Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 6 - Chương 550: Hài Tử Sắp Ra Đời 4
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Trong phủ đã chuẩn bị xong đồ, bà đỡ, đại phu, không nghĩ tới đến cuối cùng lại là kết cục như vậy!Haiz!Ôm lấy Lộ Nhi, Hiên Vương lặng lẽ lui về sau một chút, sau đó mới thi triển khinh công, ở trên cao xoay một hồi, làm thế nào cũng không tìm được bóng dáng người nào!Cố gắng cắn răng, Lộ Nhi kiên trì không la lên, đôi mắt cố gắng nhìn phía dưới, nhưng chỉ có ánh trăng nhỏ, không thể chiếu sáng mọi vật trong rừng, phía dưới căn bản chỉ là một mảnh đen nhánh.Người, hiện tại bọn họ cần có người giúp!Bụng càng ngày càng đau, cho dù là Lộ Nhi chưa từng có kinh nghiệm, nhưng nàng biết, sợ là đứa nhỏ này thật sự sắp ra đời.“Hiên, đừng. . . . . . Trước tìm sơn động, hoặc là nhà hoang, ta. . . . . . Ta không chịu nổi. . . . . .”Cả thân thể cũng toát mồ hôi lạnh, Lộ Nhi khó khăn nhìn Hiên Vương, cả khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tái nhợt.Trong lòng Hiên Vương càng sốt ruột, hai mắt đều vội vàng tìm sơn động, hắn cũng không biết nên làm như thế nào mới phải, hắn hy vọng có thể tìm được một gia đình nào đó.Trong lòng gấp gáp, dưới chân lại càng nhanh hơn, ban đêm trong núi tĩnh lặng đến dọa người, nhưng bây giờ cái gì hắn cũng không cảm giác được.Lộ Nhi tựa vào ngực hắn, bên tai có thể nghe được nhịp tim trầm ổn có lực của hắn, mặc dù bụng cực kỳ đau nhưng lúc này cái gì nàng cũng không sợ.Tới cổ đại lâu như vậy, khổ sợ ngọt ngào đã từng nếm qua, lo sợ cũng như hạnh phúc cũng từng trải qua, nàng vì đứa bé này mà sống trong nơm nớp lo sợ, nhưng cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, nàng sẽ sinh nó ở trong rừng núi này!Ngẩng đầu có thể thấy gò má của hắn, cương nghị có hình, đôi môi thật mỏng mím chặt, môi mỏng vốn là vô tình, nhưng Hiên của nàng, khi nào từng vô tình với nàng?Đôi mắt đẹp quyến luyến nhìn gò má của hắn, đau dường như cũng giảm đi, gió lạnh thổi tới, trên người dù có nhiều y phục hơn nữa cũng không làm giảm được cái lạnh thấu xương.
Trong phủ đã chuẩn bị xong đồ, bà đỡ, đại phu, không nghĩ tới đến cuối cùng lại là kết cục như vậy!
Haiz!
Ôm lấy Lộ Nhi, Hiên Vương lặng lẽ lui về sau một chút, sau đó mới thi triển khinh công, ở trên cao xoay một hồi, làm thế nào cũng không tìm được bóng dáng người nào!
Cố gắng cắn răng, Lộ Nhi kiên trì không la lên, đôi mắt cố gắng nhìn phía dưới, nhưng chỉ có ánh trăng nhỏ, không thể chiếu sáng mọi vật trong rừng, phía dưới căn bản chỉ là một mảnh đen nhánh.
Người, hiện tại bọn họ cần có người giúp!
Bụng càng ngày càng đau, cho dù là Lộ Nhi chưa từng có kinh nghiệm, nhưng nàng biết, sợ là đứa nhỏ này thật sự sắp ra đời.
“Hiên, đừng. . . . . . Trước tìm sơn động, hoặc là nhà hoang, ta. . . . . . Ta không chịu nổi. . . . . .”
Cả thân thể cũng toát mồ hôi lạnh, Lộ Nhi khó khăn nhìn Hiên Vương, cả khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tái nhợt.
