Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 6 - Chương 637: Chỗ Dựa Của Nàng

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Đêm, không phải là rất tối, nhưng trong rừng cây cối xen kẽ nhau, vốn là ánh trăng mông lung xuyên thấu qua kẽ lá chiếu xuống, căn bản nhiều thứ cũng không nhìn rõ lắm.Bạch Vân chạy rất nhanh, nhưng ngồi ở trên ngựa, vẫn cảm thấy rất vững chãi, hơi lắc lư, nhưng người có thể chịu được chấn động.Ban đêm như vậy, trong rừng cây như vậy, làm sao lại cảm thấy âm u.Nhưng Lộ Nhi cũng không sợ, phía sau nàng, có một lồng ngực mạnh mẽ, nàng biết, bất luận gặp phải chuyện gì, nàng biết, sẽ bảo vệ mình thật tốt!“Lộ Nhi, nàng sợ ư?”Thanh âm mềm nhẹ thổi lất phất bên tai, có chút ngứa, có chút không thoải mái.“Không sợ. . . . . .”Lộ Nhi không do dự đáp, nhưng nhìn trên dưới, mặc dù tối tăm không người, nàng vẫn không thể quen.“Không sai, Lộ Nhi, những lời này nàng nói rất đúng. . . . . .”Thấy Lộ Nhi tin tưởng hắn như vậy, Hiên Vương ha ha cười, Lộ Nhi mỉm cười gật đầu:“Chàng là tướng công của ta, cha của Oa Oa, ta không tin chàng thì tin ai chứ?”Nàng vốn tin tưởng hắn, hơn nữa trời tối thì thế nào? Dù sao cái gì nàng cũng không sợ!“Vậy nàng không sợ gặp phải dã thú sao?”Hả, hình như đúng nha, nhưng nói đi thì phải nói lại, không phải là dã thú cũng đang bảo vệ bọn họ sao? Nàng sợ cái gì?“Không sợ, chúng ta mang theo Oa Oa đó?”Hiên Vương ha ha nở nụ cười, phản ứng của Lộ Nhi cũng không chậm nha, nhưng bọn họ thật sụ mang theo Oa Oa, sợ cái gì chứ?Chạy thật lâu, Lộ Nhi có chút mệt nhọc, Oa Oa ngủ rất say, bọn họ cũng đi lâu như vậy, vậy mà một chút phản ứng bé cũng không có.“Lộ Nhi, nếu mệt thì nàng nhắm mắt nghỉ ngơi đi. Đoán chừng trước khi trời sáng, chúng ta có thể gặp mặt họ. . . . . .”Thấy Lộ Nhi buồn ngủ, Hiên Vương quan tâm nói, hắn có võ công, lại là một đại nam nhân, mấy ngày không ngủ được cũng không có chuyện gì. Nhưng Lộ Nhi lại khác, dù sao cũng là một nữ nhân không có võ. . . . . .

Đêm, không phải là rất tối, nhưng trong rừng cây cối xen kẽ nhau, vốn là ánh trăng mông lung xuyên thấu qua kẽ lá chiếu xuống, căn bản nhiều thứ cũng không nhìn rõ lắm.

Bạch Vân chạy rất nhanh, nhưng ngồi ở trên ngựa, vẫn cảm thấy rất vững chãi, hơi lắc lư, nhưng người có thể chịu được chấn động.

Ban đêm như vậy, trong rừng cây như vậy, làm sao lại cảm thấy âm u.

Nhưng Lộ Nhi cũng không sợ, phía sau nàng, có một lồng ngực mạnh mẽ, nàng biết, bất luận gặp phải chuyện gì, nàng biết, sẽ bảo vệ mình thật tốt!

“Lộ Nhi, nàng sợ ư?”

Thanh âm mềm nhẹ thổi lất phất bên tai, có chút ngứa, có chút không thoải mái.

“Không sợ. . . . . .”

Lộ Nhi không do dự đáp, nhưng nhìn trên dưới, mặc dù tối tăm không người, nàng vẫn không thể quen.

“Không sai, Lộ Nhi, những lời này nàng nói rất đúng. . . . . .”

Thấy Lộ Nhi tin tưởng hắn như vậy, Hiên Vương ha ha cười, Lộ Nhi mỉm cười gật đầu:

“Chàng là tướng công của ta, cha của Oa Oa, ta không tin chàng thì tin ai chứ?”

