Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 6 - Chương 528: Cái Bớt Đáng Chết
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Bởi vì nàng biết, Hướng Quân hẳn cần là hài tử, một hài tử mà thôi!Về phần nàng, là bởi vì hài tử mà tồn tại!Nàng nhìn trong mắt hắn, không có cảm giác được một chút tình ý.Nhưng nếu như đứa bé này không giống Hướng Quân, vậy. . . . . .Vậy chẳng phải là nàng càng nguy hiểm?Mà nếu như giống Hướng Quân, vậy chẳng phải nàng thật sự là Lộ Châu? Nàng cùng Hiên Vương về sau không có khả năng gặp nhau?Nghĩ đến về sau sẽ không còn được gặp lại Hiên Vương, tâm Lộ Nhi giống như bị cắt rách!Hiên, chàng đến biên cương sao? Tại sao không tin Lộ Nhi? Tại sao không tin ta?Chàng phải bảo trọng, biên cương rất nguy hiểm, đao kiếm không có mắt, chàng nhất định phải bảo trọng, biết không?Che kín đầu, Lộ Nhi bi ai phát hiện, mặc dù hắn không tin mình, nhưng nàng. . . . . .Nhưng nàng vẫn nhớ đến hắn, lo lắng cho hắn!Hiên, cái tên khắc trong lòng, Hướng Quân, cái tên hận thấu xương!Khóc hồi lâu, bên cạnh đã rất yên tĩnh, nàng kéo chăn ra, chỉ thấy Tiểu Mê không ở trong phòng.Lộ Nhi căm hận quan sát nơi này, chợt nhớ tới cái bớt khiến cho Hiên Vương hiểu lầm!Nàng cởi áo khoác ra, nâng cánh tay lên, đến trước gương trang điểm tức giận nhìn.Hãy nhìn đi, giống nhau hết, trắng nõn như vậy, không tỳ vết như thế, nơi nào có cái bớt quỷ quái kia chứ?Này. . . . . .Đây là tình huống gì?Làm sao đột nhiên lại không hề có cái bớt nào?Bớt của nàng đâu?“Nương nương, làm sao người lại đứng dậy?”Tiểu Mê đi vào, thấy Lộ Nhi trước gương, hốt hoảng hỏi.“Tiểu Mê, chỗ này của ta thật là đau, cô giúp ta nhìn thử xem, có phải hơi đỏ hay không?”Lộ Nhi không nói chuyện cái bớt, tùy tiện lấy cớ, gấp giọng hỏi.“Nương nương đừng nóng vội, nô tỳ xem thử. . . . . .”
Bởi vì nàng biết, Hướng Quân hẳn cần là hài tử, một hài tử mà thôi!
Về phần nàng, là bởi vì hài tử mà tồn tại!
Nàng nhìn trong mắt hắn, không có cảm giác được một chút tình ý.
Nhưng nếu như đứa bé này không giống Hướng Quân, vậy. . . . . .
Vậy chẳng phải là nàng càng nguy hiểm?
Mà nếu như giống Hướng Quân, vậy chẳng phải nàng thật sự là Lộ Châu? Nàng cùng Hiên Vương về sau không có khả năng gặp nhau?
Nghĩ đến về sau sẽ không còn được gặp lại Hiên Vương, tâm Lộ Nhi giống như bị cắt rách!
Hiên, chàng đến biên cương sao? Tại sao không tin Lộ Nhi? Tại sao không tin ta?
Chàng phải bảo trọng, biên cương rất nguy hiểm, đao kiếm không có mắt, chàng nhất định phải bảo trọng, biết không?
Che kín đầu, Lộ Nhi bi ai phát hiện, mặc dù hắn không tin mình, nhưng nàng. . . . . .
Nhưng nàng vẫn nhớ đến hắn, lo lắng cho hắn!
Hiên, cái tên khắc trong lòng, Hướng Quân, cái tên hận thấu xương!
Khóc hồi lâu, bên cạnh đã rất yên tĩnh, nàng kéo chăn ra, chỉ thấy Tiểu Mê không ở trong phòng.
Lộ Nhi căm hận quan sát nơi này, chợt nhớ tới cái bớt khiến cho Hiên Vương hiểu lầm!
Nàng cởi áo khoác ra, nâng cánh tay lên, đến trước gương trang điểm tức giận nhìn.
Hãy nhìn đi, giống nhau hết, trắng nõn như vậy, không tỳ vết như thế, nơi nào có cái bớt quỷ quái kia chứ?
Này. . . . . .
Đây là tình huống gì?
Làm sao đột nhiên lại không hề có cái bớt nào?
Bớt của nàng đâu?
“Nương nương, làm sao người lại đứng dậy?”
Tiểu Mê đi vào, thấy Lộ Nhi trước gương, hốt hoảng hỏi.
“Tiểu Mê, chỗ này của ta thật là đau, cô giúp ta nhìn thử xem, có phải hơi đỏ hay không?”
Lộ Nhi không nói chuyện cái bớt, tùy tiện lấy cớ, gấp giọng hỏi.
“Nương nương đừng nóng vội, nô tỳ xem thử. . . . . .”
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Bởi vì nàng biết, Hướng Quân hẳn cần là hài tử, một hài tử mà thôi!Về phần nàng, là bởi vì hài tử mà tồn tại!Nàng nhìn trong mắt hắn, không có cảm giác được một chút tình ý.Nhưng nếu như đứa bé này không giống Hướng Quân, vậy. . . . . .Vậy chẳng phải là nàng càng nguy hiểm?Mà nếu như giống Hướng Quân, vậy chẳng phải nàng thật sự là Lộ Châu? Nàng cùng Hiên Vương về sau không có khả năng gặp nhau?Nghĩ đến về sau sẽ không còn được gặp lại Hiên Vương, tâm Lộ Nhi giống như bị cắt rách!Hiên, chàng đến biên cương sao? Tại sao không tin Lộ Nhi? Tại sao không tin ta?Chàng phải bảo trọng, biên cương rất nguy hiểm, đao kiếm không có mắt, chàng nhất định phải bảo trọng, biết không?Che kín đầu, Lộ Nhi bi ai phát hiện, mặc dù hắn không tin mình, nhưng nàng. . . . . .Nhưng nàng vẫn nhớ đến hắn, lo lắng cho hắn!Hiên, cái tên khắc trong lòng, Hướng Quân, cái tên hận thấu xương!Khóc hồi lâu, bên cạnh đã rất yên tĩnh, nàng kéo chăn ra, chỉ thấy Tiểu Mê không ở trong phòng.Lộ Nhi căm hận quan sát nơi này, chợt nhớ tới cái bớt khiến cho Hiên Vương hiểu lầm!Nàng cởi áo khoác ra, nâng cánh tay lên, đến trước gương trang điểm tức giận nhìn.Hãy nhìn đi, giống nhau hết, trắng nõn như vậy, không tỳ vết như thế, nơi nào có cái bớt quỷ quái kia chứ?Này. . . . . .Đây là tình huống gì?Làm sao đột nhiên lại không hề có cái bớt nào?Bớt của nàng đâu?“Nương nương, làm sao người lại đứng dậy?”Tiểu Mê đi vào, thấy Lộ Nhi trước gương, hốt hoảng hỏi.“Tiểu Mê, chỗ này của ta thật là đau, cô giúp ta nhìn thử xem, có phải hơi đỏ hay không?”Lộ Nhi không nói chuyện cái bớt, tùy tiện lấy cớ, gấp giọng hỏi.“Nương nương đừng nóng vội, nô tỳ xem thử. . . . . .”