Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 5 - Chương 481: Hiên Vương Ôn Nhu
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Nghĩ đến vừa nãy mình quá l* m*ng, Lộ Nhi không nhịn được lúng túng cười một tiếng, nhưng đi chân trần thật đau a!“Vừa rồi ngã ở đâu? Chỗ nào đau?”Hiên Vương thở dài, Lộ Nhi vốn là một người tương đối chững chạc, nhưng đó cũng là ở dưới tình huống bình thường, một khi vội vàng lại không tránh được nôn nóng.“Hiên, ta không sao, là không cẩn thận đụng phải chân, ta không ngã xuống, ta vừa vịn vào cái bàn. . . . . .”Lộ Nhi vội vàng thanh minh mình không sao, nhưng Hiên Vương vừa nghe nói Lộ Nhi bị đau chân, vội vàng cầm chân Lộ Nhi lên, cẩn thận bỏ tất ra, chỉ thấy bàn chân bên phải, quả nhiên tím bầm một mảng lớn.“Lộ Nhi, đau không?”Vậy hẳn là bị cái ghế đập một cái, Lộ Nhi a, thật đúng là. . . . . .“Nàng. . . . . .”Đang nói, một bình thuốc bạch ngọc đưa tới, Hiên Vương vừa ngẩng đầu, nhìn bình thuốc kia, lại nhìn Hướng Quân mặt lạnh, do dự trong chốc lát, vẫn là nhận lấy.Mở nắp bình, một mùi thơm hoa sen tỏa ra, Lộ Nhi không hiểu nhăn mày, mùi hoa sen vô cùng nhạt, nhưng cái này lại tương đối nồng hơn.Đổ ra chút thuốc, thuốc kia như mặt nước trong suốt, nhưng lại đục hơn, xoa lên da, lành lạnh sung sướng, rất là thoải mái.Lộ Nhi thoải mái nhắm mắt lại, tay Hiên Vương rất ôn nhu, lực đạo cũng rất vừa phải, tím bầm như vậy, vốn là không cần bôi thuốc, nghỉ ngơi ba năm ngày cũng có thể khỏi hẳn, có điều thoa thêm thuốc sẽ khỏi nhanh hơn!Hướng Quân nhăn mày, một nam nhân lấy lòng một nữ nhân mà cam tâm tình nguyện làm những chuyện này, hắn không phải là không hiểu, huống chi, nam nhân trước mắt không phải là ai khác, hắn ta là đương kim Vương gia mặt lạnh tay cầm trọng binh !Hắn, tự khoe cũng yêu Lộ Châu, nhưng vừa rồi, nếu như là hắn, hắn đều không biết làm những việc này.
Nghĩ đến vừa nãy mình quá l* m*ng, Lộ Nhi không nhịn được lúng túng cười một tiếng, nhưng đi chân trần thật đau a!
“Vừa rồi ngã ở đâu? Chỗ nào đau?”
Hiên Vương thở dài, Lộ Nhi vốn là một người tương đối chững chạc, nhưng đó cũng là ở dưới tình huống bình thường, một khi vội vàng lại không tránh được nôn nóng.
“Hiên, ta không sao, là không cẩn thận đụng phải chân, ta không ngã xuống, ta vừa vịn vào cái bàn. . . . . .”
Lộ Nhi vội vàng thanh minh mình không sao, nhưng Hiên Vương vừa nghe nói Lộ Nhi bị đau chân, vội vàng cầm chân Lộ Nhi lên, cẩn thận bỏ tất ra, chỉ thấy bàn chân bên phải, quả nhiên tím bầm một mảng lớn.
“Lộ Nhi, đau không?”
Vậy hẳn là bị cái ghế đập một cái, Lộ Nhi a, thật đúng là. . . . . .
“Nàng. . . . . .”
Đang nói, một bình thuốc bạch ngọc đưa tới, Hiên Vương vừa ngẩng đầu, nhìn bình thuốc kia, lại nhìn Hướng Quân mặt lạnh, do dự trong chốc lát, vẫn là nhận lấy.
