Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 5 - Chương 486: Khó Bề Phân Biệt 4

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Vách đá, vậy, vậy chúng ta làm sao bây giờ. . . . . .”Một tay nữ tử vững vàng nắm xe, một tay khẩn trương che chở bụng. . . . . .“Lộ Châu, muội xuống xe, theo đó, nhanh lên một chút đi. . . . . .”“Không, chúng ta cùng nhau đi, chúng ta cùng nhau bỏ trốn. . . . . .”Nàng kia đã xuống xe, một phen kéo nam tử kia xuống, rút kim trâm trên tay ra, đặt vào tay hắn:“Mau, nhanh lên một chút. . . . . .”“Này. . . . . .”Có thể không? Thật có thể không?. . . . . .“A. . . . . .”Lộ Nhi khiếp sợ mở mắt ra, bên trong phòng đèn còn chưa tắt, lúc sáng lúc tối, đều là một mảnh tĩnh lặng, mà ngoài cửa sổ vẫn tối đen như mực. . . . . .“Phu nhân, phu nhân. . . . . . Người đã tỉnh. . . . . .”Nghe thấy thanh âm của Lộ Nhi, Tiểu Tuệ hốt hoảng chạy vào, thấy Lộ Nhi hoảng sợ, run lẩy bẩy ngồi ở đó. . . . . .“Phu nhân, sao vậy? Người làm sao. . . . . .”Lần đầu tiên thấy Lộ Nhi hoảng sợ như vậy, Tiểu Tuệ bất an cầm áo khoác lên, giúp Lộ Nhi phủ thêm. . . . . .“Tiểu Tuệ, Tiểu Tuệ. . . . . .”Lấy lại tinh thần, thân thể Lộ Nhi vẫn nhịn không được mà run rẩy!Nàng ôm lấy Tiểu Tuệ thật chặt. Tại sao? Tại sao nàng lại nằm mơ như vậy, nàng nằm mơ thấy xe ngựa, rừng cây, vách đá, kim trâm!Đó không phải là trí nhớ thuộc về nàng, đó không phải là nàng, đó là. . . . . .Trong mộng nam tử kia là ai? Hắn gọi cô gái kia là Lộ Châu!Vậy hắn không phải là thị vệ, không phải là một nô tài!Hắn và Lộ Châu rất quen thuộc, rất quen thuộc!Mà nàng. . . . . .Nàng là người nào? Nàng hiện tại là ai? Người nào đang đuổi giết Lộ Châu, người nào muốn giết Lộ Châu?Mà chính nàng, bây giờ là người nào?Chẳng lẽ, nàng không phải là thân thể xuyên qua, là linh hồn xuyên qua ư?Không! Sẽ không !Tại sao có thể như vậy!

“Vách đá, vậy, vậy chúng ta làm sao bây giờ. . . . . .”

Một tay nữ tử vững vàng nắm xe, một tay khẩn trương che chở bụng. . . . . .

“Lộ Châu, muội xuống xe, theo đó, nhanh lên một chút đi. . . . . .”

“Không, chúng ta cùng nhau đi, chúng ta cùng nhau bỏ trốn. . . . . .”

Nàng kia đã xuống xe, một phen kéo nam tử kia xuống, rút kim trâm trên tay ra, đặt vào tay hắn:

“Mau, nhanh lên một chút. . . . . .”

“Này. . . . . .”

Có thể không? Thật có thể không?

. . . . . .

“A. . . . . .”

Lộ Nhi khiếp sợ mở mắt ra, bên trong phòng đèn còn chưa tắt, lúc sáng lúc tối, đều là một mảnh tĩnh lặng, mà ngoài cửa sổ vẫn tối đen như mực. . . . . .

“Phu nhân, phu nhân. . . . . . Người đã tỉnh. . . . . .”

Nghe thấy thanh âm của Lộ Nhi, Tiểu Tuệ hốt hoảng chạy vào, thấy Lộ Nhi hoảng sợ, run lẩy bẩy ngồi ở đó. . . . . .

“Phu nhân, sao vậy? Người làm sao. . . . . .”

