Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 5 - Chương 523: Còn Biết Ư
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Loảng xoảng leng keng, rất là dễ nghe!Lộ Nhi đứng ở sau lưng Hướng Quân, nàng không hiểu vì sao nàng ta sợ, nhưng nhà tù âm u này, vây khốn một nữ nhân, trong lòng cảm thấy Hướng Quân có chút tàn nhẫn!“A. . . . . .”Một tiếng kêu đau, chỉ thấy dưới chân của nàng ta, chẳng biết lúc nào, lại có thêm chút nước ——Không, nói chính xác hơn là có người buông nàng xuống một chút, cả bắp chân của nàng ta tràn đến trong nước.Mà người ngâm trong nước kia, khẳng định cũng sẽ không thoải mái, cho nên nàng ta mới có thể hoảng sợ kêu to!Lộ Nhi thở dài, thủ đoạn của Hướng Quân, quả nhiên lợi hại!Người bình thường làm sao có thể nhẫn tâm hành hạ một cô gái yếu đuối như vậy ?Nhưng Hướng Quân lại khác, trên mặt của hắn không có chút áy náy nào, một chút cũng không có!Chỉ là thưởng thức, thưởng thức nỗi thống khổ của nàng ta, tiếng la của nàng ta.“Ngu Cơ, ngươi còn nhận ra nàng sao?”Bỗng nhiên thân thể Hướng Quân chợt lóe, Lộ Nhi xuất hiện trước mặt Ngu Cơ, nàng không đành lòng nhìn Ngu Cơ, trong mắt mang theo một chút bất an.Mà Ngu Cơ đang lớn tiếng kêu đau, cũng đang giương mắt thấy được Lộ Nhi!Nàng bỗng nhiên ngừng giãy giụa, thân thể run lên, hai mắt không thể tin nhìn Lộ Nhi, sau đó mới tiếp tục nhìn xuống phía dưới, xuống phía dưới, cuối cùng rơi vào bụng Lộ Nhi . . . . . .“Lộ Châu. . . . . .”Khô khốc mở mồm, lại trợn tròn mắt, ánh mắt bỗng nhiên an tĩnh lại. . . . . .Sau đó, tiếp tục di chuyển , di chuyển, phải nhìn mặt Lộ Nhi lần nữa. . . . . .“Điện hạ, nàng ta. . . . . .”Tay bỗng nhiên đưa ra ngoài, leng keng, là thanh âm ma sát của xích sắt.“Thế nào, không nhận ra ư?”Hướng Quân chăm chú nhìn gương mặt Lộ Nhi cùng Ngu Cơ, nghe Ngu Cơ rốt cục mở miệng, hắn nhàn nhạt cười nói.“Nàng ta là. . . . . . Lộ Châu. . . . . .”
Loảng xoảng leng keng, rất là dễ nghe!
Lộ Nhi đứng ở sau lưng Hướng Quân, nàng không hiểu vì sao nàng ta sợ, nhưng nhà tù âm u này, vây khốn một nữ nhân, trong lòng cảm thấy Hướng Quân có chút tàn nhẫn!
“A. . . . . .”
Một tiếng kêu đau, chỉ thấy dưới chân của nàng ta, chẳng biết lúc nào, lại có thêm chút nước ——
Không, nói chính xác hơn là có người buông nàng xuống một chút, cả bắp chân của nàng ta tràn đến trong nước.
Mà người ngâm trong nước kia, khẳng định cũng sẽ không thoải mái, cho nên nàng ta mới có thể hoảng sợ kêu to!
Lộ Nhi thở dài, thủ đoạn của Hướng Quân, quả nhiên lợi hại!
Người bình thường làm sao có thể nhẫn tâm hành hạ một cô gái yếu đuối như vậy ?
Nhưng Hướng Quân lại khác, trên mặt của hắn không có chút áy náy nào, một chút cũng không có!
Chỉ là thưởng thức, thưởng thức nỗi thống khổ của nàng ta, tiếng la của nàng ta.
“Ngu Cơ, ngươi còn nhận ra nàng sao?”
