Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 6 - Chương 537: Chúng Ta Bỏ Trốn Đi 1
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Điện hạ, công chúa đã quyết, nàng chuẩn bị đến biên quan đi tìm Hiên Vương. . . . . .”Thanh âm Tứ công công rất thấp, hắn cũng không nghĩ đến công chúa sẽ nghiêm túc như vậy.“Trước hết chờ một chút ! Lấy được một nam nhân, cũng không nhất định phải ở bên hắn. . . . . .”Trong mắt thoáng qua một tia sáng, Văn Văn kiên trì như vậy, có lẽ cũng không phải là chuyện gì xấu, hắn đã cảnh cáo nàng, cũng coi là hết trách nhiệm.Vậy không phải là hắn có thể. . . . . .Làm như vậy, vừa thỏa mãn tâm tư Văn Văn, lại đánh gãy đường lui của nàng ấy, thật có thể nói là nhất cử lưỡng tiện!Mà nếu như chuyện thuận lợi, Lộ Nhi cùng Hiên Vương cũng thật sự chấm dứt, cũng có thể giải quyết xong một cọc tâm sự của hắn!Không tệ, làm như vậy rất tốt!Ánh mắt lạnh lẽo, chủ ý đã quyết định, sách lược của Hướng Quân, vẫn luôn là không ai bằng.————Lại nói đến Lộ Nhi, một mực vì tính mệnh của mình cùng bảo bảo mà lo lắng, không phải là nàng nhát gan, mà là bây giờ nàng căn bản không có cơ hội chạy trốn a!Người quen biết toàn bộ loại bỏ, nàng mới phát hiện, hiện tại người duy nhất nàng có thể hi vọng, cũng chỉ có một người là Cô Ưng!Nhớ lại đêm đó, Cô Ưng đã nói muốn dẫn nàng rời đi, nhưng mấu chốt của vấn đề chính là, lúc ấy bởi vì nàng quan tâm đến Hiên Vương và Khánh Vương đang hôn mê, căn bản cũng không muốn rời đi.Nàng cự tuyệt Cô Ưng, mà lại khiến ình lọt vào tình cảnh như ngày hôm nay, có phải cũng coi là gieo gió gặt bão hay không?Bữa tối căn bản sẽ không thể nào nuốt nổi, tâm thần có chút không tập trung trở lại trên giường, trắng đêm khó ngủ, nhưng cũng khó có thể tìm được phương pháp giải quyết!Thấp thỏm bất an lại qua hai ngày, Lộ Nhi muốn đi ra ngoài xem một chút, nhưng Tiểu Mê nói thái tử sợ nữ nhân trong phủ sẽ gây bất lợi với nàng, cho nên. . . . . .Đây là cái gì chứ?Rõ ràng là giam lỏng!Còn bất lợi cái gì?
“Điện hạ, công chúa đã quyết, nàng chuẩn bị đến biên quan đi tìm Hiên Vương. . . . . .”
Thanh âm Tứ công công rất thấp, hắn cũng không nghĩ đến công chúa sẽ nghiêm túc như vậy.
“Trước hết chờ một chút ! Lấy được một nam nhân, cũng không nhất định phải ở bên hắn. . . . . .”
Trong mắt thoáng qua một tia sáng, Văn Văn kiên trì như vậy, có lẽ cũng không phải là chuyện gì xấu, hắn đã cảnh cáo nàng, cũng coi là hết trách nhiệm.
Vậy không phải là hắn có thể. . . . . .
Làm như vậy, vừa thỏa mãn tâm tư Văn Văn, lại đánh gãy đường lui của nàng ấy, thật có thể nói là nhất cử lưỡng tiện!
Mà nếu như chuyện thuận lợi, Lộ Nhi cùng Hiên Vương cũng thật sự chấm dứt, cũng có thể giải quyết xong một cọc tâm sự của hắn!
Không tệ, làm như vậy rất tốt!
Ánh mắt lạnh lẽo, chủ ý đã quyết định, sách lược của Hướng Quân, vẫn luôn là không ai bằng.
