Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 6 - Chương 562: Bị Vây 4

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Muốn ôm con vào bên trong, tránh ánh mắt sáng rực của Hiên Vương, lại đúng lúc không có khí lực gì, Lộ Nhi chỉ có thể cúi đầu, trìu mến nhìn đứa nhỏ trong ngực.“Được rồi, không trêu nàng nữa. Lộ Nhi, ta giúp nàng chuẩn bị chút đồ ăn, nàng cũng đói bụng rồi!”Hiên Vương đứng dậy, bước nhanh ra ngoài, Lộ Nhi mỉm cười nhìn hắn tâm tình thật tốt, cảm giác tấm lưng kia cũng lộ ra vui vẻ.Cúi đầu nhìn con, lại nhìn bóng lưng đã đi xa, trong lòng Lộ Nhi có chút ngọt ngào, nàng trốn được, nàng cùng bảo bảo đều trốn được——Mặc dù điều kiện nơi này không tốt lắm nhưng cũng không tệ, cùng cha đứa nhỏ ở chung một chỗ, ăn những đồ đạm bạc, nàng cũng cảm thấy hạnh phúc.Hiên Vương ra cửa, liền nghe thấy giọng nói thì thầm, hắn biết đó là Đại Ngưu. Vốn không nên nghe lén, nhưng một câu nói của Đại Ngưu lại làm cho hắn không nhịn được dừng bước lại.“Nàng nói xem, có phải là bọn họ giết hoặc là đả thương hổ gì đó hay không?”Trong núi, chỉ có hổ mới được gọi là chúa sơn lâm, cũng chỉ có nó, mới có thể kêu gọi nhiều muông thú như vậy!Bọn nó đều là mãnh thú, bình thường nhìn thấy hòa thuận ở chung với nhau cũng rất khó, càng không cần phải nói lại đồng tâm hiệp lực tụ ở một nơi như vậy.“Cũng không hẳn là như vậy? Lúc ấy Lộ Nhi sắp sinh, làm sao hắn có thể giết được hổ chứ?”Thanh âm Ngưu tẩu mang theo run rẩy rõ ràng, ở trong núi cũng nhiều năm rồi, nhưng đây là lần đầu tiên nàng gặp phải chuyện như vậy.Hiện tại làm gì bọn họ cũng không dám động, dã thú ở phía ngoài, chỉ cần một con bất kỳ cũng có thể lấy mạng bọn họ, nếu như tất cả xùng xông lên, đừng nói một cái mạng, chính là tám mười mạng, đoán chừng cũng sớm mất!“Nhưng. . . . . .Nàng nói bây giờ nên làm gì? Hiện tại bọn nó rất im lặng, chỉ là đang coi chừng, sau đó thì sao, sẽ như thế nào? Nếu như bọn chúng tấn công, chúng ta chỉ có một con đường chết . . . . . .”

Muốn ôm con vào bên trong, tránh ánh mắt sáng rực của Hiên Vương, lại đúng lúc không có khí lực gì, Lộ Nhi chỉ có thể cúi đầu, trìu mến nhìn đứa nhỏ trong ngực.

“Được rồi, không trêu nàng nữa. Lộ Nhi, ta giúp nàng chuẩn bị chút đồ ăn, nàng cũng đói bụng rồi!”

Hiên Vương đứng dậy, bước nhanh ra ngoài, Lộ Nhi mỉm cười nhìn hắn tâm tình thật tốt, cảm giác tấm lưng kia cũng lộ ra vui vẻ.

Cúi đầu nhìn con, lại nhìn bóng lưng đã đi xa, trong lòng Lộ Nhi có chút ngọt ngào, nàng trốn được, nàng cùng bảo bảo đều trốn được——

Mặc dù điều kiện nơi này không tốt lắm nhưng cũng không tệ, cùng cha đứa nhỏ ở chung một chỗ, ăn những đồ đạm bạc, nàng cũng cảm thấy hạnh phúc.

Hiên Vương ra cửa, liền nghe thấy giọng nói thì thầm, hắn biết đó là Đại Ngưu. Vốn không nên nghe lén, nhưng một câu nói của Đại Ngưu lại làm cho hắn không nhịn được dừng bước lại.

“Nàng nói xem, có phải là bọn họ giết hoặc là đả thương hổ gì đó hay không?”

