Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 6 - Chương 530: Nghi Ngờ Dần Dần Hé Mở
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Tâm bỗng nhiên rất đau! Người bên cạnh, thật sự một người cũng không thể tin đuợc sao?Một là Đan nhi, vốn là người tốt như vậy, nhưng em ấy lại phản bội mình!Hôm nay, thậm chí có thêm một người nữa, Tiểu Tuệ!Sẽ là như vậy phải không? Tiểu Tuệ, đừng phản bội ta, đừng làm như vậy, có được hay không?Lộ Nhi mong mỏi như vậy, nhưng trong lòng. . . . . .Mơ mơ màng màng, lại nghĩ tới lời của Hướng Quân, hắn nói, hắn nói ——Lộ Châu chính là bị nữ nhân này làm hại!Lộ Châu! Lúc hắn nói chuyện với nàng, là nói Lộ Châu!Nếu như hắn cho rằng nàng mất trí nhớ, vậy cũng không phải là nói “nàng” mới đúng ư?Hắn là nói với nàng, vậy mà lại nhắc đến Lộ Châu!Này. . . . . .Thân thể chợt giật mình, Lộ Nhi từ trên giường bò dậy, Lộ Châu, chẳng lẽ Hướng Quân vẫn luôn biết, nàng không phải là Lộ Châu sao?Vậy. . . . . .Vậy tại sao hắn đối xử với mình như vậy?Hơn nữa công chúa cũng không tới đây, nàng ta vẫn còn ở Đại Nguyệt, việc này. . . . . .Hắn rốt cuộc tính toán cái gì?Hướng Quân không ngốc, cũng không đần, nhưng. . . . . .Suy nghĩ hồi lâu, Lộ Nhi cũng không thể nghĩ thông suốt, khi hồi thần, mặt trời đã ngả về phía tây, một ngày lại sắp kết thúc.“Nương nương, nương nương. . . . . .”Thanh âm Tiểu Mê mang theo một chút vội vàng, Lộ Nhi quay đầu, nhìn Tiểu Mê hổn hển chạy tới, không vui nói:“Sao vậy?”“Phải . . . . . Là Hoàng hậu nương nương tới. . . . . .”Hoàng hậu nương nương? Là mẹ của Hướng Quân sao?Lộ Nhi kinh ngạc trợn to mắt, không nghĩ tới Hoàng hậu sẽ tới đây.Là vì hài tử sao? Nhìn cái bụng đã nhô cao, Lộ Nhi thở dài, đứa bé này a, so với người làm mẹ như nàng thì được hoan nghênh hơn nhiều.“Hoàng hậu muốn gặp ta?”Nhướng mày, nên tới tóm lại phải tới, dù sao cái gì nàng cũng không biết, một người mất trí nhớ nhưng thật ra lại rất tốt.
Tâm bỗng nhiên rất đau! Người bên cạnh, thật sự một người cũng không thể tin đuợc sao?
Một là Đan nhi, vốn là người tốt như vậy, nhưng em ấy lại phản bội mình!
Hôm nay, thậm chí có thêm một người nữa, Tiểu Tuệ!
Sẽ là như vậy phải không? Tiểu Tuệ, đừng phản bội ta, đừng làm như vậy, có được hay không?
Lộ Nhi mong mỏi như vậy, nhưng trong lòng. . . . . .
Mơ mơ màng màng, lại nghĩ tới lời của Hướng Quân, hắn nói, hắn nói ——
Lộ Châu chính là bị nữ nhân này làm hại!
Lộ Châu! Lúc hắn nói chuyện với nàng, là nói Lộ Châu!
Nếu như hắn cho rằng nàng mất trí nhớ, vậy cũng không phải là nói “nàng” mới đúng ư?
Hắn là nói với nàng, vậy mà lại nhắc đến Lộ Châu!
Này. . . . . .
Thân thể chợt giật mình, Lộ Nhi từ trên giường bò dậy, Lộ Châu, chẳng lẽ Hướng Quân vẫn luôn biết, nàng không phải là Lộ Châu sao?
Vậy. . . . . .
Vậy tại sao hắn đối xử với mình như vậy?
