Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 5 - Chương 394: Sẽ Không Trốn Tránh Tình Yêu Của Hắn Nữa
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Nhưng cưới công chúa đối với sự nghiệp sau này của chàng sẽ có lợi. Ta cái gì cũng không có, cũng không có bối cảnh gì. . . . . .”“Lộ Nhi, ta đã là Vương gia rồi, còn cần lợi ích gì nữa? Chỉ cần nàng bồi ở bên cạnh ta là tốt rồi. . . . . .”“Nhưng. . . . . . Hoàng thái hậu hình như không thích ta. . . . . .”Lộ Nhi vẫn cảm thấy không thể tin được, nàng dùng sức ngắt nhéo cánh tay Hiên Vương, hắn đau kêu “ai ui”:“Lộ Nhi, sao nàng lại nhéo ta. . . . . .”“Ta tưởng rằng mình đang nằm mơ a. . . . . . Ha ha, không nghĩ tới nhéo lầm rồi. . . . . .”Mồ hôi. . . . . .Từ thái y cùng Từ phu nhân ở phía đối diện cười một tiếng, Từ thái y đi lên trước, vui tươi hớn hở nhìn Lộ Nhi:“Vương gia, không phải ngài đã nói phải nhanh một chút sao? Bọn họ cũng cũng sắp xếp xong xuôi rồi, không bằng chọn ngày luôn, hôm nay đi. . . . . .”Cái gì? Nhanh như vậy?Đến cả nghi thức đơn giản cũng chuẩn bị hết rồi, Lộ Nhi cảm giác vẫn giống như trong mơ, vẫn có chút không chân thực như vậy.“Lộ Nhi, hiện tại tốt lắm, nàng là nữ nhi của Từ thái y, ta sẽ đi tìm mẫu hậu . . . . . .”Trở lại Ngạo Vũ Các, Hiên Vương ôm Lộ Nhi thật chặt, thấp giọng nỉ non.“Hiên, Hoàng thái hậu có thành kiến đối với ta, ta sợ sẽ không thuận lợi như vậy. Nhưng chàng là của ta, chỉ cần chàng không buông ta ra, ta Bạch Lộ Nhi cũng tuyệt đối sẽ không thả chàng ra . . . . . .”Vì tình cảm của bọn họ, hắn đã làm nhiều điều như vậy. Cảm giác cho tới nay đều là hắn đang nỗ lực, mà nàng chỉ luôn tích cực trốn tránh!Thua thiệt nàng còn là một người hiện đại, đi đến cổ đại lại bị thân phận địa vị cổ đại làm cho khốn đốn, thật là đủ xấu hổ.“Đứa ngốc, nàng là nữ nhân của ta, làm sao ta có thể buông tay? Lộ Nhi, ta thề, vĩnh viễn cũng sẽ không buông tay!”Nghe được lần đầu tiên Lộ Nhi đáp lại mình, Hiên Vương vui vẻ cười, vẻ mặt cũng cực kỳ kiên quyết.“Ta cũng vậy. . . . . .”Đêm đã khuya, ánh trăng sáng tỏ chứng kiến lời hứa của hai người, ánh sao ghi nhớ tâm ý của hai người.
“Nhưng cưới công chúa đối với sự nghiệp sau này của chàng sẽ có lợi. Ta cái gì cũng không có, cũng không có bối cảnh gì. . . . . .”
“Lộ Nhi, ta đã là Vương gia rồi, còn cần lợi ích gì nữa? Chỉ cần nàng bồi ở bên cạnh ta là tốt rồi. . . . . .”
“Nhưng. . . . . . Hoàng thái hậu hình như không thích ta. . . . . .”
Lộ Nhi vẫn cảm thấy không thể tin được, nàng dùng sức ngắt nhéo cánh tay Hiên Vương, hắn đau kêu “ai ui”:
“Lộ Nhi, sao nàng lại nhéo ta. . . . . .”
“Ta tưởng rằng mình đang nằm mơ a. . . . . . Ha ha, không nghĩ tới nhéo lầm rồi. . . . . .”
Mồ hôi. . . . . .
Từ thái y cùng Từ phu nhân ở phía đối diện cười một tiếng, Từ thái y đi lên trước, vui tươi hớn hở nhìn Lộ Nhi:
“Vương gia, không phải ngài đã nói phải nhanh một chút sao? Bọn họ cũng cũng sắp xếp xong xuôi rồi, không bằng chọn ngày luôn, hôm nay đi. . . . . .”
Cái gì? Nhanh như vậy?
Đến cả nghi thức đơn giản cũng chuẩn bị hết rồi, Lộ Nhi cảm giác vẫn giống như trong mơ, vẫn có chút không chân thực như vậy.
