cũ.
Lộ Nhi nói, người hôn mê có rất nhiều trường hợp, mà bọn họ tỉnh dậy càng muộn, đối với bọn họ mà nói lại càng bất lợi.
Mà hắn cũng biết, người đang hôn mê thật ra vẫn có suy nghĩ, lúc ấy hắn chính là như vậy, có thể nghe được giọng nói của Lộ Nhi nhưng lại không tỉnh được.
Lộ Nhi nói muốn dùng lời nói k*ch th*ch Khánh Vương, những lời này hắn thật ra cũng rất đồng ý, nhưng. . . . . .
Nhưng nói như thế nào đây? Mỗi người đều có người hoặc vật mình để ý nhất, người hắn để ý nhất chính là Lộ Nhi, cho nên Cô Ưng nói muốn mang Lộ Nhi rời khỏi Vương phủ, hắn liền nhanh chóng tỉnh lại.
Mà Khánh Vương thì sao? Hắn để ý nhất chính là gì? Không phải là cũng thế chứ. . . . . .
Có một cách, thử một lần liền biết, nhưng hiện tại hắn không thể thử, cũng không dám thử.
Nếu như kết quả giống như hắn dự đoán, không chỉ là Lộ Nhi, ngay cả hắn và Khánh Vương cũng rất khó xử khi sống cùng nhau.
“Lộ Nhi. . . . . .”
Nhẹ nhàng đi lên trước, đứng ở sau lưng Lộ Nhi, nhìn khuôn mặt tiều tụy trên giường, trong lòng Hiên Vương đau xót
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Không sao, Lộ Nhi, không sao! Còn không lại đây!”Lại lần nữa ôm lấy Lộ Nhi, hắn không nói ra nguyên nhân, Lộ Nhi cũng không hỏi kỹ ——Nàng đã từng hỏi, nhưng hắn vẫn không nói. Lộ Nhi biết, Hiên Vương tất nhiên cũng có nỗi khổ tâm riêng, cho nên nàng sẽ không tiếp tục hỏi đến cùng.Hai người lẳng lặng ôm nhau, ánh mặt trời ngoài cửa sổ xuyên thấu qua cửa chiếu vào, soi sáng hai bóng người, tinh tế tỉ mỉ, giống như để hai người bước đi trên một tầng kim quang.Sau khi ăn trưa, bọn họ tiếp tục đến Khánh Vương phủ, mặc dù Hiên Vương kiêng kỵ việc Lộ Nhi cùng Khánh Vương ở chung một chỗ, nhưng có hắn ở bên lại là một chuyện khác.Cuộc sống như thế, kéo dài mười ngày, hắn đều lẳng lặng đứng ở một bên, nhìn Lộ Nhi ngồi ở trước giường, nói đi nói lại những chuyện cũ.Lộ Nhi nói, người hôn mê có rất nhiều trường hợp, mà bọn họ tỉnh dậy càng muộn, đối với bọn họ mà nói lại càng bất lợi.Mà hắn cũng biết, người đang hôn mê thật ra vẫn có suy nghĩ, lúc ấy hắn chính là như vậy, có thể nghe được giọng nói của Lộ Nhi nhưng lại không tỉnh được.Lộ Nhi nói muốn dùng lời nói k*ch th*ch Khánh Vương, những lời này hắn thật ra cũng rất đồng ý, nhưng. . . . . .Nhưng nói như thế nào đây? Mỗi người đều có người hoặc vật mình để ý nhất, người hắn để ý nhất chính là Lộ Nhi, cho nên Cô Ưng nói muốn mang Lộ Nhi rời khỏi Vương phủ, hắn liền nhanh chóng tỉnh lại.Mà Khánh Vương thì sao? Hắn để ý nhất chính là gì? Không phải là cũng thế chứ. . . . . .Có một cách, thử một lần liền biết, nhưng hiện tại hắn không thể thử, cũng không dám thử.Nếu như kết quả giống như hắn dự đoán, không chỉ là Lộ Nhi, ngay cả hắn và Khánh Vương cũng rất khó xử khi sống cùng nhau.“Lộ Nhi. . . . . .”Nhẹ nhàng đi lên trước, đứng ở sau lưng Lộ Nhi, nhìn khuôn mặt tiều tụy trên giường, trong lòng Hiên Vương đau xót