Nàng vốn tin tưởng hắn, hơn nữa trời tối thì thế nào? Dù sao cái gì nàng cũng không sợ!

“Vậy nàng không sợ gặp phải dã thú sao?”

Hả, hình như đúng nha, nhưng nói đi thì phải nói lại, không phải là dã thú cũng đang bảo vệ bọn họ sao? Nàng sợ cái gì?

“Không sợ, chúng ta mang theo Oa Oa đó?”

Hiên Vương ha ha nở nụ cười, phản ứng của Lộ Nhi cũng không chậm nha, nhưng bọn họ thật sụ mang theo Oa Oa, sợ cái gì chứ?

Chạy thật lâu, Lộ Nhi có chút mệt nhọc, Oa Oa ngủ rất say, bọn họ cũng đi lâu như vậy, vậy mà một chút phản ứng bé cũng không có.

“Lộ Nhi, nếu mệt thì nàng nhắm mắt nghỉ ngơi đi. Đoán chừng trước khi trời sáng, chúng ta có thể gặp mặt họ. . . . . .”

Thấy Lộ Nhi buồn ngủ, Hiên Vương quan tâm nói, hắn có võ công, lại là một đại nam nhân, mấy ngày không ngủ được cũng không có chuyện gì. Nhưng Lộ Nhi lại khác, dù sao cũng là một nữ nhân không có võ. . . . . .

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Đêm, không phải là rất tối, nhưng trong rừng cây cối xen kẽ nhau, vốn là ánh trăng mông lung xuyên thấu qua kẽ lá chiếu xuống, căn bản nhiều thứ cũng không nhìn rõ lắm.Bạch Vân chạy rất nhanh, nhưng ngồi ở trên ngựa, vẫn cảm thấy rất vững chãi, hơi lắc lư, nhưng người có thể chịu được chấn động.Ban đêm như vậy, trong rừng cây như vậy, làm sao lại cảm thấy âm u.Nhưng Lộ Nhi cũng không sợ, phía sau nàng, có một lồng ngực mạnh mẽ, nàng biết, bất luận gặp phải chuyện gì, nàng biết, sẽ bảo vệ mình thật tốt!“Lộ Nhi, nàng sợ ư?”Thanh âm mềm nhẹ thổi lất phất bên tai, có chút ngứa, có chút không thoải mái.“Không sợ. . . . . .”Lộ Nhi không do dự đáp, nhưng nhìn trên dưới, mặc dù tối tăm không người, nàng vẫn không thể quen.“Không sai, Lộ Nhi, những lời này nàng nói rất đúng. . . . . .”Thấy Lộ Nhi tin tưởng hắn như vậy, Hiên Vương ha ha cười, Lộ Nhi mỉm cười gật đầu:“Chàng là tướng công của ta, cha của Oa Oa, ta không tin chàng thì tin ai chứ?”Nàng vốn tin tưởng hắn, hơn nữa trời tối thì thế nào? Dù sao cái gì nàng cũng không sợ!“Vậy nàng không sợ gặp phải dã thú sao?”Hả, hình như đúng nha, nhưng nói đi thì phải nói lại, không phải là dã thú cũng đang bảo vệ bọn họ sao? Nàng sợ cái gì?“Không sợ, chúng ta mang theo Oa Oa đó?”Hiên Vương ha ha nở nụ cười, phản ứng của Lộ Nhi cũng không chậm nha, nhưng bọn họ thật sụ mang theo Oa Oa, sợ cái gì chứ?Chạy thật lâu, Lộ Nhi có chút mệt nhọc, Oa Oa ngủ rất say, bọn họ cũng đi lâu như vậy, vậy mà một chút phản ứng bé cũng không có.“Lộ Nhi, nếu mệt thì nàng nhắm mắt nghỉ ngơi đi. Đoán chừng trước khi trời sáng, chúng ta có thể gặp mặt họ. . . . . .”Thấy Lộ Nhi buồn ngủ, Hiên Vương quan tâm nói, hắn có võ công, lại là một đại nam nhân, mấy ngày không ngủ được cũng không có chuyện gì. Nhưng Lộ Nhi lại khác, dù sao cũng là một nữ nhân không có võ. . . . . .

Quyển 6 - Chương 637: Chỗ Dựa Của Nàng