Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 6 - Chương 590: Khánh Vương Ước Hẹn 2

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Dĩ nhiên, cũng có lá xanh, che giấu ở hoa, gần như lúc ẩn lúc hiện, lại cũng tạo thành một vẻ xinh đẹp kỳ lạ!Hoa nhỏ đưa hương, thỉnh thoảng có bươm bướm bay qua, có điều bọn chúng dường như đều là màu trắng, có vài con vàng nhạt, rơi xuống trên hoa, nhưng cũng không để lại chút dấu vết.Trúc được làm thành ghế êm, một nam tử bạch y tuyệt sắc xuất trần lẳng lặng ngồi nghiêng, sắc mặt của hắn có chút tái nhợt, hồi lâu vẫn không thấy ánh mặt trời di chuyển!Hắn hơi nhắm hai mắt, ánh mặt trời chói mắt soi sáng trên gương mặt tái nhợt của hắn, trắng càng thêm cảm giác trong suốt. Lông mi thon dài, giống như cánh chim, che mắt của hắn, cũng che vẻ mặt của hắn.Công chúa đi tới, mang theo mùi thơm, lại bị hương hoa trong vườn lấn át, hai cỗ mùi thơm trên không trung chạm nhau, dây dưa, đến cuối cùng, mùi hoa càng ngày càng đậm, tràn ngập chóp mũi, chỉ có bọn họ.Tiếng bước chân hơi nhỏ, cũng đã quấy rầy sự yên lặng trong viện, người trên ghế không vui nhăn mày, vốn là mày kiếm dãn ra, lập tức liền biến thành chữ xuyên (川) không vui, quản gia vội vàng khom người, thấp giọng nói:“Gia, là công chúa đã tới. . . . . .”Người trên ghế mềm, vẫn không tiếng động, thậm chí ngay cả lông mi cũng không nhúc nhích, làm như cái gì cũng không nghe được, tiếp tục ngủ.Quản gia cúi người, cẩn thận muốn lên tiếng nhắc nhở, công chúa lại khoát khoát tay, ý bảo mình không sao!Mặt trời buổi sáng, càng ngày càng đẹp đẽ, lúc này mặc dù đã đến cuối thu, nhưng Đại Nguyệt quốc là đông ấm, giữa trưa vẫn rất nóng.Công chúa ngẩng đầu lên, nhìn mặt trời có chút chói chang, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một cổ oán khí ——Nàng đã làm sai điều gì? Hình như cái gì cũng không làm đi? Nhưng tại sao hắn muốn trừng phạt mình như vậy ?Là trừng phạt sao? Nàng tin tưởng đúng vậy.

Dĩ nhiên, cũng có lá xanh, che giấu ở hoa, gần như lúc ẩn lúc hiện, lại cũng tạo thành một vẻ xinh đẹp kỳ lạ!

Hoa nhỏ đưa hương, thỉnh thoảng có bươm bướm bay qua, có điều bọn chúng dường như đều là màu trắng, có vài con vàng nhạt, rơi xuống trên hoa, nhưng cũng không để lại chút dấu vết.

Trúc được làm thành ghế êm, một nam tử bạch y tuyệt sắc xuất trần lẳng lặng ngồi nghiêng, sắc mặt của hắn có chút tái nhợt, hồi lâu vẫn không thấy ánh mặt trời di chuyển!

Hắn hơi nhắm hai mắt, ánh mặt trời chói mắt soi sáng trên gương mặt tái nhợt của hắn, trắng càng thêm cảm giác trong suốt. Lông mi thon dài, giống như cánh chim, che mắt của hắn, cũng che vẻ mặt của hắn.

Công chúa đi tới, mang theo mùi thơm, lại bị hương hoa trong vườn lấn át, hai cỗ mùi thơm trên không trung chạm nhau, dây dưa, đến cuối cùng, mùi hoa càng ngày càng đậm, tràn ngập chóp mũi, chỉ có bọn họ.