“Lộ Nhi, hiện tại tốt lắm, nàng là nữ nhi của Từ thái y, ta sẽ đi tìm mẫu hậu . . . . . .”
Trở lại Ngạo Vũ Các, Hiên Vương ôm Lộ Nhi thật chặt, thấp giọng nỉ non.
“Hiên, Hoàng thái hậu có thành kiến đối với ta, ta sợ sẽ không thuận lợi như vậy. Nhưng chàng là của ta, chỉ cần chàng không buông ta ra, ta Bạch Lộ Nhi cũng tuyệt đối sẽ không thả chàng ra . . . . . .”
Vì tình cảm của bọn họ, hắn đã làm nhiều điều như vậy. Cảm giác cho tới nay đều là hắn đang nỗ lực, mà nàng chỉ luôn tích cực trốn tránh!
Thua thiệt nàng còn là một người hiện đại, đi đến cổ đại lại bị thân phận địa vị cổ đại làm cho khốn đốn, thật là đủ xấu hổ.
“Đứa ngốc, nàng là nữ nhân của ta, làm sao ta có thể buông tay? Lộ Nhi, ta thề, vĩnh viễn cũng sẽ không buông tay!”
Nghe được lần đầu tiên Lộ Nhi đáp lại mình, Hiên Vương vui vẻ cười, vẻ mặt cũng cực kỳ kiên quyết.
“Ta cũng vậy. . . . . .”
Đêm đã khuya, ánh trăng sáng tỏ chứng kiến lời hứa của hai người, ánh sao ghi nhớ tâm ý của hai người.
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Nhưng cưới công chúa đối với sự nghiệp sau này của chàng sẽ có lợi. Ta cái gì cũng không có, cũng không có bối cảnh gì. . . . . .”“Lộ Nhi, ta đã là Vương gia rồi, còn cần lợi ích gì nữa? Chỉ cần nàng bồi ở bên cạnh ta là tốt rồi. . . . . .”“Nhưng. . . . . . Hoàng thái hậu hình như không thích ta. . . . . .”Lộ Nhi vẫn cảm thấy không thể tin được, nàng dùng sức ngắt nhéo cánh tay Hiên Vương, hắn đau kêu “ai ui”:“Lộ Nhi, sao nàng lại nhéo ta. . . . . .”“Ta tưởng rằng mình đang nằm mơ a. . . . . . Ha ha, không nghĩ tới nhéo lầm rồi. . . . . .”Mồ hôi. . . . . .Từ thái y cùng Từ phu nhân ở phía đối diện cười một tiếng, Từ thái y đi lên trước, vui tươi hớn hở nhìn Lộ Nhi:“Vương gia, không phải ngài đã nói phải nhanh một chút sao? Bọn họ cũng cũng sắp xếp xong xuôi rồi, không bằng chọn ngày luôn, hôm nay đi. . . . . .”Cái gì? Nhanh như vậy?Đến cả nghi thức đơn giản cũng chuẩn bị hết rồi, Lộ Nhi cảm giác vẫn giống như trong mơ, vẫn có chút không chân thực như vậy.“Lộ Nhi, hiện tại tốt lắm, nàng là nữ nhi của Từ thái y, ta sẽ đi tìm mẫu hậu . . . . . .”Trở lại Ngạo Vũ Các, Hiên Vương ôm Lộ Nhi thật chặt, thấp giọng nỉ non.“Hiên, Hoàng thái hậu có thành kiến đối với ta, ta sợ sẽ không thuận lợi như vậy. Nhưng chàng là của ta, chỉ cần chàng không buông ta ra, ta Bạch Lộ Nhi cũng tuyệt đối sẽ không thả chàng ra . . . . . .”Vì tình cảm của bọn họ, hắn đã làm nhiều điều như vậy. Cảm giác cho tới nay đều là hắn đang nỗ lực, mà nàng chỉ luôn tích cực trốn tránh!Thua thiệt nàng còn là một người hiện đại, đi đến cổ đại lại bị thân phận địa vị cổ đại làm cho khốn đốn, thật là đủ xấu hổ.“Đứa ngốc, nàng là nữ nhân của ta, làm sao ta có thể buông tay? Lộ Nhi, ta thề, vĩnh viễn cũng sẽ không buông tay!”Nghe được lần đầu tiên Lộ Nhi đáp lại mình, Hiên Vương vui vẻ cười, vẻ mặt cũng cực kỳ kiên quyết.“Ta cũng vậy. . . . . .”Đêm đã khuya, ánh trăng sáng tỏ chứng kiến lời hứa của hai người, ánh sao ghi nhớ tâm ý của hai người.