Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 5 - Chương 479: Ba Người Chạm Mặt
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hiên Vương nhếch mày, bọn họ chưa từng giao đấu, nhưng Hướng Quân cũng chưa chắc là đối thủ của hắn!“Hiên Vương, chuyện này, ta vốn có thể trực tiếp mang nàng rời đi ngay trong hôn lễ, nhưng đây cũng không phải là chuyện gì tốt, ta không muốn đem chuyện bé xé ra to, càng không muốn đả thương Lộ Châu cùng hài tử trong bụng nàng. . . . . .”Hướng Quân cau mày nhìn Hiên Vương, thanh âm thật là thành khẩn, hắn không phải là một người háo chiến, hắn cũng thích hòa bình, nếu như không có điều bất trắc, hắn không hy vọng cùng Hiên Vương trở mặt!“Ta đồng ý với ý kiến của ngài, nhưng Lộ Nhi rốt cuộc là người nào, ta nghĩ không có ai rõ ràng hơn chính nàng. Hướng Quân, ta biết ngài cũng là nam tử thẳng thắn vô tư, để tự nàng nói, không tốt sao?”Hiên Vương tự tin cười, Lộ Nhi, nàng cố chịu đựng, ta sẽ tới cứu nàng!Khách đ**m vốn là không lớn, Lộ Nhi trên lầu nghe được thanh âm vang dội của Hiên Vương, hai mắt nhắm chặt vội vàng mở ra:“Hiên Vương? Chàng đã đến rồi sao?”Hốt hoảng trượt xuống giường, giầy cũng không kịp đi, Lộ Nhi cuống quít chạy ra, đi tới trước bàn, đụng phải một cái ghế, rầm một tiếng đổ trên đất. . . . . .“Hiên Vương, ta ở phía trên. . . . . .”Hiên Vương và Hướng Quân, hai người vốn không ai nhường ai, đột nhiên nghe thấy tiếng la của Lộ Nhi, lại nghe thấy “rầm” một tiếng, bọn họ thầm nói một tiếng hỏng bét, hai thân ảnh, giống như hai con rồng linh hoạt, đồng thời bay lên lầu. . . . . .“Oành” một tiếng, cửa bị đẩy ra, chỉ thấy Lộ Nhi đỡ cái bàn, mặt đau đớn cau mày:“Lộ Nhi, Lộ Nhi, nàng làm sao vậy. . . . . .”“Lộ Châu, nàng làm sao vậy. . . . . .”Hai thanh âm, gọi tên khác nhau, nhưng lại vội vàng giống nhau, có điều Hiên Vương nhanh hơn một bước trực tiếp ôm lấy Lộ Nhi, liếc nhìn giường, trầm mặt đi qua đó. . . .
Hiên Vương nhếch mày, bọn họ chưa từng giao đấu, nhưng Hướng Quân cũng chưa chắc là đối thủ của hắn!
“Hiên Vương, chuyện này, ta vốn có thể trực tiếp mang nàng rời đi ngay trong hôn lễ, nhưng đây cũng không phải là chuyện gì tốt, ta không muốn đem chuyện bé xé ra to, càng không muốn đả thương Lộ Châu cùng hài tử trong bụng nàng. . . . . .”
Hướng Quân cau mày nhìn Hiên Vương, thanh âm thật là thành khẩn, hắn không phải là một người háo chiến, hắn cũng thích hòa bình, nếu như không có điều bất trắc, hắn không hy vọng cùng Hiên Vương trở mặt!
“Ta đồng ý với ý kiến của ngài, nhưng Lộ Nhi rốt cuộc là người nào, ta nghĩ không có ai rõ ràng hơn chính nàng. Hướng Quân, ta biết ngài cũng là nam tử thẳng thắn vô tư, để tự nàng nói, không tốt sao?”
Hiên Vương tự tin cười, Lộ Nhi, nàng cố chịu đựng, ta sẽ tới cứu nàng!