Tiếng bước chân hơi nhỏ, cũng đã quấy rầy sự yên lặng trong viện, người trên ghế không vui nhăn mày, vốn là mày kiếm dãn ra, lập tức liền biến thành chữ xuyên (川) không vui, quản gia vội vàng khom người, thấp giọng nói:

“Gia, là công chúa đã tới. . . . . .”

Người trên ghế mềm, vẫn không tiếng động, thậm chí ngay cả lông mi cũng không nhúc nhích, làm như cái gì cũng không nghe được, tiếp tục ngủ.

Quản gia cúi người, cẩn thận muốn lên tiếng nhắc nhở, công chúa lại khoát khoát tay, ý bảo mình không sao!

Mặt trời buổi sáng, càng ngày càng đẹp đẽ, lúc này mặc dù đã đến cuối thu, nhưng Đại Nguyệt quốc là đông ấm, giữa trưa vẫn rất nóng.

Công chúa ngẩng đầu lên, nhìn mặt trời có chút chói chang, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một cổ oán khí ——

Nàng đã làm sai điều gì? Hình như cái gì cũng không làm đi? Nhưng tại sao hắn muốn trừng phạt mình như vậy ?

Là trừng phạt sao? Nàng tin tưởng đúng vậy.

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Dĩ nhiên, cũng có lá xanh, che giấu ở hoa, gần như lúc ẩn lúc hiện, lại cũng tạo thành một vẻ xinh đẹp kỳ lạ!Hoa nhỏ đưa hương, thỉnh thoảng có bươm bướm bay qua, có điều bọn chúng dường như đều là màu trắng, có vài con vàng nhạt, rơi xuống trên hoa, nhưng cũng không để lại chút dấu vết.Trúc được làm thành ghế êm, một nam tử bạch y tuyệt sắc xuất trần lẳng lặng ngồi nghiêng, sắc mặt của hắn có chút tái nhợt, hồi lâu vẫn không thấy ánh mặt trời di chuyển!Hắn hơi nhắm hai mắt, ánh mặt trời chói mắt soi sáng trên gương mặt tái nhợt của hắn, trắng càng thêm cảm giác trong suốt. Lông mi thon dài, giống như cánh chim, che mắt của hắn, cũng che vẻ mặt của hắn.Công chúa đi tới, mang theo mùi thơm, lại bị hương hoa trong vườn lấn át, hai cỗ mùi thơm trên không trung chạm nhau, dây dưa, đến cuối cùng, mùi hoa càng ngày càng đậm, tràn ngập chóp mũi, chỉ có bọn họ.Tiếng bước chân hơi nhỏ, cũng đã quấy rầy sự yên lặng trong viện, người trên ghế không vui nhăn mày, vốn là mày kiếm dãn ra, lập tức liền biến thành chữ xuyên (川) không vui, quản gia vội vàng khom người, thấp giọng nói:“Gia, là công chúa đã tới. . . . . .”Người trên ghế mềm, vẫn không tiếng động, thậm chí ngay cả lông mi cũng không nhúc nhích, làm như cái gì cũng không nghe được, tiếp tục ngủ.Quản gia cúi người, cẩn thận muốn lên tiếng nhắc nhở, công chúa lại khoát khoát tay, ý bảo mình không sao!Mặt trời buổi sáng, càng ngày càng đẹp đẽ, lúc này mặc dù đã đến cuối thu, nhưng Đại Nguyệt quốc là đông ấm, giữa trưa vẫn rất nóng.Công chúa ngẩng đầu lên, nhìn mặt trời có chút chói chang, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một cổ oán khí ——Nàng đã làm sai điều gì? Hình như cái gì cũng không làm đi? Nhưng tại sao hắn muốn trừng phạt mình như vậy ?Là trừng phạt sao? Nàng tin tưởng đúng vậy.

Quyển 6 - Chương 590: Khánh Vương Ước Hẹn 2