Trong núi, chỉ có hổ mới được gọi là chúa sơn lâm, cũng chỉ có nó, mới có thể kêu gọi nhiều muông thú như vậy!

Bọn nó đều là mãnh thú, bình thường nhìn thấy hòa thuận ở chung với nhau cũng rất khó, càng không cần phải nói lại đồng tâm hiệp lực tụ ở một nơi như vậy.

“Cũng không hẳn là như vậy? Lúc ấy Lộ Nhi sắp sinh, làm sao hắn có thể giết được hổ chứ?”

Thanh âm Ngưu tẩu mang theo run rẩy rõ ràng, ở trong núi cũng nhiều năm rồi, nhưng đây là lần đầu tiên nàng gặp phải chuyện như vậy.

Hiện tại làm gì bọn họ cũng không dám động, dã thú ở phía ngoài, chỉ cần một con bất kỳ cũng có thể lấy mạng bọn họ, nếu như tất cả xùng xông lên, đừng nói một cái mạng, chính là tám mười mạng, đoán chừng cũng sớm mất!

“Nhưng. . . . . .Nàng nói bây giờ nên làm gì? Hiện tại bọn nó rất im lặng, chỉ là đang coi chừng, sau đó thì sao, sẽ như thế nào? Nếu như bọn chúng tấn công, chúng ta chỉ có một con đường chết . . . . . .”

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Muốn ôm con vào bên trong, tránh ánh mắt sáng rực của Hiên Vương, lại đúng lúc không có khí lực gì, Lộ Nhi chỉ có thể cúi đầu, trìu mến nhìn đứa nhỏ trong ngực.“Được rồi, không trêu nàng nữa. Lộ Nhi, ta giúp nàng chuẩn bị chút đồ ăn, nàng cũng đói bụng rồi!”Hiên Vương đứng dậy, bước nhanh ra ngoài, Lộ Nhi mỉm cười nhìn hắn tâm tình thật tốt, cảm giác tấm lưng kia cũng lộ ra vui vẻ.Cúi đầu nhìn con, lại nhìn bóng lưng đã đi xa, trong lòng Lộ Nhi có chút ngọt ngào, nàng trốn được, nàng cùng bảo bảo đều trốn được——Mặc dù điều kiện nơi này không tốt lắm nhưng cũng không tệ, cùng cha đứa nhỏ ở chung một chỗ, ăn những đồ đạm bạc, nàng cũng cảm thấy hạnh phúc.Hiên Vương ra cửa, liền nghe thấy giọng nói thì thầm, hắn biết đó là Đại Ngưu. Vốn không nên nghe lén, nhưng một câu nói của Đại Ngưu lại làm cho hắn không nhịn được dừng bước lại.“Nàng nói xem, có phải là bọn họ giết hoặc là đả thương hổ gì đó hay không?”Trong núi, chỉ có hổ mới được gọi là chúa sơn lâm, cũng chỉ có nó, mới có thể kêu gọi nhiều muông thú như vậy!Bọn nó đều là mãnh thú, bình thường nhìn thấy hòa thuận ở chung với nhau cũng rất khó, càng không cần phải nói lại đồng tâm hiệp lực tụ ở một nơi như vậy.“Cũng không hẳn là như vậy? Lúc ấy Lộ Nhi sắp sinh, làm sao hắn có thể giết được hổ chứ?”Thanh âm Ngưu tẩu mang theo run rẩy rõ ràng, ở trong núi cũng nhiều năm rồi, nhưng đây là lần đầu tiên nàng gặp phải chuyện như vậy.Hiện tại làm gì bọn họ cũng không dám động, dã thú ở phía ngoài, chỉ cần một con bất kỳ cũng có thể lấy mạng bọn họ, nếu như tất cả xùng xông lên, đừng nói một cái mạng, chính là tám mười mạng, đoán chừng cũng sớm mất!“Nhưng. . . . . .Nàng nói bây giờ nên làm gì? Hiện tại bọn nó rất im lặng, chỉ là đang coi chừng, sau đó thì sao, sẽ như thế nào? Nếu như bọn chúng tấn công, chúng ta chỉ có một con đường chết . . . . . .”

Quyển 6 - Chương 562: Bị Vây 4