Bỗng nhiên thân thể Hướng Quân chợt lóe, Lộ Nhi xuất hiện trước mặt Ngu Cơ, nàng không đành lòng nhìn Ngu Cơ, trong mắt mang theo một chút bất an.
Mà Ngu Cơ đang lớn tiếng kêu đau, cũng đang giương mắt thấy được Lộ Nhi!
Nàng bỗng nhiên ngừng giãy giụa, thân thể run lên, hai mắt không thể tin nhìn Lộ Nhi, sau đó mới tiếp tục nhìn xuống phía dưới, xuống phía dưới, cuối cùng rơi vào bụng Lộ Nhi . . . . . .
“Lộ Châu. . . . . .”
Khô khốc mở mồm, lại trợn tròn mắt, ánh mắt bỗng nhiên an tĩnh lại. . . . . .
Sau đó, tiếp tục di chuyển , di chuyển, phải nhìn mặt Lộ Nhi lần nữa. . . . . .
“Điện hạ, nàng ta. . . . . .”
Tay bỗng nhiên đưa ra ngoài, leng keng, là thanh âm ma sát của xích sắt.
“Thế nào, không nhận ra ư?”
Hướng Quân chăm chú nhìn gương mặt Lộ Nhi cùng Ngu Cơ, nghe Ngu Cơ rốt cục mở miệng, hắn nhàn nhạt cười nói.
“Nàng ta là. . . . . . Lộ Châu. . . . . .”
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Loảng xoảng leng keng, rất là dễ nghe!Lộ Nhi đứng ở sau lưng Hướng Quân, nàng không hiểu vì sao nàng ta sợ, nhưng nhà tù âm u này, vây khốn một nữ nhân, trong lòng cảm thấy Hướng Quân có chút tàn nhẫn!“A. . . . . .”Một tiếng kêu đau, chỉ thấy dưới chân của nàng ta, chẳng biết lúc nào, lại có thêm chút nước ——Không, nói chính xác hơn là có người buông nàng xuống một chút, cả bắp chân của nàng ta tràn đến trong nước.Mà người ngâm trong nước kia, khẳng định cũng sẽ không thoải mái, cho nên nàng ta mới có thể hoảng sợ kêu to!Lộ Nhi thở dài, thủ đoạn của Hướng Quân, quả nhiên lợi hại!Người bình thường làm sao có thể nhẫn tâm hành hạ một cô gái yếu đuối như vậy ?Nhưng Hướng Quân lại khác, trên mặt của hắn không có chút áy náy nào, một chút cũng không có!Chỉ là thưởng thức, thưởng thức nỗi thống khổ của nàng ta, tiếng la của nàng ta.“Ngu Cơ, ngươi còn nhận ra nàng sao?”Bỗng nhiên thân thể Hướng Quân chợt lóe, Lộ Nhi xuất hiện trước mặt Ngu Cơ, nàng không đành lòng nhìn Ngu Cơ, trong mắt mang theo một chút bất an.Mà Ngu Cơ đang lớn tiếng kêu đau, cũng đang giương mắt thấy được Lộ Nhi!Nàng bỗng nhiên ngừng giãy giụa, thân thể run lên, hai mắt không thể tin nhìn Lộ Nhi, sau đó mới tiếp tục nhìn xuống phía dưới, xuống phía dưới, cuối cùng rơi vào bụng Lộ Nhi . . . . . .“Lộ Châu. . . . . .”Khô khốc mở mồm, lại trợn tròn mắt, ánh mắt bỗng nhiên an tĩnh lại. . . . . .Sau đó, tiếp tục di chuyển , di chuyển, phải nhìn mặt Lộ Nhi lần nữa. . . . . .“Điện hạ, nàng ta. . . . . .”Tay bỗng nhiên đưa ra ngoài, leng keng, là thanh âm ma sát của xích sắt.“Thế nào, không nhận ra ư?”Hướng Quân chăm chú nhìn gương mặt Lộ Nhi cùng Ngu Cơ, nghe Ngu Cơ rốt cục mở miệng, hắn nhàn nhạt cười nói.“Nàng ta là. . . . . . Lộ Châu. . . . . .”