Trong lòng Hiên Vương càng sốt ruột, hai mắt đều vội vàng tìm sơn động, hắn cũng không biết nên làm như thế nào mới phải, hắn hy vọng có thể tìm được một gia đình nào đó.
Trong lòng gấp gáp, dưới chân lại càng nhanh hơn, ban đêm trong núi tĩnh lặng đến dọa người, nhưng bây giờ cái gì hắn cũng không cảm giác được.
Lộ Nhi tựa vào ngực hắn, bên tai có thể nghe được nhịp tim trầm ổn có lực của hắn, mặc dù bụng cực kỳ đau nhưng lúc này cái gì nàng cũng không sợ.
Tới cổ đại lâu như vậy, khổ sợ ngọt ngào đã từng nếm qua, lo sợ cũng như hạnh phúc cũng từng trải qua, nàng vì đứa bé này mà sống trong nơm nớp lo sợ, nhưng cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, nàng sẽ sinh nó ở trong rừng núi này!
Ngẩng đầu có thể thấy gò má của hắn, cương nghị có hình, đôi môi thật mỏng mím chặt, môi mỏng vốn là vô tình, nhưng Hiên của nàng, khi nào từng vô tình với nàng?
Đôi mắt đẹp quyến luyến nhìn gò má của hắn, đau dường như cũng giảm đi, gió lạnh thổi tới, trên người dù có nhiều y phục hơn nữa cũng không làm giảm được cái lạnh thấu xương.
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Trong phủ đã chuẩn bị xong đồ, bà đỡ, đại phu, không nghĩ tới đến cuối cùng lại là kết cục như vậy!Haiz!Ôm lấy Lộ Nhi, Hiên Vương lặng lẽ lui về sau một chút, sau đó mới thi triển khinh công, ở trên cao xoay một hồi, làm thế nào cũng không tìm được bóng dáng người nào!Cố gắng cắn răng, Lộ Nhi kiên trì không la lên, đôi mắt cố gắng nhìn phía dưới, nhưng chỉ có ánh trăng nhỏ, không thể chiếu sáng mọi vật trong rừng, phía dưới căn bản chỉ là một mảnh đen nhánh.Người, hiện tại bọn họ cần có người giúp!Bụng càng ngày càng đau, cho dù là Lộ Nhi chưa từng có kinh nghiệm, nhưng nàng biết, sợ là đứa nhỏ này thật sự sắp ra đời.“Hiên, đừng. . . . . . Trước tìm sơn động, hoặc là nhà hoang, ta. . . . . . Ta không chịu nổi. . . . . .”Cả thân thể cũng toát mồ hôi lạnh, Lộ Nhi khó khăn nhìn Hiên Vương, cả khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tái nhợt.Trong lòng Hiên Vương càng sốt ruột, hai mắt đều vội vàng tìm sơn động, hắn cũng không biết nên làm như thế nào mới phải, hắn hy vọng có thể tìm được một gia đình nào đó.Trong lòng gấp gáp, dưới chân lại càng nhanh hơn, ban đêm trong núi tĩnh lặng đến dọa người, nhưng bây giờ cái gì hắn cũng không cảm giác được.Lộ Nhi tựa vào ngực hắn, bên tai có thể nghe được nhịp tim trầm ổn có lực của hắn, mặc dù bụng cực kỳ đau nhưng lúc này cái gì nàng cũng không sợ.Tới cổ đại lâu như vậy, khổ sợ ngọt ngào đã từng nếm qua, lo sợ cũng như hạnh phúc cũng từng trải qua, nàng vì đứa bé này mà sống trong nơm nớp lo sợ, nhưng cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, nàng sẽ sinh nó ở trong rừng núi này!Ngẩng đầu có thể thấy gò má của hắn, cương nghị có hình, đôi môi thật mỏng mím chặt, môi mỏng vốn là vô tình, nhưng Hiên của nàng, khi nào từng vô tình với nàng?Đôi mắt đẹp quyến luyến nhìn gò má của hắn, đau dường như cũng giảm đi, gió lạnh thổi tới, trên người dù có nhiều y phục hơn nữa cũng không làm giảm được cái lạnh thấu xương.