Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 5 - Chương 446: Cơn Giận Dữ Tĩnh Lặng 2

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Từ chỗ Hoàng thái hậu ra ngoài, tâm tình công chúa thật tốt, bên ngoài cực kỳ náo nhiệt, mà Tiểu Mê lại biết võ công, nàng cũng không có chuyện gì phải sợ hãi.Không ngồi kiệu, hai chủ tớ tùy ý đi dạo, nàng chợt nghĩ đến một người, Khánh Vương!Khánh Vương, nàng cũng chỉ gặp qua một lần, là một mỹ nam tuấn mỹ, phong lưu phóng khoáng !Hắn là nam tử khiến người ta bị mê hoặc, khác với Hiên Vương, hắn làm cho người ta có cảm giác rất ôn hòa, rất ấm áp.Mà Hiên Vương, giống như là băng, giống như khối băng làm cho nàng một người tâm cao khí ngạo không nhịn được muốn chinh phục, muốn động tâm.“Công chúa, chúng ta đi đâu?”Không nhìn những gian hàng xung quanh, ánh mắt của nàng nhìn khắp nơi, không biết đang tìm cái gì.“Khánh Vương phủ. . . . . .”Khánh Vương phủ?Tiểu Mê kinh ngạc, lại không cẩn thận đuôi mắt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.“Công chúa, người nhìn. . . . . .”Công chúa hồi thần, nhìn về phía đó, vừa đúng lúc nam tử kia quay đầu lại, hướng về phía nàng, cười rực rỡ!“Huynh, huynh ấy làm sao đã tới rồi? Chẳng lẽ là. . . . . .”Trong miệng lẩm bẩm, chân không tự giác đi tới, Tiểu Mê cũng vội vàng đuổi theo, mãi cho đến lúc đứng trước một khách đ**m nhỏ tầm thường!Có lẽ khách đ**m này làm ăn không phải là rất tốt, bên trong không có mấy khách, vừa vào cửa, chưởng quỹ liền nhiệt tâm ra đón.“Tiểu thư, mời lên trên lầu!”Là huynh ấy tới.Nghe thấy lời mời của chưởng quỹ, công chúa đã hiểu, hắn cuối cùng không yên lòng nữ nhân kia, so với hành trình đã dự định nhanh hơn mấy ngày!Cửa mở ra, bên trong phòng yên tĩnh đến dọa người!Một thân ảnh thon dài, đối diện với cửa sổ, cô độc đứng ở nơi đó!Nghe thấy nàng đi vào, hắn không xoay người, cũng không nói chuyện, giống như bên ngoài có thứ gì đó khiến người chú ý, cứ như vậy, hấp dẫn tầm mắt của hắn!

Từ chỗ Hoàng thái hậu ra ngoài, tâm tình công chúa thật tốt, bên ngoài cực kỳ náo nhiệt, mà Tiểu Mê lại biết võ công, nàng cũng không có chuyện gì phải sợ hãi.

Không ngồi kiệu, hai chủ tớ tùy ý đi dạo, nàng chợt nghĩ đến một người, Khánh Vương!

Khánh Vương, nàng cũng chỉ gặp qua một lần, là một mỹ nam tuấn mỹ, phong lưu phóng khoáng !

Hắn là nam tử khiến người ta bị mê hoặc, khác với Hiên Vương, hắn làm cho người ta có cảm giác rất ôn hòa, rất ấm áp.

Mà Hiên Vương, giống như là băng, giống như khối băng làm cho nàng một người tâm cao khí ngạo không nhịn được muốn chinh phục, muốn động tâm.

“Công chúa, chúng ta đi đâu?”

Không nhìn những gian hàng xung quanh, ánh mắt của nàng nhìn khắp nơi, không biết đang tìm cái gì.

“Khánh Vương phủ. . . . . .”

Khánh Vương phủ?

Tiểu Mê kinh ngạc, lại không cẩn thận đuôi mắt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

“Công chúa, người nhìn. . . . . .”

