Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 5 - Chương 500: Tàn nhẫn triền miên

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Lộ Nhi, Lộ Nhi, không phải là thật, nàng nói cho ta biết không phải là thật. . . . . .”Một thân ảnh vọt vào, là Hiên Vương!Nhưng một thân ảnh khác lại nhanh hơn, một chiếc áo bay tới, nhanh chóng bao lấy người Lộ Nhi, Hướng Quân chắn trước người Lộ Nhi, nhàn nhạt cười nói:“Vương gia, nàng là phi tử của bổn vương, xin tự trọng!”Phi tử, nàng rốt cục thành phi tử rồi, nhưng không phải là của Hiên Vương , mà là. . . . . .Mà là của Hướng Quân !Nước mắt, như giọt mưa rơi xuống, nàng đáng thương nhìn Hiên Vương:“Hiên, ta không lừa chàng, không lừa chàng. . . . . .”Tại sao có thể như vậy, làm sao có thể như vậy?Lộ Nhi cũng không biết, cũng không rõ ràng, Hiên Vương sẽ không tin tưởng nàng đi, cũng không bao giờ tin tưởng nàng nữa?“Thái tử, trừ phi tận mắt thấy, nếu không, ta sẽ không tin tưởng. . . . . .”Tận mắt thấy?Lộ Nhi chớp chớp đôi mắt đẫm lệ, một cái bớt chính nàng cũng không biết, hắn đã tin tưởng?“Không thể nào! Nàng là nữ nhân của bổn vương, thân thể của nàng, làm sao có thể để nam nhân khác tùy tiện thấy?”Thanh âm lạnh như băng , ngực của hắn lạnh như băng, Lộ Nhi run rẩy, nếu như không phải là hắn đang đỡ mình, nàng đã sớm ngã xuống.Nhưng nàng tình nguyện ngã xuống, cũng không nguyện ý cứ bị hắn ôm như vậy, nhưng trên người của nàng không có khí lực, lúc này lại là, một chút khí lực cũng không có.“Ngươi. . . . . . Ta cũng. . . . . .”Không thể nhìn sao? Đừng nói là thân thể của nàng, thậm chí chuyện thân thiết hơn bọn họ cũng đã làm, còn sợ bị nhìn thấy thân thể sao?“Lộ Châu, nàng còn muốn trốn sao? Hiện tại nàng có thể tha thứ cho ta sao?”Không cho Hiên Vương cơ hội nói chuyện, Hướng Quân chợt cúi đầu, thâm tình chân thành nâng gương mặt Lộ Nhi, môi lạnh như băng, đột nhiên cứ như vậy đè ép xuống. . . . . .Ô ô, không muốn. . . . . .

“Lộ Nhi, Lộ Nhi, không phải là thật, nàng nói cho ta biết không phải là thật. . . . . .”

Một thân ảnh vọt vào, là Hiên Vương!

Nhưng một thân ảnh khác lại nhanh hơn, một chiếc áo bay tới, nhanh chóng bao lấy người Lộ Nhi, Hướng Quân chắn trước người Lộ Nhi, nhàn nhạt cười nói:

“Vương gia, nàng là phi tử của bổn vương, xin tự trọng!”

Phi tử, nàng rốt cục thành phi tử rồi, nhưng không phải là của Hiên Vương , mà là. . . . . .

Mà là của Hướng Quân !

Nước mắt, như giọt mưa rơi xuống, nàng đáng thương nhìn Hiên Vương:

“Hiên, ta không lừa chàng, không lừa chàng. . . . . .”

Tại sao có thể như vậy, làm sao có thể như vậy?

Lộ Nhi cũng không biết, cũng không rõ ràng, Hiên Vương sẽ không tin tưởng nàng đi, cũng không bao giờ tin tưởng nàng nữa?

“Thái tử, trừ phi tận mắt thấy, nếu không, ta sẽ không tin tưởng. . . . . .”

Tận mắt thấy?

Lộ Nhi chớp chớp đôi mắt đẫm lệ, một cái bớt chính nàng cũng không biết, hắn đã tin tưởng?