Khách đ**m vốn là không lớn, Lộ Nhi trên lầu nghe được thanh âm vang dội của Hiên Vương, hai mắt nhắm chặt vội vàng mở ra:
“Hiên Vương? Chàng đã đến rồi sao?”
Hốt hoảng trượt xuống giường, giầy cũng không kịp đi, Lộ Nhi cuống quít chạy ra, đi tới trước bàn, đụng phải một cái ghế, rầm một tiếng đổ trên đất. . . . . .
“Hiên Vương, ta ở phía trên. . . . . .”
Hiên Vương và Hướng Quân, hai người vốn không ai nhường ai, đột nhiên nghe thấy tiếng la của Lộ Nhi, lại nghe thấy “rầm” một tiếng, bọn họ thầm nói một tiếng hỏng bét, hai thân ảnh, giống như hai con rồng linh hoạt, đồng thời bay lên lầu. . . . . .
“Oành” một tiếng, cửa bị đẩy ra, chỉ thấy Lộ Nhi đỡ cái bàn, mặt đau đớn cau mày:
“Lộ Nhi, Lộ Nhi, nàng làm sao vậy. . . . . .”
“Lộ Châu, nàng làm sao vậy. . . . . .”
Hai thanh âm, gọi tên khác nhau, nhưng lại vội vàng giống nhau, có điều Hiên Vương nhanh hơn một bước trực tiếp ôm lấy Lộ Nhi, liếc nhìn giường, trầm mặt đi qua đó. . . .
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hiên Vương nhếch mày, bọn họ chưa từng giao đấu, nhưng Hướng Quân cũng chưa chắc là đối thủ của hắn!“Hiên Vương, chuyện này, ta vốn có thể trực tiếp mang nàng rời đi ngay trong hôn lễ, nhưng đây cũng không phải là chuyện gì tốt, ta không muốn đem chuyện bé xé ra to, càng không muốn đả thương Lộ Châu cùng hài tử trong bụng nàng. . . . . .”Hướng Quân cau mày nhìn Hiên Vương, thanh âm thật là thành khẩn, hắn không phải là một người háo chiến, hắn cũng thích hòa bình, nếu như không có điều bất trắc, hắn không hy vọng cùng Hiên Vương trở mặt!“Ta đồng ý với ý kiến của ngài, nhưng Lộ Nhi rốt cuộc là người nào, ta nghĩ không có ai rõ ràng hơn chính nàng. Hướng Quân, ta biết ngài cũng là nam tử thẳng thắn vô tư, để tự nàng nói, không tốt sao?”Hiên Vương tự tin cười, Lộ Nhi, nàng cố chịu đựng, ta sẽ tới cứu nàng!Khách đ**m vốn là không lớn, Lộ Nhi trên lầu nghe được thanh âm vang dội của Hiên Vương, hai mắt nhắm chặt vội vàng mở ra:“Hiên Vương? Chàng đã đến rồi sao?”Hốt hoảng trượt xuống giường, giầy cũng không kịp đi, Lộ Nhi cuống quít chạy ra, đi tới trước bàn, đụng phải một cái ghế, rầm một tiếng đổ trên đất. . . . . .“Hiên Vương, ta ở phía trên. . . . . .”Hiên Vương và Hướng Quân, hai người vốn không ai nhường ai, đột nhiên nghe thấy tiếng la của Lộ Nhi, lại nghe thấy “rầm” một tiếng, bọn họ thầm nói một tiếng hỏng bét, hai thân ảnh, giống như hai con rồng linh hoạt, đồng thời bay lên lầu. . . . . .“Oành” một tiếng, cửa bị đẩy ra, chỉ thấy Lộ Nhi đỡ cái bàn, mặt đau đớn cau mày:“Lộ Nhi, Lộ Nhi, nàng làm sao vậy. . . . . .”“Lộ Châu, nàng làm sao vậy. . . . . .”Hai thanh âm, gọi tên khác nhau, nhưng lại vội vàng giống nhau, có điều Hiên Vương nhanh hơn một bước trực tiếp ôm lấy Lộ Nhi, liếc nhìn giường, trầm mặt đi qua đó. . . .