Công chúa hồi thần, nhìn về phía đó, vừa đúng lúc nam tử kia quay đầu lại, hướng về phía nàng, cười rực rỡ!

“Huynh, huynh ấy làm sao đã tới rồi? Chẳng lẽ là. . . . . .”

Trong miệng lẩm bẩm, chân không tự giác đi tới, Tiểu Mê cũng vội vàng đuổi theo, mãi cho đến lúc đứng trước một khách đ**m nhỏ tầm thường!

Có lẽ khách đ**m này làm ăn không phải là rất tốt, bên trong không có mấy khách, vừa vào cửa, chưởng quỹ liền nhiệt tâm ra đón.

“Tiểu thư, mời lên trên lầu!”

Là huynh ấy tới.

Nghe thấy lời mời của chưởng quỹ, công chúa đã hiểu, hắn cuối cùng không yên lòng nữ nhân kia, so với hành trình đã dự định nhanh hơn mấy ngày!

Cửa mở ra, bên trong phòng yên tĩnh đến dọa người!

Một thân ảnh thon dài, đối diện với cửa sổ, cô độc đứng ở nơi đó!

Nghe thấy nàng đi vào, hắn không xoay người, cũng không nói chuyện, giống như bên ngoài có thứ gì đó khiến người chú ý, cứ như vậy, hấp dẫn tầm mắt của hắn!

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Từ chỗ Hoàng thái hậu ra ngoài, tâm tình công chúa thật tốt, bên ngoài cực kỳ náo nhiệt, mà Tiểu Mê lại biết võ công, nàng cũng không có chuyện gì phải sợ hãi.Không ngồi kiệu, hai chủ tớ tùy ý đi dạo, nàng chợt nghĩ đến một người, Khánh Vương!Khánh Vương, nàng cũng chỉ gặp qua một lần, là một mỹ nam tuấn mỹ, phong lưu phóng khoáng !Hắn là nam tử khiến người ta bị mê hoặc, khác với Hiên Vương, hắn làm cho người ta có cảm giác rất ôn hòa, rất ấm áp.Mà Hiên Vương, giống như là băng, giống như khối băng làm cho nàng một người tâm cao khí ngạo không nhịn được muốn chinh phục, muốn động tâm.“Công chúa, chúng ta đi đâu?”Không nhìn những gian hàng xung quanh, ánh mắt của nàng nhìn khắp nơi, không biết đang tìm cái gì.“Khánh Vương phủ. . . . . .”Khánh Vương phủ?Tiểu Mê kinh ngạc, lại không cẩn thận đuôi mắt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.“Công chúa, người nhìn. . . . . .”Công chúa hồi thần, nhìn về phía đó, vừa đúng lúc nam tử kia quay đầu lại, hướng về phía nàng, cười rực rỡ!“Huynh, huynh ấy làm sao đã tới rồi? Chẳng lẽ là. . . . . .”Trong miệng lẩm bẩm, chân không tự giác đi tới, Tiểu Mê cũng vội vàng đuổi theo, mãi cho đến lúc đứng trước một khách đ**m nhỏ tầm thường!Có lẽ khách đ**m này làm ăn không phải là rất tốt, bên trong không có mấy khách, vừa vào cửa, chưởng quỹ liền nhiệt tâm ra đón.“Tiểu thư, mời lên trên lầu!”Là huynh ấy tới.Nghe thấy lời mời của chưởng quỹ, công chúa đã hiểu, hắn cuối cùng không yên lòng nữ nhân kia, so với hành trình đã dự định nhanh hơn mấy ngày!Cửa mở ra, bên trong phòng yên tĩnh đến dọa người!Một thân ảnh thon dài, đối diện với cửa sổ, cô độc đứng ở nơi đó!Nghe thấy nàng đi vào, hắn không xoay người, cũng không nói chuyện, giống như bên ngoài có thứ gì đó khiến người chú ý, cứ như vậy, hấp dẫn tầm mắt của hắn!

Quyển 5 - Chương 446: Cơn Giận Dữ Tĩnh Lặng 2