“Không thể nào! Nàng là nữ nhân của bổn vương, thân thể của nàng, làm sao có thể để nam nhân khác tùy tiện thấy?”

Thanh âm lạnh như băng , ngực của hắn lạnh như băng, Lộ Nhi run rẩy, nếu như không phải là hắn đang đỡ mình, nàng đã sớm ngã xuống.

Nhưng nàng tình nguyện ngã xuống, cũng không nguyện ý cứ bị hắn ôm như vậy, nhưng trên người của nàng không có khí lực, lúc này lại là, một chút khí lực cũng không có.

“Ngươi. . . . . . Ta cũng. . . . . .”

Không thể nhìn sao? Đừng nói là thân thể của nàng, thậm chí chuyện thân thiết hơn bọn họ cũng đã làm, còn sợ bị nhìn thấy thân thể sao?

“Lộ Châu, nàng còn muốn trốn sao? Hiện tại nàng có thể tha thứ cho ta sao?”

Không cho Hiên Vương cơ hội nói chuyện, Hướng Quân chợt cúi đầu, thâm tình chân thành nâng gương mặt Lộ Nhi, môi lạnh như băng, đột nhiên cứ như vậy đè ép xuống. . . . . .

Ô ô, không muốn. . . . . .

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Lộ Nhi, Lộ Nhi, không phải là thật, nàng nói cho ta biết không phải là thật. . . . . .”Một thân ảnh vọt vào, là Hiên Vương!Nhưng một thân ảnh khác lại nhanh hơn, một chiếc áo bay tới, nhanh chóng bao lấy người Lộ Nhi, Hướng Quân chắn trước người Lộ Nhi, nhàn nhạt cười nói:“Vương gia, nàng là phi tử của bổn vương, xin tự trọng!”Phi tử, nàng rốt cục thành phi tử rồi, nhưng không phải là của Hiên Vương , mà là. . . . . .Mà là của Hướng Quân !Nước mắt, như giọt mưa rơi xuống, nàng đáng thương nhìn Hiên Vương:“Hiên, ta không lừa chàng, không lừa chàng. . . . . .”Tại sao có thể như vậy, làm sao có thể như vậy?Lộ Nhi cũng không biết, cũng không rõ ràng, Hiên Vương sẽ không tin tưởng nàng đi, cũng không bao giờ tin tưởng nàng nữa?“Thái tử, trừ phi tận mắt thấy, nếu không, ta sẽ không tin tưởng. . . . . .”Tận mắt thấy?Lộ Nhi chớp chớp đôi mắt đẫm lệ, một cái bớt chính nàng cũng không biết, hắn đã tin tưởng?“Không thể nào! Nàng là nữ nhân của bổn vương, thân thể của nàng, làm sao có thể để nam nhân khác tùy tiện thấy?”Thanh âm lạnh như băng , ngực của hắn lạnh như băng, Lộ Nhi run rẩy, nếu như không phải là hắn đang đỡ mình, nàng đã sớm ngã xuống.Nhưng nàng tình nguyện ngã xuống, cũng không nguyện ý cứ bị hắn ôm như vậy, nhưng trên người của nàng không có khí lực, lúc này lại là, một chút khí lực cũng không có.“Ngươi. . . . . . Ta cũng. . . . . .”Không thể nhìn sao? Đừng nói là thân thể của nàng, thậm chí chuyện thân thiết hơn bọn họ cũng đã làm, còn sợ bị nhìn thấy thân thể sao?“Lộ Châu, nàng còn muốn trốn sao? Hiện tại nàng có thể tha thứ cho ta sao?”Không cho Hiên Vương cơ hội nói chuyện, Hướng Quân chợt cúi đầu, thâm tình chân thành nâng gương mặt Lộ Nhi, môi lạnh như băng, đột nhiên cứ như vậy đè ép xuống. . . . . .Ô ô, không muốn. . . . . .

Quyển 5 - Chương 500: Tàn nhẫn triền miên