Hơn nữa công chúa cũng không tới đây, nàng ta vẫn còn ở Đại Nguyệt, việc này. . . . . .
Hắn rốt cuộc tính toán cái gì?
Hướng Quân không ngốc, cũng không đần, nhưng. . . . . .
Suy nghĩ hồi lâu, Lộ Nhi cũng không thể nghĩ thông suốt, khi hồi thần, mặt trời đã ngả về phía tây, một ngày lại sắp kết thúc.
“Nương nương, nương nương. . . . . .”
Thanh âm Tiểu Mê mang theo một chút vội vàng, Lộ Nhi quay đầu, nhìn Tiểu Mê hổn hển chạy tới, không vui nói:
“Sao vậy?”
“Phải . . . . . Là Hoàng hậu nương nương tới. . . . . .”
Hoàng hậu nương nương? Là mẹ của Hướng Quân sao?
Lộ Nhi kinh ngạc trợn to mắt, không nghĩ tới Hoàng hậu sẽ tới đây.
Là vì hài tử sao? Nhìn cái bụng đã nhô cao, Lộ Nhi thở dài, đứa bé này a, so với người làm mẹ như nàng thì được hoan nghênh hơn nhiều.
“Hoàng hậu muốn gặp ta?”
Nhướng mày, nên tới tóm lại phải tới, dù sao cái gì nàng cũng không biết, một người mất trí nhớ nhưng thật ra lại rất tốt.
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Tâm bỗng nhiên rất đau! Người bên cạnh, thật sự một người cũng không thể tin đuợc sao?Một là Đan nhi, vốn là người tốt như vậy, nhưng em ấy lại phản bội mình!Hôm nay, thậm chí có thêm một người nữa, Tiểu Tuệ!Sẽ là như vậy phải không? Tiểu Tuệ, đừng phản bội ta, đừng làm như vậy, có được hay không?Lộ Nhi mong mỏi như vậy, nhưng trong lòng. . . . . .Mơ mơ màng màng, lại nghĩ tới lời của Hướng Quân, hắn nói, hắn nói ——Lộ Châu chính là bị nữ nhân này làm hại!Lộ Châu! Lúc hắn nói chuyện với nàng, là nói Lộ Châu!Nếu như hắn cho rằng nàng mất trí nhớ, vậy cũng không phải là nói “nàng” mới đúng ư?Hắn là nói với nàng, vậy mà lại nhắc đến Lộ Châu!Này. . . . . .Thân thể chợt giật mình, Lộ Nhi từ trên giường bò dậy, Lộ Châu, chẳng lẽ Hướng Quân vẫn luôn biết, nàng không phải là Lộ Châu sao?Vậy. . . . . .Vậy tại sao hắn đối xử với mình như vậy?Hơn nữa công chúa cũng không tới đây, nàng ta vẫn còn ở Đại Nguyệt, việc này. . . . . .Hắn rốt cuộc tính toán cái gì?Hướng Quân không ngốc, cũng không đần, nhưng. . . . . .Suy nghĩ hồi lâu, Lộ Nhi cũng không thể nghĩ thông suốt, khi hồi thần, mặt trời đã ngả về phía tây, một ngày lại sắp kết thúc.“Nương nương, nương nương. . . . . .”Thanh âm Tiểu Mê mang theo một chút vội vàng, Lộ Nhi quay đầu, nhìn Tiểu Mê hổn hển chạy tới, không vui nói:“Sao vậy?”“Phải . . . . . Là Hoàng hậu nương nương tới. . . . . .”Hoàng hậu nương nương? Là mẹ của Hướng Quân sao?Lộ Nhi kinh ngạc trợn to mắt, không nghĩ tới Hoàng hậu sẽ tới đây.Là vì hài tử sao? Nhìn cái bụng đã nhô cao, Lộ Nhi thở dài, đứa bé này a, so với người làm mẹ như nàng thì được hoan nghênh hơn nhiều.“Hoàng hậu muốn gặp ta?”Nhướng mày, nên tới tóm lại phải tới, dù sao cái gì nàng cũng không biết, một người mất trí nhớ nhưng thật ra lại rất tốt.