————
Lại nói đến Lộ Nhi, một mực vì tính mệnh của mình cùng bảo bảo mà lo lắng, không phải là nàng nhát gan, mà là bây giờ nàng căn bản không có cơ hội chạy trốn a!
Người quen biết toàn bộ loại bỏ, nàng mới phát hiện, hiện tại người duy nhất nàng có thể hi vọng, cũng chỉ có một người là Cô Ưng!
Nhớ lại đêm đó, Cô Ưng đã nói muốn dẫn nàng rời đi, nhưng mấu chốt của vấn đề chính là, lúc ấy bởi vì nàng quan tâm đến Hiên Vương và Khánh Vương đang hôn mê, căn bản cũng không muốn rời đi.
Nàng cự tuyệt Cô Ưng, mà lại khiến ình lọt vào tình cảnh như ngày hôm nay, có phải cũng coi là gieo gió gặt bão hay không?
Bữa tối căn bản sẽ không thể nào nuốt nổi, tâm thần có chút không tập trung trở lại trên giường, trắng đêm khó ngủ, nhưng cũng khó có thể tìm được phương pháp giải quyết!
Thấp thỏm bất an lại qua hai ngày, Lộ Nhi muốn đi ra ngoài xem một chút, nhưng Tiểu Mê nói thái tử sợ nữ nhân trong phủ sẽ gây bất lợi với nàng, cho nên. . . . . .
Đây là cái gì chứ?
Rõ ràng là giam lỏng!
Còn bất lợi cái gì?
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Điện hạ, công chúa đã quyết, nàng chuẩn bị đến biên quan đi tìm Hiên Vương. . . . . .”Thanh âm Tứ công công rất thấp, hắn cũng không nghĩ đến công chúa sẽ nghiêm túc như vậy.“Trước hết chờ một chút ! Lấy được một nam nhân, cũng không nhất định phải ở bên hắn. . . . . .”Trong mắt thoáng qua một tia sáng, Văn Văn kiên trì như vậy, có lẽ cũng không phải là chuyện gì xấu, hắn đã cảnh cáo nàng, cũng coi là hết trách nhiệm.Vậy không phải là hắn có thể. . . . . .Làm như vậy, vừa thỏa mãn tâm tư Văn Văn, lại đánh gãy đường lui của nàng ấy, thật có thể nói là nhất cử lưỡng tiện!Mà nếu như chuyện thuận lợi, Lộ Nhi cùng Hiên Vương cũng thật sự chấm dứt, cũng có thể giải quyết xong một cọc tâm sự của hắn!Không tệ, làm như vậy rất tốt!Ánh mắt lạnh lẽo, chủ ý đã quyết định, sách lược của Hướng Quân, vẫn luôn là không ai bằng.————Lại nói đến Lộ Nhi, một mực vì tính mệnh của mình cùng bảo bảo mà lo lắng, không phải là nàng nhát gan, mà là bây giờ nàng căn bản không có cơ hội chạy trốn a!Người quen biết toàn bộ loại bỏ, nàng mới phát hiện, hiện tại người duy nhất nàng có thể hi vọng, cũng chỉ có một người là Cô Ưng!Nhớ lại đêm đó, Cô Ưng đã nói muốn dẫn nàng rời đi, nhưng mấu chốt của vấn đề chính là, lúc ấy bởi vì nàng quan tâm đến Hiên Vương và Khánh Vương đang hôn mê, căn bản cũng không muốn rời đi.Nàng cự tuyệt Cô Ưng, mà lại khiến ình lọt vào tình cảnh như ngày hôm nay, có phải cũng coi là gieo gió gặt bão hay không?Bữa tối căn bản sẽ không thể nào nuốt nổi, tâm thần có chút không tập trung trở lại trên giường, trắng đêm khó ngủ, nhưng cũng khó có thể tìm được phương pháp giải quyết!Thấp thỏm bất an lại qua hai ngày, Lộ Nhi muốn đi ra ngoài xem một chút, nhưng Tiểu Mê nói thái tử sợ nữ nhân trong phủ sẽ gây bất lợi với nàng, cho nên. . . . . .Đây là cái gì chứ?Rõ ràng là giam lỏng!Còn bất lợi cái gì?