Lần đầu tiên thấy Lộ Nhi hoảng sợ như vậy, Tiểu Tuệ bất an cầm áo khoác lên, giúp Lộ Nhi phủ thêm. . . . . .

“Tiểu Tuệ, Tiểu Tuệ. . . . . .”

Lấy lại tinh thần, thân thể Lộ Nhi vẫn nhịn không được mà run rẩy!

Nàng ôm lấy Tiểu Tuệ thật chặt. Tại sao? Tại sao nàng lại nằm mơ như vậy, nàng nằm mơ thấy xe ngựa, rừng cây, vách đá, kim trâm!

Đó không phải là trí nhớ thuộc về nàng, đó không phải là nàng, đó là. . . . . .

Trong mộng nam tử kia là ai? Hắn gọi cô gái kia là Lộ Châu!

Vậy hắn không phải là thị vệ, không phải là một nô tài!

Hắn và Lộ Châu rất quen thuộc, rất quen thuộc!

Mà nàng. . . . . .

Nàng là người nào? Nàng hiện tại là ai? Người nào đang đuổi giết Lộ Châu, người nào muốn giết Lộ Châu?

Mà chính nàng, bây giờ là người nào?

Chẳng lẽ, nàng không phải là thân thể xuyên qua, là linh hồn xuyên qua ư?

Không! Sẽ không !

Tại sao có thể như vậy!

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Vách đá, vậy, vậy chúng ta làm sao bây giờ. . . . . .”Một tay nữ tử vững vàng nắm xe, một tay khẩn trương che chở bụng. . . . . .“Lộ Châu, muội xuống xe, theo đó, nhanh lên một chút đi. . . . . .”“Không, chúng ta cùng nhau đi, chúng ta cùng nhau bỏ trốn. . . . . .”Nàng kia đã xuống xe, một phen kéo nam tử kia xuống, rút kim trâm trên tay ra, đặt vào tay hắn:“Mau, nhanh lên một chút. . . . . .”“Này. . . . . .”Có thể không? Thật có thể không?. . . . . .“A. . . . . .”Lộ Nhi khiếp sợ mở mắt ra, bên trong phòng đèn còn chưa tắt, lúc sáng lúc tối, đều là một mảnh tĩnh lặng, mà ngoài cửa sổ vẫn tối đen như mực. . . . . .“Phu nhân, phu nhân. . . . . . Người đã tỉnh. . . . . .”Nghe thấy thanh âm của Lộ Nhi, Tiểu Tuệ hốt hoảng chạy vào, thấy Lộ Nhi hoảng sợ, run lẩy bẩy ngồi ở đó. . . . . .“Phu nhân, sao vậy? Người làm sao. . . . . .”Lần đầu tiên thấy Lộ Nhi hoảng sợ như vậy, Tiểu Tuệ bất an cầm áo khoác lên, giúp Lộ Nhi phủ thêm. . . . . .“Tiểu Tuệ, Tiểu Tuệ. . . . . .”Lấy lại tinh thần, thân thể Lộ Nhi vẫn nhịn không được mà run rẩy!Nàng ôm lấy Tiểu Tuệ thật chặt. Tại sao? Tại sao nàng lại nằm mơ như vậy, nàng nằm mơ thấy xe ngựa, rừng cây, vách đá, kim trâm!Đó không phải là trí nhớ thuộc về nàng, đó không phải là nàng, đó là. . . . . .Trong mộng nam tử kia là ai? Hắn gọi cô gái kia là Lộ Châu!Vậy hắn không phải là thị vệ, không phải là một nô tài!Hắn và Lộ Châu rất quen thuộc, rất quen thuộc!Mà nàng. . . . . .Nàng là người nào? Nàng hiện tại là ai? Người nào đang đuổi giết Lộ Châu, người nào muốn giết Lộ Châu?Mà chính nàng, bây giờ là người nào?Chẳng lẽ, nàng không phải là thân thể xuyên qua, là linh hồn xuyên qua ư?Không! Sẽ không !Tại sao có thể như vậy!

Quyển 5 - Chương 486: Khó Bề Phân Biệt 4