Mở nắp bình, một mùi thơm hoa sen tỏa ra, Lộ Nhi không hiểu nhăn mày, mùi hoa sen vô cùng nhạt, nhưng cái này lại tương đối nồng hơn.
Đổ ra chút thuốc, thuốc kia như mặt nước trong suốt, nhưng lại đục hơn, xoa lên da, lành lạnh sung sướng, rất là thoải mái.
Lộ Nhi thoải mái nhắm mắt lại, tay Hiên Vương rất ôn nhu, lực đạo cũng rất vừa phải, tím bầm như vậy, vốn là không cần bôi thuốc, nghỉ ngơi ba năm ngày cũng có thể khỏi hẳn, có điều thoa thêm thuốc sẽ khỏi nhanh hơn!
Hướng Quân nhăn mày, một nam nhân lấy lòng một nữ nhân mà cam tâm tình nguyện làm những chuyện này, hắn không phải là không hiểu, huống chi, nam nhân trước mắt không phải là ai khác, hắn ta là đương kim Vương gia mặt lạnh tay cầm trọng binh !
Hắn, tự khoe cũng yêu Lộ Châu, nhưng vừa rồi, nếu như là hắn, hắn đều không biết làm những việc này.
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Nghĩ đến vừa nãy mình quá l* m*ng, Lộ Nhi không nhịn được lúng túng cười một tiếng, nhưng đi chân trần thật đau a!“Vừa rồi ngã ở đâu? Chỗ nào đau?”Hiên Vương thở dài, Lộ Nhi vốn là một người tương đối chững chạc, nhưng đó cũng là ở dưới tình huống bình thường, một khi vội vàng lại không tránh được nôn nóng.“Hiên, ta không sao, là không cẩn thận đụng phải chân, ta không ngã xuống, ta vừa vịn vào cái bàn. . . . . .”Lộ Nhi vội vàng thanh minh mình không sao, nhưng Hiên Vương vừa nghe nói Lộ Nhi bị đau chân, vội vàng cầm chân Lộ Nhi lên, cẩn thận bỏ tất ra, chỉ thấy bàn chân bên phải, quả nhiên tím bầm một mảng lớn.“Lộ Nhi, đau không?”Vậy hẳn là bị cái ghế đập một cái, Lộ Nhi a, thật đúng là. . . . . .“Nàng. . . . . .”Đang nói, một bình thuốc bạch ngọc đưa tới, Hiên Vương vừa ngẩng đầu, nhìn bình thuốc kia, lại nhìn Hướng Quân mặt lạnh, do dự trong chốc lát, vẫn là nhận lấy.Mở nắp bình, một mùi thơm hoa sen tỏa ra, Lộ Nhi không hiểu nhăn mày, mùi hoa sen vô cùng nhạt, nhưng cái này lại tương đối nồng hơn.Đổ ra chút thuốc, thuốc kia như mặt nước trong suốt, nhưng lại đục hơn, xoa lên da, lành lạnh sung sướng, rất là thoải mái.Lộ Nhi thoải mái nhắm mắt lại, tay Hiên Vương rất ôn nhu, lực đạo cũng rất vừa phải, tím bầm như vậy, vốn là không cần bôi thuốc, nghỉ ngơi ba năm ngày cũng có thể khỏi hẳn, có điều thoa thêm thuốc sẽ khỏi nhanh hơn!Hướng Quân nhăn mày, một nam nhân lấy lòng một nữ nhân mà cam tâm tình nguyện làm những chuyện này, hắn không phải là không hiểu, huống chi, nam nhân trước mắt không phải là ai khác, hắn ta là đương kim Vương gia mặt lạnh tay cầm trọng binh !Hắn, tự khoe cũng yêu Lộ Châu, nhưng vừa rồi, nếu như là hắn, hắn đều không biết làm những việc này.